Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 45: Người xấu có phúc xấu
Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:56:36
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Tuế như ý nguyện tiến Thành Thủ Phủ.
Phùng Chấn đặc biệt sắp xếp cho nàng một sân viện độc lập, phòng bên cạnh còn theo yêu cầu của nàng mà đặt các thứ như chậu than.
Phu nhân của Phùng Chấn là Tạ Yên đang giận dỗi nên cùng đến Ninh An. Liễu Tuế chuyển đến, đám hạ nhân còn tưởng đại nhân mới nạp thêm một phòng di nương, mật thư đêm đó liền truyền tới tay phu nhân đang ở Giang Nam xa xôi.
Liễu Tuế bận tâm những chuyện . Thời cổ đại nhiệt kế, khó kiểm soát nhiệt độ, trong khi trồng nấm thể thiếu nhiệt độ và độ ẩm.
Năm chậu than rực cháy, nhưng căn phòng quá khô ráo, nấm tuy mọc một chút nhưng héo rũ.
Ngược , khoai lang trồng trong chậu phát triển khá .
Phùng Chấn gần như bỏ sót một ngày nào đến xem xét, đến mức khóe mắt thêm vài nếp nhăn.
"Tốt lắm, lắm, Ninh An cũng lương thực thể trồng trọt . Đến lúc đó nấm mà kinh thành tiêu thụ cũng mua từ chỗ chúng ."
Phùng Chấn vòng quanh trong phòng, mắt hiện là bạc trắng lấp lánh.
"Tường thành cần sửa sang một lượt, cổng thành cũng rách nát thể thống gì, đường phố quả thực t.h.ả.m nỡ ... Tiền bạc đến tay, trời ấm lên là thể động công."
Liễu Tuế ngạc nhiên.
Trương Thiên đây là kẻ tham ô, cấu kết , những tội thần lưu đày thì tự lo . Hơn nữa, tội thần cũng quyền dâng tấu, nhậm chức ở Ninh An năm năm, hút cạn bổng lộc như con đỉa .
Không ngờ Phùng Chấn là chính trực vô tư, nhưng rốt cuộc thật lòng , vẫn cần xem xét.
Dẫu thì mặt, khó lòng, vẽ hổ vẽ da khó vẽ xương cốt.
Ai chỉ vẻ ngoài, chỉ vì mưu cầu một danh tiếng , đó dựa chuyện để thăng quan tiến chức .
"Phùng đại nhân vì nước vì dân, tận tâm tận lực, Ninh An vị phụ mẫu quan như ngài quả là điều may mắn."
Phùng Chấn xua tay, "Ta những tâm tư vòng vo đó. Ninh An , mới thể Giang Nam, đến lúc đó cởi giáp về quê, con cháu quây quần bên gối, chẳng quá mỹ mãn !"
", nhất là nên cưới thêm vài cô nương xinh nữa, như con trai ngươi , c.h.ế.t hoa mẫu đơn chẳng càng ?"
Giọng truyền đến từ ngoài sân, khiến lưng Phùng Chấn lạnh toát.
"Phu... Phu nhân, nàng tới đây?"
Tạ Yên lạnh, đẩy mạnh , "Nếu đến, ngươi còn định giấu mà cưới bao nhiêu di nương nữa?"
Phùng Chấn vẻ mặt khó hiểu, "Phu nhân lời gì ? Ngoài nàng , gì nữ nhân nào khác."
Tạ Yên túm lấy tai , ngón tay chỉ thẳng Liễu Tuế.
"Vậy ngươi xem nàng là ai? Nếu tình của ngươi, thể đưa phủ ? Ta thấy ngươi đúng là ba ngày đánh, trèo lên nóc nhà giật ngói !"
Tạ Yên cầm lấy chiếc chổi lông gà bên cạnh quất thẳng Phùng Chấn.
"Lão nương đ.á.n.h c.h.ế.t cái tên vô lương tâm nhà ngươi!"
Liễu Tuế một bên xem mà khóe mắt giật giật.
Hay cho , phu nhân của Phùng đại nhân dữ dằn đến ?
Đây là kiểu thể động thủ là tuyệt đối lời thừa thãi!
Tính cách , nàng thích!
Liễu Tuế dứt khoát xuống chiếc trường kỷ nhỏ bên cửa sổ, chống tay lên má, miệng ngậm một viên kẹo, xem đến mức hứng chí bừng bừng.
Phùng Chấn đ.á.n.h đau khắp , thấy Liễu Tuế vẻ mặt thản nhiên xem kịch vui, ý định giải thích gì cả, tức đến mức đầu bốc khói.
"Phu nhân, nàng giải thích...."
"Chát——"
Chiếc chổi lông gà chút do dự quất thẳng miệng Phùng Chấn.
"Miệng đàn ông, là quỷ dối trá, gì mà giải thích, rước nhà !"
Phùng Thiên Kỳ dựa cửa, Liễu Tuế đang bên cửa sổ xem náo nhiệt mà chê chuyện lớn, đôi mắt đào hoa quyến rũ đầy vẻ giảo hoạt.
"Mẫu , dùng sức mạnh hơn . Phụ đúng là chẳng gì, dám phản bội ! Con cũng thể chịu , tiếc là (Phụ ) chịu !"
Liễu Tuế đưa tay xoa trán, thầm nghĩ, cái tên tuyệt đối con ruột!
Đây chỉ là đơn thuần hãm hại cha, mà là trực tiếp đẩy cha hố lửa!
Miệng Phùng Chấn đau giật giật, mắt vợ đ.á.n.h mấy đ.ấ.m đen xì, trông như một con gà chọi thâm mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-45-nguoi-xau-co-phuc-xau.html.]
"Thằng nhãi ranh nhà ngươi, xem hôm nay lão t.ử đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi! Nàng, nàng, nàng ...."
Tạ Yên đá một cước bụng Phùng Chấn, trèo hẳn lên .
"Dám đ.á.n.h con , lão nương đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi ! Nàng cái gì mà nàng! Phong lưu trăng hoa chính là của đàn ông!"
Tạ Yên móc từ trong lòng một con d.a.o găm khảm đá quý.
"Dứt khoát cắt phăng cho xong!"
"............"
"Phu nhân, tiểu nữ là Liễu Tuế, còn nhớ chăng?"
Tạ Yên sững sờ, chằm chằm Liễu Tuế hồi lâu.
"Trời ơi, con trở nên xí đến thế? mà tướng mạo cũng an , trực tiếp dọa mất vía!"
Liễu Tuế, "......?"
Nàng nên nhiều lời mới !
Tuy rằng việc ngụy trang đạt mục đích dự tính, nhưng Phùng phu nhân đây chuyện cũng quá... ừm... chọc tức c.h.ế.t!
Phùng Thiên Kỳ nhếch mép một nụ khó hiểu, nhướng mày về phía Liễu Tuế đang ngây tại chỗ, dáng vẻ phóng đãng mang theo sự quyến rũ.
Hắn bước vài bước tới , đỡ Tạ Yên dậy.
"Mẫu , nữ t.ử mười tám đổi, Tuế nhi đây tướng mạo độc đáo một chút thôi."
Tạ Yên phủi phủi nếp nhăn quần áo, đặt m.ô.n.g xuống bên cạnh Liễu Tuế, bưng chén nguội ngắt bàn lên uống một ngụm lớn.
"Sợ cái gì, phúc ! Cái tướng mạo dán lên cửa còn thể trừ tà!"
Liễu Tuế... thật sự đa tạ !
Không chuyện thì ơn bớt vài câu !
Phùng Thiên Kỳ ngửa tới ngửa lui, xích bên cạnh mẫu .
"Vậy ngày mai nhi t.ử sẽ vẽ vài bức theo dáng vẻ của nàng, cũng đỡ dán thần giữ cửa!"
Liễu Tuế nhịn mà trợn tròn mắt.
"Phùng công t.ử quả là.... con trai , hiếu thuận của mẫu ngươi!"
Nàng cố ý dừng vài giây, Phùng Thiên Kỳ luôn cảm thấy câu gì đó kỳ lạ.
Tạ Yên mặt mày hớn hở, chẳng thèm Phùng Chấn đang đầy vết sưng đầu.
"Không ngờ thể gặp Tuế Tuế ở đây, đúng là duyên phận. Thiên Kỳ lập thất, con hãy suy nghĩ một chút xem ."
Liễu Tuế nghẹn lời, "Phu nhân, nhà họ Liễu hiện giờ là tội thần. Hơn nữa tiểu nữ dung mạo xí, công t.ử sinh bế nguyệt tu hoa, thật xứng đôi! Phu nhân quá ưu ái tiểu nữ !"
Khóe miệng Phùng Thiên Kỳ giật giật, bế nguyệt tu hoa chắc là để hình dung chứ?
Tạ Yên nắm tay nàng, thế nào cũng thấy thích.
"Không , cả ngày lêu lổng, cứ ở nhà phụ trách việc 'mỹ mạo như hoa' là . Chỉ cần thôi cũng thể ăn thêm chén cơm ?"
Liễu Tuế thầm nghĩ, Tạ Yên chẳng lẽ cũng là xuyên ư! Lời quá mới mẻ, tư tưởng cũng quá phóng khoáng!
"Nữ t.ử gả chồng thì luôn trông một thứ, hoặc là trông tài, hoặc là trông sắc! Con trai Thiên Kỳ chiếm trọn cả hai thứ, như phụ , già , còn an phận, thật xui xẻo!"
Phùng Chấn ôm mặt, tức đến mức nhảy dựng tại chỗ, cần giữ thể diện nữa, dù chính phu nhân nhà ném xuống đất giẫm nát .
"Hồ đồ! Ta ít nhất cũng chuyên nhất hơn nó, từ đến nay từng bước chân thanh lâu kỹ viện..."
"Ầm——"
Phùng Chấn còn hết lời, chén trong tay Tạ Yên nện thẳng mũi .
Tạ Yên liều mạng vớt vát thể diện cho con trai.
"Tuế Tuế con đừng ăn bậy bạ, Thiên Kỳ trong sạch lắm, ngay cả nha ấm giường cũng , phòng ốc sạch sẽ lắm."
Máu mũi Phùng Chấn chảy dài như thác nước ba ngàn thước, ngửa đầu, bịt mũi , giọng trầm đục tiếp tục hãm hại con trai.
" , nó thông phòng, nhưng quen ít hoa khôi ? Hôm nay là Xảo Nhi, ngày mai Hương Hương, ngày Tiểu Ngọc Ngọc."
Mẹ kiếp, dám hại lão t.ử vợ đ.á.n.h bầm dập, lão t.ử sẽ khiến ngươi vợ!