Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 52: Song Sinh Long Phượng
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:32:21
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Tề giãy giụa thoát khỏi sự kiềm chế của Lão Trấn Quốc Công, xông đến phòng Liễu Tuế la hét mắng nhiếc.
"Nhị đầu óc vấn đề , nó là một tiện chủng thì y thuật gì, đến lúc cả lẫn con cùng c.h.ế.t thì đừng đổ lên đầu !"
"Liễu Tuế, ngươi cút đây rõ cho , tại nhiều lương thực như chịu lấy cứu tế cho nhà họ Tề..."
Giang Ngọc thể nhẫn nhịn nữa, dùng chuôi kiếm đ.â.m mạnh bụng Liễu Tề.
"Nhà họ Tề là tổ tông của ngươi ! Rốt cuộc là cho ngươi lợi lộc gì, mà khiến ngươi hết đến khác mở miệng lăng mạ Liễu cô nương!"
Liễu Tuế quan tâm đến màn kịch náo loạn bên ngoài, nín thở tập trung rạch bụng Trương thị.
Liễu Bình trợn mắt, cố gắng kiềm chế để hét lên.
Thời gian trôi qua từng chút một, quần áo của Liễu Tuế thấm đẫm mồ hôi, cả như vớt từ nước lên.
Giữa chừng Trương thị tỉnh một , thấy Liễu Tuế và Liễu Bình đều ở bên cạnh, nàng nhắm mắt ngất .
Liễu Bình sợ phiền Liễu Tuế, từ đầu đến cuối một lời, chỉ ôm chặt lấy Trương thị.
Hai canh giờ , Liễu Tuế thở phào một dài, lưng đau nhức đến mức gần như vững.
"Oa——"
"Oa——"
Hai tiếng nỉ non của trẻ sơ sinh phá vỡ sự yên tĩnh trong sân.
"Chúc mừng nhị thúc! Là một đôi song sinh long phượng!"
Liễu Bình mừng lo, Trương thị cắm đầy ngân châm, sắc mặt tái nhợt, m.á.u vẫn thấm dọc theo mép giường.
"Nhị thúc, đặt nhị thẩm xuống. Đừng lo lắng, nàng nguy hiểm đến tính mạng."
Lúc Liễu Bình mới tươi , cẩn thận đặt Trương thị thẳng, Liễu Tuế nhẹ nhàng búng cây ngân châm khiến chúng phát tiếng "ong ong".
Hồi Dương Thất Châm thể cứu mạng , nhưng cực kỳ hao tổn tinh thần. Cả đêm tinh thần căng thẳng cao độ, giờ phút Liễu Tuế chỉ cảm thấy bộ xương cốt như rã rời.
Liễu Bình kịp ôm hai đứa bé đang oe oe, vội vàng chạy rót cho Liễu Tuế một chén .
"Mau uống chút nước! Nhị thúc thật cảm ơn ngươi thế nào nữa!"
Nói xong, liền quỳ xuống mặt Liễu Tuế.
Liễu Tuế một tay đỡ chén , tay kéo Liễu Bình .
"Nhị thúc, một nhà cần hai lời. Người và nhị thẩm đối với , đều ghi nhớ trong lòng. Cảm ơn tin tưởng ."
Liễu Bình lau khóe mắt đỏ hoe, lúc mới về phía hai tiểu gia hỏa giường.
Đứa con trai mở miệng đến xé lòng xé ruột, đứa con gái dường như yếu ớt hơn, mà tò mò quan sát xung quanh.
"Hạ Tinh, Thu Thủy, giúp một tay."
Liễu Tuế mệt mỏi bệt xuống đất, chỉ đạo hai bọn họ lau rửa cho các bé, dùng chăn quấn chuẩn sẵn bọc kín .
Ban đầu ai Trương thị m.a.n.g t.h.a.i đôi, may mà đồ đạc và chăn quấn thường ngày chuẩn khá đầy đủ.
Trương thị đang hôn mê, mất m.á.u quá nhiều, nhất thời thể cho con bú.
"Thu Thủy, ngươi lấy nước cơm trong bếp đây, cho các bé ăn no bụng ."
Thu Thủy nhẹ nhàng một tiếng. Ngoài nước cơm, cô nương còn dặn chuẩn canh bổ khí huyết, hầm lửa nhỏ suốt ba canh giờ.
"Thai của nhị thẩm thương tổn nguyên khí, chuyện cữ kiêng sẽ chăm sóc. Hơn nữa, tình trạng nàng bây giờ dễ di chuyển, thể để nàng nhiễm phong."
Liễu Bình hai đứa bé ăn no ngủ say, cũng chút đau đầu, đầu cha, quả thực kinh nghiệm.
"Vậy thì phiền Tuế Tuế , nếu việc gì nhị thúc thể , cứ dặn dò một tiếng!"
Hạ Tinh nhanh nhẹn chăn đệm mới thật dày, hương an thần đốt trong lư hương đơn giản, mùi m.á.u tanh nhanh chóng nhạt .
Trương thị uống canh ngủ say, hai đứa bé đặt trong chiếc giường gỗ nam cũng đang ngủ ngon lành.
Liễu Tuế và Liễu Bình khẽ khàng rời khỏi phòng.
Lão Trấn Quốc Công và Liễu Lão phu nhân trong chính sảnh chịu nghỉ ngơi, thấy tiếng động liền vội vàng bước .
"Trương thị ?"
Tốt, hỏi là trai gái, điều đầu tiên họ quan tâm là Trương thị!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-52-song-sinh-long-phuong.html.]
Liễu Tuế , Liễu Bình thần sắc nhàn nhạt.
"Mất m.á.u quá nhiều nên vẫn đang ngủ. Hai đứa trẻ cũng , phụ , mẫu cứ yên tâm nghỉ !"
Liễu Tề đầu bù tóc rối, m.á.u mũi dính đầy mặt, ánh sáng yếu ớt càng trông vẻ hung tợn.
Hắn xông từ góc tường, một tay túm lấy tóc Liễu Tuế.
"Tề Hoài sai, ngươi là tiện chủng, đến Liễu gia là để cướp tước vị của con ! G.i.ế.c c.h.ế.t ngươi..."
Liễu Bình nổi cơn thịnh nộ, một cú đá bụng, khiến Liễu Tề phun một ngụm máu.
"Nếu ngươi vẫn luôn ở nhà, nghĩ ngươi tráo đổi ! Ngươi mất trí ? Dám động đến Tuế Tuế một ngón tay nữa, sẽ liều mạng với ngươi!"
Liễu Tuế đột nhiên ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của Giang Ngọc đang sang.
Bốn mắt , cả hai đồng thời xông đến bên Liễu Tề.
"Giang Ngọc, đè chặt ."
Liễu Tuế sờ soạng khắp mặt Liễu Tề, một chỗ tai thô ráp. Nàng dùng móng tay khẽ cào, mạnh mẽ giật một cái, một lớp da mặt mỏng manh rơi xuống.
"Tề Ngọc! Ngươi c.h.ế.t ?"
Tề Ngọc cong môi, lau vết m.á.u bên mép.
"Ha ha, Liễu đại cô nương quả là thông minh, ngươi phát hiện !"
Hắn rút con d.a.o găm trong lòng , đ.â.m về phía Liễu Tuế.
"Ta c.h.ế.t thì bí mật của Liễu gia, ha ha, ngại cho ngươi , tấu chương gửi về kinh thành, bao lâu nữa sẽ đến tay Thánh thượng, Liễu gia các ngươi một ai sống sót !!"
"Phụ ? Sống c.h.ế.t?"
Liễu Tuế bóp chặt cổ , Giang Ngọc một cước đá văng con d.a.o găm khỏi tay .
"Ngươi nghĩ sẽ ? Liễu gia các ngươi đúng là mạng lớn, sống sót đến bây giờ!"
Liễu Tuế dùng lực tay, Tề Ngọc thở , chân đá loạn xạ trong khí, mặt cũng tím tái.
"Không , thể tự tìm. Phụ ngươi chờ suối vàng lâu quá , ngươi bầu bạn với !"
Liễu Tuế việc cả đêm, giọng khàn khàn, ánh mắt hung ác.
"Lâu g.i.ế.c , sắp quên cái cảm giác đó !"
Tề Ngọc trừng lớn mắt, "Tha... tha mạng... ... ."
Nhìn Liễu Tuế mặt hệt như La Sát từ địa ngục, da đầu Tề Ngọc tê dại, nghĩ đến dáng vẻ nàng g.i.ế.c chớp mắt đường lưu đày, kìm rùng .
Liễu Tuế ném xuống đất, từ cao xuống.
"Nói! Dám nửa lời giả dối, sẽ xẻo từng miếng thịt ngươi, cho đến khi ngươi chảy hết m.á.u thì thôi!"
Nói xong nàng nhặt con d.a.o găm chân, xẻo một miếng thịt cánh tay Tề Ngọc.
Tề Ngọc, "......??"
Không đạo lý, còn kịp mở miệng, tay ?
"Ghi nhớ cảm giác , nếu tốc độ đủ nhanh, xẻo một ngàn miếng thịt cũng sẽ c.h.ế.t. Ta thử xem !"
Tề Ngọc mắt đầy kinh hoàng, giọng run rẩy, "Ngươi là ! Ngươi chính là một kẻ điên!"
Liễu Tuế rủ mắt xuống, "Ừm, giờ ngươi mới ?"
Dứt lời, d.a.o rơi xuống, kèm theo tiếng gào thét đau đớn của Tề Ngọc.
"Quá nhiều lời vô ích!"
"Đừng... đừng g.i.ế.c... .... , !"
Tề Ngọc mặt đất, thở hổn hển.
"Ban đầu, đáng lẽ là Liễu đại lang thế , nào ngờ thần bí cứu , còn dấu vết. Người trong quan tài là hộ vệ của Trương Thiên."
Máu tuôn xối xả, đau đớn thấu tim.
Tề Ngọc nuốt nước bọt, khó khăn tiếp tục cất lời.
"Nào ngờ giả Liễu gia Đại lang, nhà họ Tề bất ngờ bốc cháy dữ dội, cha và đều c.h.ế.t cả, đêm đó ... thấy ngươi..."