Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 274: Dùng binh hiểm hách
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:54:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh Chiêu Thần thấy Liễu Tuế mệt mỏi đến mức thể mở mắt, đau lòng ôm nàng lòng.
“Có chuyện gì thì đợi ngày mai , nàng nắm chắc phần thắng thì sẽ hỏi nhiều.”
Liễu Tuế khẽ đáp lời, chỉ trong chốc lát ngủ say.
Trong lòng Cảnh Chiêu Thần chất chứa nhiều câu hỏi, hỏi, nhưng mở lời thế nào.
Liễu Tuế từng , t.h.u.ố.c nổ đen là thứ nên xuất hiện ở triều đại , sức sát thương của nó cực lớn, một khi công thức rơi tay ngoài, hậu quả sẽ thể tưởng tượng nổi.
vì , vì Trấn Tây Quân và dân chúng thành, Liễu Tuế vẫn chấp nhận dùng binh hiểm hách.
Mấy ngày nay nàng dẫn Hoài Phong thử nghiệm ở những nơi hoang vắng, dù công thức chút sai sót, cũng sẽ gây họa cho vô tội.
nàng, từng nghĩ đến sự an nguy của bản !
Cảnh Chiêu Thần dám nghĩ tiếp nữa, bế Liễu Tuế đặt lên giường, đắp chăn cẩn thận cho nàng, mới nhẹ nhàng bước khỏi quân trướng.
Hoài Phong và A Li cách đó xa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì lạnh, ngừng hà hai bàn tay.
Thấy Cảnh Chiêu Thần , Hoài Phong nhanh chân chạy đến bên cạnh .
“Tỷ phu, tỷ tỷ của ngủ ? Cũng , tỷ nên nghỉ ngơi cho , mấy ngày nay thật sự mệt mỏi lắm .”
Đến gần hơn, Cảnh Chiêu Thần mới phát hiện chiếc áo choàng màu trắng ngà của Hoài Phong vài chỗ thủng màu đen nhỏ, dường như lửa đốt cháy.
Thấy ánh mắt Cảnh Chiêu Thần luôn dừng , Hoài Phong chút chột lùi hai bước.
“Lạnh quá, Tỷ phu cũng nên về nghỉ sớm ! A Li, chúng cũng nghỉ thôi.”
Mãi thấy tiếng đáp , , A Li biến mất từ lúc nào.
“Hoài Phong, thứ mà các ngươi nghiên cứu nguy hiểm đến tính mạng ?”
Thần sắc Hoài Phong khựng , do dự nên .
“Tuế Tuế sơ qua với , chi tiết sẽ truy hỏi, ngươi chỉ cần cho , hai các ngươi gặp nguy hiểm ?”
Hoài Phong vẻ thuần khiết, lắc đầu.
“Có tỷ tỷ ở đây, sẽ nguy hiểm, chỉ là nàng ... càng ít về thứ đó thì chúng càng an .”
Thấy Cảnh Chiêu Thần cúi đầu , vội vàng giải thích.
“Không cố ý giấu , chỉ là tỷ tỷ cũng nắm chắc , chỉ khi thành công mới cho thôi.”
Việc quân sự phức tạp, Cảnh Chiêu Thần phân phạp thuật, mỗi ngày từ lúc mở mắt bận rộn đến tận đêm khuya. Liễu Tuế lo lắng vạn nhất nghiên chế thất bại, chẳng sẽ khiến mừng hụt một phen .
Đã trao hy vọng, cuối cùng tan vỡ, cảm giác hụt hẫng đó thật khó chịu.
May mắn , cuối cùng vẫn thành quả, dù uy lực lớn như dự đoán, nhưng để đối phó với đại quân Khỉ Kỳ ắt hẳn là đủ.
"A Ly mỗi ngày cũng nhàn rỗi dạo chơi nhỉ?"
Hoài Phong nhảy vài cái tại chỗ, thỉnh thoảng xoa xoa tai.
"Anh rể, chuyện đợi mai tự hỏi tỷ tỷ , trời lạnh quá , chúng nghỉ ngơi thôi."
Trong bóng tối, một bóng hình lặng lẽ rời .
Cảnh Chiêu Thần và Hoài Phong , mỉm ý vị.
"Cứ giao cho ! Nhất định thành nhiệm vụ! Chỉ là tên ?"
"G.i.ế.c ! Thi thể cứ treo ở Thiên Hiểm chỗ đó."
Hắn cho y cơ hội, thậm chí chỉ một , đáng tiếc, chẳng hề cảm kích.
"Được, rể cũng đừng quá buồn, chuyện của , vả bên cạnh còn chúng mà!"
Hoài Phong hì hì, hình linh hoạt, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.
Giang Thụ lúc mới thoắt cái xuất hiện, y khoác Huyền Y, hòa màn đêm đen kịt đến mức thể thấy năm ngón tay.
"Đã tra ?"
"Gia, quả đúng như ngài đoán, trong thành mật đạo, bọn chúng thường ngày thông qua đó để truyền tin tức."
"Có đ.á.n.h rắn động cỏ ?"
Giang Thụ khẽ lắc đầu.
"Chỉ sắp xếp mai phục trong mật đạo, còn đều giữ nguyên vẹn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-274-dung-binh-hiem-hach.html.]
Cảnh Chiêu Thần chắp tay lưng, bước về phía doanh trướng.
"Đi bảo vệ Hoài Phong một chút."
44. Khi Giang Thụ đến nơi, Hoài Phong nhanh tay nhanh chân treo xác Trương Khải lên vách đá.
Khi Giang Thụ đến nơi, Hoài Phong nhanh tay lẹ chân treo t.h.i t.h.ể Trương Khải lên vách đá.
Giang Thụ Hoài Phong với vẻ mặt phức tạp.
Thi thể quá sạch sẽ, một giọt máu, hơn nữa xung quanh dấu vết giao đấu giãy giụa.
Nếu là cao thủ, ắt thể g.i.ế.c trong vô hình.
"Giang Thụ ca, như là ý gì?"
Giang Thụ chỉ thi thể.
"Làm ?"
Đôi mắt Hoài Phong ngây thơ, nhưng mang theo vài phần ranh mãnh.
"Tỷ tỷ cho với bất cứ ai. Với , các ngươi đừng gần t.h.i t.h.ể quá, nhắc nhở , nếu , hậu quả tự chịu."
Thân pháp Hoài Phong linh hoạt, chỉ trong nháy mắt bóng hình chút mờ nhạt.
Giang Thụ Trương Khải cuối, thở dài một tiếng rời .
Gia vẫn luôn là đồ đầu gỗ, một đường gân, nhưng thể phân biệt ai đối với . Gia từng đòi hỏi ai đội ơn ghi đức, ngài đối đãi với mỗi bằng tấm lòng chân thành, nhưng kết quả thường như ý .
Năm xưa Trương Khải còn nhỏ như , vô vọng và đáng thương, rốt cuộc là sai ở chỗ nào, và y liên hệ với Khỉ Kỳ từ khi nào?
Đáng tiếc Trương Khải c.h.ế.t, những bí mật cũng c.h.ế.t theo y.
Gió lướt qua, t.h.i t.h.ể lắc lư theo gió, trong đêm tĩnh mịch , càng thêm quỷ dị.
Giang Thụ về doanh trại, Hoài Phong ngủ say từ lâu.
Cảnh Chiêu Thần ngủ, trong doanh trướng nến lửa sáng trưng.
Y bước , quả nhiên thấy Mặc Liên Thành và Ngô Ưu đều ở đó.
"Gia, thuộc hạ qua đó thì Hoài Phong xử lý xong xuôi hết cả , chỉ là....."
Y do dự, nên .
Chuyện của Trương Khải khiến y hiện giờ phần đa nghi, ngoài Cảnh Chiêu Thần và Liễu Tuế, y chẳng thể tin tưởng bất cứ ai khác.
"Không , cứ ."
Y ngập ngừng mở lời, "Thuộc hạ xem qua, bề mặt t.h.i t.h.ể thấy một chút thương tích nào, Hoài Phong chỉ gần thi thể, nếu hậu quả tự chịu."
Bàn tay Cảnh Chiêu Thần ngừng xoa chiếc ban chỉ, mặt để lộ chút cảm xúc nào.
"Công phu của Hoài Phong kém gì Trường Bạch tiền bối. Chỉ là y như , ngươi cứ việc dặn dò xuống , bảo họ giữ cách là ."
Hoài Phong tuy tuổi còn nhỏ, nhưng tâm tư tinh tế như tóc tơ, đặc biệt đối với Liễu Tuế gần như là lời răm rắp.
Y gần, chắc chắn t.h.i t.h.ể động tay động chân.
Đêm càng về khuya, gió lạnh gào thét, nước nhỏ xuống cũng đóng thành băng.
"Vương gia, điều ngài thật ? Nếu quả thực như thế, Trấn Tây quân thể một phen sống mái với đại quân Khỉ Kỳ ."
"Lời của Tuế Tuế đương nhiên thể sai. Mấy ngày chỉ cần theo dõi động tĩnh ngoài thành là , đóng chặt cửa thành, bất luận kẻ nào cũng ."
"Vậy phụ trách theo dõi ở Thiên Hiểm cũng rút về ? vạn nhất địch quân bất ngờ tập kích, chẳng chúng sẽ lâm thế động ư?"
"Cứ rút về ! Trong lòng bản vương tự tính toán. Dù theo dõi , đại quân Khỉ Kỳ những ngày cũng nhất định sẽ tới nơi."
Chiến tranh khó tránh khỏi thương vong, nhưng tiên quyết là những việc giãy giụa vô ích.
Ngô Ưu đối với lời Cảnh Chiêu Thần tin tưởng sâu sắc.
"Tốt, mạt tướng sẽ triệu hồi tất cả về ngay đây, đêm khuya, xin Vương gia cũng sớm nghỉ ngơi."
Đang định rời , Cảnh Chiêu Thần lên tiếng gọi Mặc Liên Thành .
"Mặc tướng quân ở , còn các ngươi xong việc cũng sớm nghỉ !"
Mặc Liên Thành chút bối rối, lòng bàn tay rịn mồ hôi mỏng.
"Mặc tướng quân căng thẳng ? Hay là bản vương gì với ngươi?"