Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:32:25
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hẻm nhỏ hẻo lánh, khuất nẻo của thành Ninh An.

 

Cảnh Chiêu Thần khẽ gõ bốn cái lên cánh cửa sân viện, hai tiếng dài, hai tiếng ngắn.

 

Sau thời gian nửa nén nhang, một tiểu tư ăn mặc chỉnh tề thò nửa cái đầu , thấy Cảnh Chiêu Thần liền nở một nụ nịnh nọt.

 

"Gia, ngài lâu đến, mời ngài mau trong."

 

Trên đường , Cảnh Chiêu Thần dặn Liễu Tuế nam trang, tiện tay bôi một nắm tro cỏ lên mặt nàng.

 

"Vị là?"

 

Cảnh Chiêu Thần "phách" một tiếng mở chiếc quạt xếp, đôi mắt phượng nheo một nửa.

 

"Đây chính là tri kỷ của tiểu gia."

 

Liễu Tuế cạn lời, lườm nguýt một cái.

 

Tên tiểu tư hề lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt bình tĩnh đ.á.n.h giá Liễu Tuế vài , vẻ mặt rõ: Gia ơi, ngài đúng là đem một đóa hoa tươi cắm lên bãi phân trâu !

 

Cái tính nóng nảy của Liễu Tuế!

 

Quả nhiên, tay Cảnh Chiêu Thần véo lớp thịt mềm bên hông nàng, liếc nàng một cái đầy ẩn ý .

 

"Ngoan nào, bên ngoài trời lạnh, mau trong thôi!"

 

Giọng điệu dịu dàng tựa sóng biếc mùa xuân, mà khiến lòng run rẩy vài hồi.

 

Cảnh Chiêu Thần thầm tặc lưỡi, bao giờ vòng eo của nữ nhân thể mảnh mai và mềm mại đến thế!

 

Hắn chút thỏa mãn, tay mới đưa một nửa thì Liễu Tuế dùng sức nắm chặt.

 

"Được, lời gia hết!"

 

Nói xong, nàng giơ nắm đ.ấ.m nhỏ lên đ.ấ.m mấy cái n.g.ự.c Cảnh Chiêu Thần.

 

Tiểu tư rùng một cái, chỉ cảm thấy nổi đầy da gà.

 

Cảnh Chiêu Thần ho khan hai tiếng, lộ vẻ gì xoa xoa lồng n.g.ự.c đang đau buốt vì đấm.

 

Một cảm giác khác lạ chậm rãi trôi chảy trong lòng .

 

Sân viện bên ngoài chẳng khác gì nhà dân bình thường, nhưng bên trong là một trời khác.

 

Mấy sân viện thông với , ở giữa dùng bình phong thêu đôi ngăn thành các gian nhỏ, trung tâm dựng một đài hát nho nhỏ, màn sa màu nhạt khẽ lay động, ánh nến nhảy múa, bầu khí vô cùng ám .

 

Không thiếu những như Cảnh Chiêu Thần, mang theo nam t.ử cùng, khoác vai ôm lưng, thì thầm bên tai, thỉnh thoảng bật khe khẽ.

 

Cảnh Chiêu Thần hề liếc ngang liếc dọc, dẫn thẳng nàng bên trong.

 

Bên trong một cầu thang, chậm rãi bước xuống, tiếng ồn ào truyền đến bên tai.

 

"Lão t.ử đặt cửa lớn! Không tin còn thua!"

 

"Vương lão ca, đêm nay sẽ thua đến mức còn mảnh quần che !"

 

Mọi ầm lên.

 

Liễu Tuế nhíu mày.

 

Ở nơi cá mè lẫn lộn , nàng liếc mắt thấy Phùng Thiên Kỳ dịch dung, bên cạnh đang dính sát một hậu sinh thanh tú.

 

Liễu Tuế Cảnh Chiêu Thần thần sắc tự nhiên, dùng quạt xếp che nửa khuôn mặt, đôi mắt phượng ánh lên vẻ lấp lánh.

 

"Yêu tinh."

 

Liễu Tuế thầm mắng.

 

Cảnh Chiêu Thần đưa tay ôm lấy vai nàng, môi ghé sát tai nàng.

 

"Bọn họ đều phận của , lát nữa nàng đừng gọi sai đấy."

 

Cho dù Liễu Tuế mặt dày đến , khi mật như mặt nhiều , nàng vẫn cảm thấy mặt nóng ran, vành tai như rỉ máu.

 

"Vậy gọi ngươi là gì?"

 

Cảnh Chiêu Thần nhướng mày, tà mị.

 

"Chiêu ca!"

 

Liễu Tuế giả vờ buồn nôn hai tiếng, day day tai đang ù vì tiếng ồn.

 

"Ta dám gọi, ngươi dám đáp lời ?"

 

Cảnh Chiêu Thần mỉm tươi tắn chào hỏi , dáng vẻ ôn hòa như gió xuân, chẳng ai thể ngờ là Nhiếp Chính Vương lạnh lùng tàn bạo .

 

Đẹp khuynh quốc khuynh thành, chỉ tiếc là quá thất thường hỉ nộ!

 

Cách đó xa đặt vài chiếc bàn bằng gỗ lê chạm khắc tinh xảo, trong lư hương rỗng ruột bốc lên làn khói xanh nhàn nhạt, đối lập với môi trường ồn ào xung quanh.

 

Chóp mũi Liễu Tuế khẽ động, đó nàng nhíu chặt mày.

 

"Hương ...?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-56.html.]

 

Ngón tay đẽ của Cảnh Chiêu Thần nhẹ nhàng đặt lên đôi môi đỏ mọng của nàng.

 

"Suỵt, thấu nhưng ."

 

Liễu Tuế hít sâu một , mới kìm nén xúc động c.ắ.n đứt ngón tay .

 

Cảnh Chiêu Thần thong thả xuống, khóe môi cong lên, chỉ vị trí bên cạnh.

 

"Người đây sát bên cạnh tiểu gia."

 

Người ?

 

Cái quỷ gì ?

 

Đôi mắt phượng của Cảnh Chiêu Thần sáng ngời rực rỡ, ý che giấu trong đáy mắt.

 

Liễu Tuế đành chịu phận bước đến, vững, Cảnh Chiêu Thần xích gần nàng hơn.

 

Mùi hương gỗ tùng đặc trưng của xộc chóp mũi, Liễu Tuế nửa khắc thất thần.

 

Hắn rót một chén đưa đến bên môi nàng, giọng thanh lãnh mang theo vẻ mê hoặc.

 

"Nếm thử , đây là Vân Vụ loại thượng hạng, ngay cả trong kinh thành cũng chắc loại đến ."

 

Liễu Tuế như ma xui quỷ khiến, hé miệng nhấp một ngụm, vị đắng nhẹ hòa lẫn sự thanh khiết, khiến môi răng lưu hương thơm.

 

"Trà ngon."

 

Môi Cảnh Chiêu Thần dán lên môi nàng, chỉ nếm thử dừng ngay.

 

Trước khi Liễu Tuế kịp nổi giận, mới luyến tiếc l.i.ế.m khóe môi.

 

"Không tệ, quả thực là ngon nhất tiểu gia từng uống trong đời!"

 

Liễu Tuế, "......"

 

Tên cẩu nam nhân còn cần mặt mũi nữa !

 

Cảnh Chiêu Thần chống tay lên má, ánh mắt nóng bỏng chằm chằm đôi mày mắt tinh xảo của Liễu Tuế, và khuôn mặt nhỏ nhắn bôi trát đều màu.

 

"Thật sự là sắc tuyệt vời, câu mất ba hồn bảy vía của tiểu gia ."

 

Lời nửa thật nửa giả, Liễu Tuế chỉ vờ như hiểu.

 

"Nơi triều đình ? Vì từng quản lý?"

 

Cảnh Chiêu Thần thu hồi ánh mắt, nhấp một ngụm từ chén Liễu Tuế uống.

 

"Nơi đây cá mè lẫn lộn, đa phần là tội thần lưu đày, núi cao Hoàng đế xa, lòng cũng lực, vả ... nơi dò la tin tức cũng là tiện lợi nhất, nhỏ thì ai trong thành Ninh An mắc bệnh, lớn thì ngoại bang mới khai thác mỏ nào, nàng thông minh như , chi bằng đoán xem chủ nhân của nơi là ai?"

 

Liễu Tuế nhíu mày, đảo mắt quanh, công t.ử ca giống Phùng Thiên Kỳ ít, tuy đều hóa trang sơ sài, nhưng khí chất là bẩm sinh.

 

Trong lòng nàng một suy đoán táo bạo, nhưng cuối cùng vẫn .

 

"Không , Vương... ngài quá coi trọng , đây chỉ là một nữ t.ử khuê các, nếu bất trắc , e rằng cả đời cũng khỏi kinh thành."

 

Cảnh Chiêu Thần ánh mắt lướt qua một tia tán thưởng và hứng thú, độ cong môi cách nào đè xuống .

 

"Nếu lưu đày, nàng giờ đây nên là..."

 

Đáng tiếc tai vách mạch rừng, lời đành nuốt ngược .

 

Liễu Tuế cầm lấy ấm đang bốc lò, rót cho một chén.

 

Nàng cầm chén nhưng uống, chỉ những lá xanh biếc chìm nổi trong chén, nước chậm rãi bay lên.

 

"Người thường thế sự khó lường, những chuyện định liệu chắc diễn theo ý . Bằng , đời đào nhiều trai gái si tình, yêu mà , mất cam lòng, buông bỏ chẳng nỡ?"

 

Nàng ánh nến phản chiếu trong chén, thổi một , mặt nước gợn lên từng tầng sóng lăn tăn, hệt như trái tim nàng khẽ lay động khi đối diện với Cảnh Chiêu Thần.

 

"Ngươi cũng đừng thử dò xét nữa, hôm nay dẫn đến đây, là thấy dáng vẻ công t.ử bột của Phùng công tử, đó nảy sinh ý niệm nào khác với ? kỳ thật đối với , hứng thú, bất kể là đây bây giờ."

 

Cảnh Chiêu Thần im lặng, ánh mắt sâu lường , vẻ nghiêm túc của nàng mà dần dần thất thần.

 

"Ừm, đối với khác cũng chẳng chút hứng thú nào."

 

Liễu Tuế, "......??"

 

Nam nhân quả nhiên đắn quá một giây, cứ như thể đang bày tỏ tâm tình với !

 

Liễu Tuế che môi ho khan hai tiếng, chút ngượng ngùng đầu .

 

Phùng Thiên Kỳ lúc sang, sắc mặt đột ngột trầm xuống, bàn tay trong ống tay áo siết chặt thành nắm đấm, ánh mắt bất thiện quét về phía Cảnh Chiêu Thần.

 

Nửa Cảnh Chiêu Thần gần như dựa hẳn Liễu Tuế, ngón tay trắng nõn thon dài bóc hạt thông mặt.

 

Hắn đẩy đĩa ngọc đựng hạt thông về phía tay Liễu Tuế.

 

"Nếm thử , rang muối đấy, hương vị cũng tạm ."

 

Liễu Tuế nhón một nhúm nhỏ bỏ miệng, từ từ nhai kỹ.

 

 

Loading...