Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:32:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liễu Tuế nghiêng mặt, ngước mắt Cảnh Chiêu Thần.

 

"Ngươi đến nơi chắc chắn mục đích khác, tiện cho ?"

 

Trong mắt Cảnh Chiêu Thần ánh lên ý nhàn nhạt, ngón tay xoa xoa mép chén.

 

"Có từng thấy Liễu gia Tam lang ở nơi . Đã hơn mười năm trôi qua, cũng thể xác định cuối cùng là ai, nhưng đến nơi chắc chắn đơn giản. Trong bóng tối bao nhiêu đang theo dõi chuyện , tìm manh mối bọn họ một bước."

 

Liễu Tuế đ.á.n.h giá bốn phía một lượt, "Nơi đây an ?"

 

Cảnh Chiêu Thần cả tựa vai Liễu Tuế, vẻ mặt lười nhác và phóng túng.

 

"Không an ."

 

Liễu Tuế, "......"

 

Nàng tuy ít về chuyện triều đình, nhưng cũng qua từ chỗ Lão Trấn Quốc Công đôi chút.

 

Triều đình hiện tại lấy Thái t.ử chủ, phần lớn các vị đại thần trong triều đều công khai dựa . Hoàng đế đang trong thời kỳ xuân thu đỉnh thịnh, thể nào dung thứ cho loại chuyện , vì thế ngài triệu hồi Cảnh Chiêu Thần, đồng thời lệnh cho bí mật điều tra vụ mất tích của Bình Dương Quân.

 

Cảnh Chiêu Thần tham gia cuộc tranh đoạt trữ vị. Nếu tìm binh phù, nắm giữ Bình Dương Quân, điều đó khác gì thêm một sự đảm bảo cho Hoàng đế. Tuy thế lực của Thái t.ử thể xem thường, nhưng cũng sẽ vì kiêng dè Nhiếp Chính Vương mà dám càn.

 

Cảnh Chiêu Thần còn ở triều đình ngày nào, binh quyền trong tay sẽ là mối đe dọa lớn nhất đối với Thái tử, và cũng sẽ trở thành chướng ngại vật cản trở lên ngôi . Do đó, Cảnh Chiêu Thần chính là cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt của Thái tử, trừ một ngày nào thì mối họa trong lòng vẫn còn đó.

 

"Những điều ngươi nghĩ, cũng rõ ràng. Nơi ai mặt . Màn kịch chính của đêm nay sắp bắt đầu , nghĩ ngươi lẽ sẽ hứng thú với thứ , nên mới đưa ngươi đến mở mang kiến thức một chút."

 

Liễu Tuế chỉ cảm thấy vai đau mỏi, để dấu vết mà nhích sang một bên.

 

Cảnh Chiêu Thần nhân tiện ngả đầu lên đùi nàng, bóc một quả nho nhét miệng nàng.

 

"Chậc, gầy quá, cấn . Tiểu gia nuôi ngươi mập lên mới ."

 

Liễu Tuế vỗ một cái lên trán , liếc một cái vui.

 

"Nuôi heo chắc!"

 

Cảnh Chiêu Thần , đôi mắt phượng híp .

 

Liễu Tuế thực sự quá thông minh, một nữ t.ử như nếu giam cầm trong hậu trạch thì chẳng khác nào đại bàng bẻ gãy cánh.

 

Hắn cùng nàng thật xa, nhưng hy vọng trở thành gông xiềng của nàng.

 

Ánh mắt Phùng Thiên Kỳ cố ý vô tình đều dừng ở chỗ bọn họ, đáy mắt nhuốm lên những cảm xúc khó tả.

 

Gần như ngay khi Liễu Tuế bước , nhận nàng. Hắn thổ lộ với nàng , hiểu vì nàng vẫn còn qua với Nhiếp Chính Vương.

 

Năm xưa, Tiên đế từng ý truyền ngôi cho Cảnh Chiêu Thần, nhưng khi mới mười tuổi một mực tướng quân bảo vệ đất nước, giam cầm trong cung.

 

Tiên đế kinh ngạc hoài bão của , bèn đưa Bình Dương Quân rèn luyện, nghĩ rằng chắc chắn chịu nổi khổ cực, sẽ ngày cam tâm tình nguyện trở về Thái tử. Nào ngờ, việc trái ý.

 

Hắn chỉ chịu đựng gian khổ trong quân đội, mà còn dựa trí tuệ thiên bẩm, lập nhiều chiến công, Lão Trấn Quốc Công yêu quý.

 

Sau , Tiên đế đành truyền ngôi Thái t.ử cho Hoàng đế hiện tại, nhưng binh quyền Long Hổ Quân giao cho Cảnh Chiêu Thần, coi như là ban cho một tấm bùa hộ mệnh.

 

Hoàng gia xưa nay vô tình, bề ngoài tương tương ái, nhưng ngầm thì tranh chấp ngừng. Đế vương tự cổ đa nghi, thể tâm tin tưởng Cảnh Chiêu Thần .

 

Hôn ước giữa Liễu Tuế và Nhiếp Chính Vương là do Tiên đế và Lão Trấn Quốc Công định khi Tiên đế còn tại vị. Hoàng đế hiện tại thể cho phép Trấn Quốc Công phủ và Nhiếp Chính Vương phủ liên hôn!

 

Mười lăm vạn lượng bạc cứu trợ thiên tai là do Ẩn Long Vệ bên cạnh Hoàng đế bí mật đặt Trấn Quốc Công phủ!

 

Việc Lão Trấn Quốc Công sớm rõ!

 

Bây giờ tránh xa Nhiếp Chính Vương phủ còn kịp, mà Liễu Tuế ngược , Phùng Thiên Kỳ thật sự hiểu rốt cuộc nàng đang tính toán điều gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-57.html.]

"Liễu Tuế, ban đầu thể thật sự chỉ coi ngươi, coi nhà họ Liễu là quân cờ, nghĩ cách lợi dụng các ngươi để dụ , dù thì binh quyền đó liên quan đến tính mạng của ..."

 

"Bắt đầu đấu giá! Các vị công t.ử hãy chuẩn tiền bạc, quy tắc vẫn như cũ, xem trúng thì rung chuông, giá cao hơn sẽ thuộc về!"

 

Liễu Tuế gì nữa, sự chú ý tiếng hô thu hút.

 

Cảnh Chiêu Thần khẽ thở dài.

 

Hắn dậy, tự nhiên nắm lấy tay Liễu Tuế.

 

"Đi thôi, Tiểu gia dẫn ngươi xem thế giới."

 

Đôi mắt hạnh của Liễu Tuế lấp lánh, để mặc Cảnh Chiêu Thần nắm tay .

 

"Đấu giá thứ gì ? Có d.ư.ợ.c liệu quý hiếm ?"

 

Cảnh Chiêu Thần Liễu Tuế đang tỏ vô cùng hứng thú bên cạnh, tâm trạng âm u cũng trở nên sáng sủa hơn.

 

"Nghe một viên Hạc Châu đến từ Tây Vực, tối nay một nửa ở đây lẽ đều vì vật mà đến."

 

Trong lúc chuyện, đều đến một căn phòng trông vẻ nổi bật.

 

Người quản sự xoay chiếc bình hoa đặt cạnh tường, mặt đất từ từ dịch chuyển sang hai bên, để lộ cầu thang đá xanh quanh co.

 

Bước xuống, tường hai bên cầu thang treo Giao Trản. Tương truyền vật ngàn năm tắt, vạn vàng khó cầu.

 

"Giao Trản cũng đến từ Tây Vực, kết tinh từ nước mắt Giao nhân. Phủ cũng một cái."

 

Liễu Tuế trầm ngâm, "Cái gọi là Giao nhân chỉ là hư cấu trong truyền thuyết, nó hẳn là một loài sinh vật biển, tên gọi là Nhu Cận, phủ vảy màu, lưng đuôi. Khi trăng sáng, nó thích kêu gọi bạn tình rạn san hô, từ xa trông giống hình , nên mới tên là Mỹ nhân ngư."

 

Nàng thở dài, "Dầu đèn trong Giao Trản luyện từ mỡ của loài vật đó, g.i.ế.c bao nhiêu con mới một ngọn đèn."

 

Cảnh Chiêu Thần nhướng mày, từng thấy dáng vẻ nàng tay g.i.ế.c chớp mắt, nhưng ngờ, nàng thể từ một ngọn đèn mà nghĩ đến những chuyện sâu xa như .

 

"Nếu thật sự như lời ngươi , thì nên nghiêm cấm, tiếc là chỉ dựa sức một thì chẳng khác nào bọ cánh cam lay cây."

 

"Tích tụ từng giọt nước thể thành sông ngòi; chỉ một đốm lửa nhỏ thể lan thành đồng cỏ cháy. Chưa từng thử, hà tất tự ti!"

 

Trong mắt Cảnh Chiêu Thần thoáng qua một tia an ủi, khóe môi nhếch lên.

 

"Tuế Tuế dạy , Tiểu gia nên ghi nhớ trong lòng!"

 

Liễu Tuế liếc , chỉ cảm thấy tay lạnh lẽo đến mức khó tin.

 

"Độc trong ngươi lẽ thanh trừ sạch sẽ , tại vẫn còn?"

 

Cảnh Chiêu Thần quanh một vòng đầy ẩn ý.

 

"Độc của trừ ngày nào, họ sẽ bớt kiêng dè một chút. Nếu thanh trừ sạch sẽ, loại nguy cơ nào đang chờ phía ."

 

Liễu Tuế chủ động nắm lấy bàn tay lạnh như băng của , "Ngân lượng ngươi đủ ? Nghe ngươi , Hạc Châu đêm nay định đoạt."

 

Cảnh Chiêu Thần cảm nhận ấm từ lòng bàn tay nàng, chỉ cảm thấy trái tim như ngâm trong suối nước nóng.

 

"Yên tâm, đừng một viên, một trăm viên cũng !"

 

Tầng , là căn phòng thì bằng là một cái địa đạo, xung quanh đều là những gian phòng nhỏ ngăn cách, rèm châu buông xuống, ai thể thấy rõ mặt .

 

Ở trung tâm một đài cao nhô lên, vật phẩm đấu giá sẽ đặt trong đèn lưu ly. Người nào ưng ý chỉ cần rung chuông, vật phẩm đấu giá thành công sẽ dán hiệu của gian phòng, khi kết thúc thì tiền trao cháo múc.

 

Những kẻ cố ý gây rối, thổi giá, đến cuối cùng thể chi trả tiền bạc, bất kể đó phận, địa vị gì, đều lưu một cánh tay cái giá trả!

 

Thời gian trôi qua, còn ai dám đến đây gây chuyện nữa!

 

Trên chiếc bàn nhỏ bằng gỗ lê trong phòng đặt một chiếc chuông đồng tinh xảo, hai chiếc ghế mềm mại, ấm đang tỏa nước nghi ngút.

Loading...