Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 275: Binh Lâm Thành Hạ!

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:54:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc Liên Thành đáp thế nào, chỉ cúi đầu, chẳng rõ đang suy nghĩ gì.

 

"Nàng ưu tú, sinh lòng ái mộ cũng là điều bình thường."

 

Đồng t.ử Mặc Liên Thành co , chân mềm nhún, "phịch" một tiếng quỳ xuống đất.

 

"Mạt tướng... mạt tướng..."

 

Y rằng hề ý nghĩ gì khác với Liễu Tuế, nhưng đối diện với sự thản nhiên của Cảnh Chiêu Thần, cuối cùng y cảm thấy chút hổ thẹn.

 

Ánh mắt Cảnh Chiêu Thần chỉ dừng y trong chốc lát.

 

"Ngồi xuống chuyện t.ử tế, bản vương hề ý trách cứ."

 

Mặc Liên Thành lén lau mồ hôi lạnh toát trán, xuống vị trí phía Cảnh Chiêu Thần.

 

"Nàng nữ t.ử tầm thường, mà duyên nợ sâu nặng với bản vương. Đại khái là lúc nàng mới ba tháng tuổi, bản vương quen nàng ."

 

Nghĩ đến chuyện cũ, gương mặt Cảnh Chiêu Thần vô thức nở nụ .

 

"Bản vương lớn hơn nàng mười mấy tuổi, thể nàng lớn lên. Vốn dĩ kéo nàng vũng bùn , nhưng nào ngờ do phận sắp đặt. Liễu gia hãm hại, cả nhà lưu đày, sự dũng cảm và thông minh của nàng một nữa cuốn hút sâu sắc bản vương."

 

Mặc Liên Thành im lặng , trong lòng cảm khái vạn phần.

 

Khi y kinh, chuyện phủ Trấn Quốc Công qua , thậm chí ít khi nhắc đến. Y cũng chỉ tình cờ loáng thoáng, để tâm.

 

Không ngờ kinh nghiệm của Liễu Tuế trắc trở đến nhường . Đừng nàng chỉ là nữ tử, cho dù là nam t.ử cũng chắc chịu đựng sự đả kích lớn như .

 

Liễu Tuế hề vẻ suy sụp, tiều tụy. Nàng suốt ngày vui vẻ chạy chạy giữa doanh trại và ngoài thành.

 

Bọn trẻ vô cùng yêu quý nàng. Chỉ cần thời gian rảnh, chúng sẽ quây quần bên nàng líu lo ngừng.

 

Nàng kể chuyện, hát ca cho chúng , thậm chí còn cùng chúng đắp tuyết, đ.á.n.h trận tuyết.

 

"Bản vương với ngươi những điều , chỉ hy vọng Mặc tướng quân thể đặt bộ tâm tư chính sự. Thiên Hiểm chắc chắn thể ngăn địch, cho nên việc giữ thành là vô cùng quan trọng!"

 

Thấy Mặc Liên Thành mặt đỏ bừng, vành tai gần như rỉ máu, Cảnh Chiêu Thần khẽ hai tiếng.

 

"Mặc tướng quân nhất định đại hữu khả vi. Bản vương sẽ cho gửi thêm binh thư cho ngươi, ngươi hãy chăm chỉ nghiên cứu, Đại Chiêu sẽ thêm một đại tướng quân khiến kẻ địch danh khiếp sợ, giống như Lão Trấn Quốc Công !"

 

Hắn từng câu nhắc đến Liễu Tuế, nhưng lời ẩn chứa hình bóng của nàng.

 

Mặc Liên Thành hiểu rằng, Nhiếp Chính Vương đang nhắc nhở , chớ vì chuyện nhi nữ tư tình mà trễ nải quân cơ.

 

"Mạt tướng rõ, nhưng xin Vương gia hãy yên tâm, mạt tướng thực sự loại tâm tư dơ bẩn đó đối với Liễu cô nương!"

 

"Bản vương , quá khuya, về nghỉ !"

 

Mặc Liên Thành nên lời, chỉ đành gật đầu thật mạnh.

 

Rời khỏi doanh trướng của Cảnh Chiêu Thần, y mới thở phào nhẹ nhõm một thật sâu, ôm ngực, tim đập nhanh như bay.

 

Không ngờ Nhiếp Chính Vương tin tưởng Liễu cô nương đến mức , hơn nữa còn lòng rộng rãi, hề một lời khó dễ nào.

 

Quả là lời như linh nghiệm.

 

Nhiều năm , Mặc Liên Thành thực sự trở thành Đại tướng quân lừng danh của Đại Chiêu, hơn nữa Trấn Tây quân do y dẫn dắt bách chiến bách thắng, công thắng đó!

 

Kẻ địch danh khiếp sợ!

 

Từ đó, Đại Chiêu đón nhận thời kỳ thịnh thế thái bình, bách tính an cư lạc nghiệp!

 

Mặc Liên Thành cả đời kết hôn, trọn đời trấn thủ biên quan.

 

Ba ngày .

 

Lính canh gấp gáp đến báo.

 

"Bẩm! Đại quân Khỉ Kỳ xông qua Thiên Hiểm, sắp đến thành , xin Vương gia và các tướng quân chỉ thị!"

 

Ngoài trướng, Trấn Tây quân tập kết xong, chỉ chờ một tiếng lệnh.

 

Chỉ là chuyến , hung nhiều lành ít, mười phần c.h.ế.t chín!

 

một ai lộ vẻ sợ hãi, thậm chí vài còn vô cùng kích động, ngừng xoa hai tay, đôi mắt hưng phấn phát sáng.

 

Bọn họ gia nhập Trấn Tây quân lâu, vẫn là lính mới tò te, ngoài việc gác thì thực sự bước chân lên chiến trường.

 

Bọn họ sợ sinh tử. Ngày rời nhà, họ chuẩn sẵn tâm lý thể về.

 

Họ nghĩ đến việc trở thành hùng gì, chỉ dốc hết sức để bảo vệ cương thổ, che chở bách tính.

 

Để ngày , con cái thể yên tâm học hành, bách tính thể an lòng bước chân khỏi nhà, đất hoang ngoài thành biến thành ruộng ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-275-binh-lam-thanh-ha.html.]

 

Nào cái gọi là vạn thế thái bình, chẳng qua là đang âm thầm gánh vác trọng trách!

 

Anh hùng đáng ca tụng, nhưng những tướng sĩ vô danh càng nên thế nhân ghi nhớ mãi mãi trong lòng!

 

Bọn họ dùng sinh mệnh trẻ tuổi, dùng huyết nóng của , đổi lấy hòa bình!

 

Đến khi thiên hạ thái bình, sông yên biển lặng, họ mới chính là công thần lương tướng vĩ đại nhất!

 

Liễu Tuế chắp tay lưng, híp mắt từng .

 

"Ngươi, mười bốn các ngươi theo !"

 

Các tướng sĩ bất an về phía Mặc Liên Thành và Cảnh Chiêu Thần.

 

Mặc Liên Thành rõ đầu đuôi.

 

Cảnh Chiêu Thần chút do dự gật đầu đồng ý.

 

"Các ngươi theo nàng , việc cứ theo lời nàng dặn là !"

 

Nhìn vẻ mặt giảo hoạt, ánh mắt linh hoạt của nàng, Cảnh Chiêu Thần nàng nắm chắc phần thắng trong tay.

 

Ngô Ưu kìm lo lắng, bất an .

 

" Vương gia, Liễu cô nương thực cần đích trận, địch quân nhân quá đông, nàng cứ ở doanh trại chỉ huy, chúng theo là ."

 

Cảnh Chiêu Thần xua tay, trong mắt tràn đầy ý .

 

"Cứ để nàng ! Bản vương tin tưởng nàng thể !"

 

Liễu Tuế nghiêng đầu, nở một nụ rạng rỡ với .

 

"Yên tâm, bảo đảm thể đưa tất cả trở về thiếu một ai! Các ngươi cứ theo kế hoạch định , cần bận tâm đến !"

 

Hoài Phong và A Ly thấy bóng dáng .

 

Một bóng đen nhanh chóng vọt lên vai Liễu Tuế, "chít chít" kêu ngừng.

 

Liễu Tuế vỗ về nó.

 

"Hắc Đản đừng kích động như , nếu , đêm nay sẽ nấu thịt cho ngươi ăn!"

 

Hắc Đản vui vẻ mấy vòng, mười mấy ngày gặp, nó dường như mập thêm một vòng.

 

Liễu Tuế chỉ một hướng nào đó ngoài thành.

 

"Chúng sẽ mai phục ở đó, nhắc nhở thêm một câu, tất cả tiến Thiên Hiểm! Càng đến gần t.h.i t.h.ể !"

 

Nàng xong, nhanh nhẹn lên ngựa, quất roi.

 

"Xuất phát!"

 

Bộ giáp sắt Liễu Tuế đang mặc vặn lắm, nhưng đây là do Cảnh Chiêu Thần đích chế tạo, bận rộn suốt mấy ngày liền.

 

Liễu Tuế vốn từ chối, nhưng thấy quầng thâm mắt Cảnh Chiêu Thần, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn để Cảnh Chiêu Thần mặc giáp lên .

 

Nàng sự nắm chắc, nhưng đây là tâm ý của Cảnh Chiêu Thần.

 

Bóng dáng bọn họ xa, Cảnh Chiêu Thần trầm ngâm.

 

"Theo như những gì bàn bạc đó, mỗi giữ chức vụ của ! Khắc cốt ghi tâm, bất luận lúc nào cũng hành động mạo hiểm!"

 

Trấn Tây quân huấn luyện bài bản, lập trận, canh giữ ở vị trí của , đôi mắt chăm chú chằm chằm Thiên Hiểm.

 

Địch quân đen nghịt, dày đặc thấy điểm cuối.

 

Phía phát tiếng nổ ầm ầm long trời, hẳn là động tĩnh từ cỗ xe ném đá mới bọn họ nghiên chế.

 

Chiến mã của Khỉ Kỳ cũng khoác giáp sắt tinh xảo, móng sắt qua là bùn lầy b.ắ.n lên đó.

 

Liễu Tuế dẫn theo hơn mười nấp ngọn đồi, nín thở ngưng thần.

 

Ở trung tâm địch quân đang di chuyển một cỗ chiến xa bằng tinh thiết, đó một đại hán vai u thịt bắp.

 

"Liễu cô nương, đây chính là Chiến thần Hoàn Nhan Phong lừng danh của Khỉ Kỳ, cũng là Quốc chủ kế nhiệm của Khỉ Kỳ."

 

Con ngươi Liễu Tuế lóe lên, khóe môi nhiễm một nụ khó hiểu.

 

"Bắt giặc bắt vua! Cứ bắt đầu từ !"

 

Nàng lắc vai, Hắc Đản nhảy vọt .

 

 

Loading...