Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 261: Đại Chiêu Cần Một Vị Minh Quân!
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:53:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
A Ly từ lúc lên xe ngựa, cái miệng nhỏ vẫn từng ngừng .
Ăn xong kẹo mè, nhét bánh ngọt, Hoài Phong thì ở một bên rót cho nàng, rót dặn dò.
“Muội ăn chậm thôi, đừng để nghẹn, những thứ đều là của , ai giành.”
A Ly bĩu môi, “Hắn đêm qua ăn vụng hai miếng bánh trôi , còn tưởng chúng đều ngủ say, hừ, đồ tham ăn!”
43. Trường Bạch chột ngoài xe.
Đã là cuối thu, càng rời xa Giang Nam, đường càng hoang vắng, lá rụng phủ một lớp dày đặc, xe ngựa chạy, phát âm thanh nghiền nát giòn tan.
“Nhìn cái vẻ keo kiệt của ngươi , ăn ăn ăn, đến lúc ăn thành một con heo béo, xem ai sẽ cưới ngươi!”
A Ly miệng nhét đầy điểm tâm, chuyện mảnh vụn thức ăn bay tứ tung.
“Ngươi ăn trộm đồ của còn lý ? Khụ khụ... Hoài Phong ca ca, mau... cho ngụm nước, nghẹn c.h.ế.t .”
Hoài Phong cẩn thận đưa chén ấm độ đến miệng A Ly.
“Đừng chấp gì, Tỷ tỷ đến trấn kế tiếp sẽ mua cho nhiều món ăn vặt hơn, chúng cứ nhường !”
Trường Bạch tức giận vỗ mạnh chiếc bàn nhỏ, ấm cũng theo đó mà rung lên.
“Thằng nhóc thối tha, ngữ khí của ngươi là gì? Lão t.ử còn cần hai đứa nhóc ranh mọc đủ lông tóc như các ngươi nhường nhịn? Đồ vật bày đó, chỉ các ngươi mới ăn!”
Trường Bạch giận dỗi, nhắm mắt thèm để ý đến hai đứa trẻ nữa.
A Ly che miệng, dùng khuỷu tay chọc chọc Hoài Phong.
“Đều già là như trẻ con, quả nhiên là như thế! Lại cho ăn, chi nửa đêm ngủ trộm ăn gì?”
Hoài Phong liếc Trường Bạch đang giả vờ ngủ, cố ý nâng cao giọng.
“Đại khái là đồ ăn trộm ngon hơn chăng! Tỷ tỷ luôn ông là lão ngoan đồng, thấy nên gọi là lão tham ăn mới đúng!”
A Ly vui mừng khôn xiết, đến nấc lên.
Bên bọn họ tiếng hoan hỉ, nhưng khí bên phía Cảnh Chiêu Thần chút ngưng trọng.
“Vậy nên tiên phong quân của Kỳ Kỳ tới năm vạn ? Vậy Trấn Tây Quân hiện tại còn bao nhiêu ?”
Cảnh Chiêu Thần thở dài một tiếng.
“Không đủ sáu vạn, đây vì thiếu y dược, c.h.ế.t ít, sáu vạn lẽ còn là ước tính nhiều hơn.”
Liễu Tuế mắt vẫn chằm chằm bản đồ, cũng ngẩng đầu.
“Người của hẳn là xuất phát sớm hơn đại quân Kỳ Kỳ chứ? Giờ đang ở ? Còn cách Mạc Thành bao xa?”
Cảnh Chiêu Thần bất đắc dĩ lắc đầu, nhón một miếng điểm tâm đặt miệng Liễu Tuế.
“Đôi khi quá thông minh là chuyện , thể giấu nàng điều gì. Người của đại khái năm ngày nữa sẽ đến Mạc Thành, nhưng như , chuyện sẽ thể giấu kín nữa.”
Nhân mã của Cảnh Chiêu Thần vẫn luôn đóng ở Khai Dương Thành, phía Tây Nam của Kỳ Kỳ. Bấy nhiêu năm qua, bọn họ dùng phận địa phương giữa Khai Dương và Kỳ Kỳ, dò la ít tin tức hữu dụng.
Việc Kỳ Kỳ đột ngột xuất binh cũng là do thám t.ử ở Khai Dương bí mật truyền thư.
Nếu bọn họ, Liễu Tuế thật sự dám tưởng tượng Trấn Tây Quân đang trấn giữ Mạc Thành sẽ kết cục t.h.ả.m khốc đến mức nào!
Trước Cảnh Chiêu Thần cũng từng nghi ngờ độ tin cậy của tin tức, nhưng tâm phúc bên cạnh dùng bồ câu đưa thư báo rằng tiên phong binh của Kỳ Kỳ xuất phát.
Đội tiên phong thăm dò hư thực lên tới năm vạn , huống chi là quân cứu viện phía , chỉ thể nhiều hơn chứ ít .
Xét về phía Đại Chiêu, ngoài việc thể cung cấp lương thảo đúng hạn, triều đình còn nợ lương quân sĩ suốt nửa năm.
Cho dù ép c.h.ế.t Hoàng đế, trong tay y cũng binh mã để điều động, nên Trấn Tây Quân thể là cô lập vô viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-261-dai-chieu-can-mot-vi-minh-quan.html.]
Nếu Cảnh Chiêu Thần cứ tiếp tục che giấu thực lực, sáu vạn quân còn của Trấn Tây Quân căn bản thể chống đỡ nổi thế công mãnh liệt của Kỳ Kỳ, ngoài cái c.h.ế.t , còn con đường thứ hai!
“Cứ nghi ngờ thì nghi ngờ ! Dù cũng thể trơ mắt sáu vạn quân Trấn Tây Quân đều bỏ mạng, huống chi ở nhà họ còn thê nhi, già trẻ mong chờ họ trở về. Nếu chúng ngơ, cả đời sẽ c.ắ.n rứt lương tâm.”
Liễu Tuế cảm thấy mệt mỏi, liền dựa đùi Cảnh Chiêu Thần.
Cảnh Chiêu Thần vuốt ve mái tóc đen nhánh của nàng từng chút một, lông mày dần dần giãn .
, dù cho y từ đầu đến cuối từng tơ tưởng đến ngôi vị , nhưng ai sẽ tin?
Hoàng đế từ nhỏ đa nghi, thêm bên cạnh một vị Mẫu hậu độc ác và ích kỷ như thế, lệch lạc cũng khó.
Phụ hoàng khi còn sống mấy đoái hoài đến hai con bọn họ, hẳn chỉ vì sủng ái ai đó. Mẫu phi của Hoàng khi mới nhập cung thâm sâu, mua chuộc Thái y, hãm hại c.h.ế.t một vị phi tần đang m.a.n.g t.h.a.i sáu tháng.
Hậu cung nhiều nữ nhân, đấu đá công khai lẫn lén lút hề kém cạnh triều đình, thậm chí đôi khi những thủ đoạn dơ bẩn, âm hiểm còn tàn độc hơn cả nam nhân.
Sau khi sinh hạ Thái tử, Phụ hoàng hầu như hề đặt chân đến cung điện của bà .
Đêm dài thăm thẳm, trong lòng bà chắc chắn căm hận Phụ hoàng đến cực điểm.
Khi Trân Quý phi mang thai, bà cũng từng nhiều dùng thủ đoạn hòng khiến Trân Quý phi giữ thai, đáng tiếc, Cảnh Chiêu Thần vẫn bình an chào đời.
Những năm đó, Tiên Hoàng hầu như tan triều sẽ đến thăm hai con họ, tiếng dứt, phần thưởng càng như nước chảy đổ về Nguyệt Hoa Các.
Trân Quý phi đặc biệt yêu thích hoa lan, Tiên Hoàng liền phái khắp nơi tìm kiếm các giống quý hiếm, chỉ để đổi lấy nụ của nàng.
Hoa lan khó nuôi, Tiên Hoàng phái tìm kiếm cao thủ trồng hoa trong dân gian, đến nỗi khi mùa đông tới, hoa trong ngự hoa viên tàn hết, Nguyệt Hoa Các vẫn chim hót hoa nở.
Khi đó, Tiên Hoàng ý chọn Cảnh Chiêu Thần Thái tử, nhưng Trân Quý phi từ chối chút do dự.
Không vì điều gì khác, chỉ đợi Cảnh Chiêu Thần lớn lên một vương gia nhàn tản, sống những ngày vô lo vô nghĩ theo ý , đó tìm một nữ t.ử y yêu thích để kết sinh con.
Đừng như nàng, cả đời nhốt c.h.ế.t trong cung cấm sâu thẳm thấy tận cùng !
Tiên Hoàng do dự, nhưng sảng khoái đồng ý thỉnh cầu của Trân Quý phi như khi.
Đêm đó, Tiên Hoàng liền triệu lão Trấn Quốc Công cung, hai ở Ngự thư phòng thắp nến đàm đạo đến nửa đêm.
Không lâu đó, lão Trấn Quốc Công dẫn quân xuất chinh. Còn về việc khi đó ông gì với Tiên Hoàng, Tiên Hoàng ban mật chỉ gì cho ông , thì một ai .
Sau đó nữa là Bình Dương Quân quân diệt, một ai sống sót, thậm chí ngay cả hài cốt cũng tìm thấy.
Lão Trấn Quốc Công hôn mê, Tiên Hoàng cũng băng hà lúc .
Hai chỉ là vua , mà còn như , nhưng thể gặp mặt cuối.
Sau khi lão Trấn Quốc Công tỉnh , ông canh giữ Hoàng lăng suốt ba năm ròng, ông luôn nghi ngờ cái c.h.ế.t của Tiên Hoàng uẩn khúc.
Đáng tiếc, giang sơn đổi chủ, các cựu thần triều đình hầu như thế hết một lượt, dù tra xét cũng tìm thấy manh mối.
Việc đành tạm thời gác .
Nếu hỏi lão Trấn Quốc Công ở cái tuổi điều gì khiến ông canh cánh nhất?
Ông nhất định sẽ kiên định đáp: Cái c.h.ế.t của Tiên Hoàng ắt điều mờ ám!
Sau , lão Trấn Quốc Công và vị Hoàng đế mới lên ngôi trở nên đối đầu như nước với lửa. Hoàng đế còn trọng văn khinh võ, luôn cố tình vô ý xa lánh lão Trấn Quốc Công, khiến ông chỗ triều đình.
Chuyện về , đúng lúc Liễu Tuế xuyên tới, tự trải qua nỗi khổ lưu đày, và cũng cảm nhận tình mà nàng từng .
“Thôi kệ , dù hiện tại tay, sớm muộn gì cũng hành động. Thay vì động chịu đòn, chi bằng chủ động xuất kích!”
Liễu Tuế khẽ đáp một tiếng, mí mắt mệt mỏi rũ xuống.
“Ta nghĩ chuyện ở Kinh Thành càng xúc tiến nhanh hơn, ân oán cá nhân tạm thời gác , thứ đều lấy Hằng nhi đầu! Đại Chiêu cần một minh quân!”