Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 75: Không Thiếu Nợ Nhau
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:33:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Tuế ăn chậm rãi, cử chỉ giữa các nàng khuê tú đều toát lên vẻ tao nhã.
Liễu An nào thời gian để ý, vùi đầu ăn lấy ăn để, má dính đầy cơm.
Vương Lạc bật , nương nàng bọn họ sẽ tạm thời ở nhà họ Liễu, cách họ chung sống thoải mái và ấm áp như thế , nàng bỗng bắt đầu mong chờ những ngày tháng sắp tới.
"Thím nếu tin , hãy trồng khoai lang, đến lúc đó sẽ dạy thím cách chế thành sợi miến, dù thời tiết nóng đến mấy cũng hỏng ."
Tần Thị cũng nhận lấy khăn, cẩn thận lau sạch cho Vương Như.
"Thím đương nhiên tin , đến lúc đó chỉ việc chỉ huy, thím sẽ theo."
Ăn uống no nê, mấy đứa nhỏ bắt đầu buồn ngủ, đầu cứ gật gù.
"Thím, các cứ ở tạm phòng của Hạ Tinh , qua một thời gian sẽ tìm đến sửa chữa ."
Tần Thị chỉ gật đầu, khóe mắt Vương Lạc vô dụng đỏ lên.
Tần Thị thở dài, ái ngại với Liễu Tuế.
"Đã là quá , căn phòng mà Lạc Nhi và Như Nhi ở dột, bà nội c.h.ế.t sống chịu tìm sửa, chỉ mua chút than kém chất lượng, hun khói đến mức mở nổi mắt."
Vương Lạc khẽ kéo tay áo Tần Thị, hiệu nàng đừng nữa.
Liễu Tuế đầu vờ như thấy dáng vẻ cẩn thận dè dặt của họ.
"Chúng cùng cố gắng, cuộc sống nhất định sẽ ngày càng hơn, chuyện qua đừng nghĩ nữa, hãy nghĩ nhiều hơn đến tương lai."
Vương Lạc "Ưm" một tiếng, nỗi buồn mặt tan phần nào, là thật sự lọt tai, chỉ là để an ủi nàng.
lúc quả thực thời gian để buồn thương cảm khái, đón về , nàng hề nghĩ đến việc để mấy con họ tự ngoài sống riêng.
Chưa đến cơm no áo ấm, chỉ riêng sự an của họ thể đảm bảo, huống hồ còn một hài nhi đang ẵm ngửa.
"Thím, thể đảm bảo rằng theo thì các nhất định sẽ cuộc sống , nhưng luôn thử, nỗ lực ắt hồi báo."
Tần Thị nhất thời phản ứng kịp lời của nàng, nhưng Vương Lạc đột nhiên quỳ xuống mặt Liễu Tuế.
"Lạc Lạc nguyện hầu hạ cô nương, ở bên cạnh cô nương mà lấy chồng!"
Liễu Tuế đỡ nàng dậy, phủi bụi váy cho nàng.
"Sau đừng như nữa, cần giúp việc, dùng lao động để trả ân tình cho , chúng xem như huề , là một thành viên trong nhà , cũng ."
Tần Thị ngẩng đầu, nước mắt là thứ vô dụng nhất, nó chỉ khiến khác thấy ngươi yếu đuối dễ bắt nạt!
Liễu lão phu nhân ha hả, ngay cả chén t.h.u.ố.c canh trong tay cũng thấy đắng nữa.
"Thật , nhà của chúng ngày càng nhiều."
Lão Trấn Quốc Công giỏi những cảnh tượng như thế , chỉ tán đồng gật đầu.
Một câu " nhà", khiến những giọt nước mắt Tần Thị kìm nén cả buổi tối như lũ vỡ bờ, phút chốc tuôn trào dứt.
Liễu Tuế nắm tay nàng lắc lắc vài cái, "Thím, thím là thím ruột của , thím hại đó!"
Tần Thị hít vài , nghẹn ngào hỏi, "Thím thể hại ?"
Liễu Tuế , "Thím mà còn tiếp tục thì sân vườn ngập mất, tối nay thím cho ở ?"
Tần Thị bật khúc khích, chọc chọc trán nàng.
"Muội đó, quen thói trêu chọc thím! Không nữa nữa, nhà nên vui mừng mới ."
Cảnh Chiêu Thần ngoan ngoãn uống t.h.u.ố.c mà Liễu Tuế đưa, đôi lông mày nhăn với .
"Chỉ chua đến thôi ?" Liễu Bình véo một viên t.h.u.ố.c nhỏ trong lòng bàn tay Liễu Tuế cho miệng.
"Nhị thúc! Thuốc cũng thể ăn bừa bãi ?"
Liễu Bình chua đến giật , ực ực uống cạn nửa chén .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-75-khong-thieu-no-nhau.html.]
"Ta còn tưởng là viên tiêu thực của , thằng nhóc hỗn xược thương ?"
Hắn kéo Cảnh Chiêu Thần ngó kỹ lưỡng , "Khắp nơi đều lành lặn cả mà, thằng nhóc nhà ngươi sẽ đang giả vờ đáng thương mặt Tuế Tuế đó chứ?"
Liễu lão phu nhân dùng gậy chống chọc chọc thắt lưng Liễu Bình.
"Lớn từng , vẫn thích trêu chọc nó như hồi bé thế! Chiêu Nhi ít , các ngươi hợp sức bắt nạt nó!"
Liễu Bình bĩu môi, giơ tay về phía Liễu Tuế.
"Nhị thúc hề bắt nạt , tất cả là do phụ của ..."
Lời của Liễu Bình dừng đột ngột.
Liễu Tuế quan tâm, xuống, nâng chén lên nhấp một ngụm.
"A Chiêu trúng độc, hơn nữa là hai loại độc tương khắc , cần chút thời gian để chữa trị."
"Hắn ?"
Mặt Lão Trấn Quốc Công nhanh chóng tối sầm , áp suất càng lúc càng thấp đáng sợ.
Cảnh Chiêu Thần khẽ gật đầu, một luồng ấm dâng lên trong lòng.
Đây vẫn là nhà họ Liễu mà quen thuộc, trọng tình trọng nghĩa, cương trực vô tư, quan trọng nhất là họ che chở cho nhà!
Lão Trấn Quốc Công tức đến mức lồng n.g.ự.c ngừng phập phồng, ông nhớ những chuyện qua, Tiên Hoàng vì giang sơn xã tắc, hầu như đêm ngủ yên, dốc hết tâm huyết chỉ mong thái bình thịnh vượng vạn đời!
Ông là trọng thần, thường xuyên cùng Tiên Hoàng xem bản đồ trong Ngự thư phòng, phân tích chiến sự, so với quân thần, bọn họ càng giống tri kỷ, ngưỡng mộ lẫn , khích lệ !
Đáng tiếc là đời bằng đời , năm đó mẫu phi của Cảnh Chiêu Thần qua đời, Tiên Hoàng gửi gối Hoàng hậu, nhưng Hoàng hậu cũng một đứa con trai, đều lòng riêng, thể hết lòng dạy dỗ Cảnh Chiêu Thần.
Nhiều năm như , ông vẫn luôn canh cánh về cái c.h.ế.t của Tiên Hoàng, dù thì cơn bệnh đó đến quá đột ngột, hơn nữa việc xuất táng quá sơ sài, đừng là ông, ngay cả Cảnh Chiêu Thần cũng đích đưa linh cữu Tiên Hoàng Hoàng lăng.
Tiên Hoàng băng hà, Cảnh Chiêu Thần hôn mê, con trai của Hoàng hậu là Cảnh Chiêu Nhân thuận lý thành chương kế vị, đổi quốc hiệu thành Chiêu Nhân, Hoàng hậu phong là Mẫn Tú Hoàng Thái hậu.
Đến đây, triều đình nắm chắc trong tay hai con họ, và Cảnh Chiêu Thần, Tiên Hoàng xem trọng nhất, còn cơ duyên với ngôi vị Hoàng đế nữa.
Chiêu Nhân Đế để bịt miệng thiên hạ, lệnh Ẩn Long Vệ dùng xe ngựa đưa họ kinh thành từ cửa Tây, bên ngoài thì là vì trấn an thời cuộc, bí mật triệu hai họ trở về kinh!
Tình hình triều đình rung chuyển, lòng dân bất dần dần lắng xuống nhờ sự trở về của họ.
Sau đó, Cảnh Chiêu Thần hiểu vì tiếp quản Minh Kính Tư, trở thành một thanh đao trong tay Chiêu Nhân Đế, thậm chí còn Nhiếp Chính Vương Cảnh Chiêu Thần chỉ là một con ch.ó dữ Chiêu Nhân Đế nuôi bên , thấy ai cũng cắn, hề nương tay!
Cảnh Chiêu Thần cắt đứt liên lạc với Trấn Quốc Công phủ, thậm chí gặp mặt còn quen , còn bằng lạ qua đường.
Lão Trấn Quốc Công lúc đó đoán rằng lẽ Chiêu Nhân Đế nắm điểm yếu, buộc , Chiêu Nhân ở bên cạnh ông mười năm, nhân phẩm và hành vi ông rõ nhất.
"Mặc kệ cái gọi là ngàn năm vạn đời, giang sơn bại hoại trong tay là may lắm !"
Chén rơi xuống đất, vỡ tan thành bốn mảnh.
Lão Trấn Quốc Công bao giờ bàn chuyện quốc sự trong nhà, cũng bao giờ bàn luận về bất kỳ triều thần nào, càng đến Chiêu Nhân Đế.
Xem hôm nay ông thực sự tức giận đến cực điểm!
Liễu Tuế thầm nghĩ, trong lịch sử nào giang sơn nào ngàn năm vạn đời, chẳng qua cũng chỉ là lý tưởng viển vông mà thôi, hiếm hoi lắm mới vài trăm năm truyền thừa là khó khăn lắm .
Cảnh Chiêu Thần hiểu rõ tính cách của Lão Trấn Quốc Công, giống như ông hiểu rõ .
"Loại độc ... Tuế Tuế thể giải ."
Hắn khuyên ông đừng tức giận, nhưng bao giờ an ủi khác, miệng lưỡi vụng về gì.
Liễu lão phu nhân nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai đang căng cứng của Lão Trấn Quốc Công.
"Bây giờ cả nhà chúng ở cạnh , là may mắn hơn nhiều khác , nếu Huyền Nhi thật sự còn sống, liệu những khác cũng c.h.ế.t ?"
Liễu Tuế im lặng , phá vỡ tia hy vọng mong manh trong lòng họ.
trực giác mách bảo nàng, sự thật lẽ như ý nguyện đến !