Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 258: Đồ Hồi Môn Của Như Phu Nhân
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:52:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ phu nhân rời khỏi thành ám vệ chờ sẵn bắt giữ. Bị bịt mắt, nàng cũng rốt cuộc đưa đến .
Hai ngày liền, chỉ đưa cho nàng những bữa cơm mặn chát đến mức thể g.i.ế.c c.h.ế.t , còn nước thì lấy một giọt.
Cố gắng chịu đựng đến ngày thứ tư, Tạ phu nhân cảm thấy cứ tùy tiện treo phơi nắng, thì sẽ thành một miếng thịt muối ngon lành.
"Lại... đây! Ta... nước."
Liễu Tuế híp mắt cúi xuống, ngữ khí vô cùng ôn hòa.
"Tạ phu nhân đây là khát chăng?"
Tạ phu nhân liều mạng gật đầu. Hiện giờ chỉ cần cho nàng một ngụm nước, gì nàng cũng sẽ do dự mà đưa .
Còn về phần Tạ Toàn, lớn chừng đó, thể nào tự chăm sóc bản .
"Ta hỏi ngươi đáp. Nếu một câu dối trá, tuyệt đối sẽ nước."
"Được, , ... Cô nương cứ việc hỏi ."
Mắt Tạ phu nhân vải đen bịt kín, cũng giờ là ngày đêm, chỉ thể tìm theo nguồn âm thanh mà xoay đầu.
"Năm xưa, chính thê Như phu nhân của Tạ Thành An rốt cuộc c.h.ế.t như thế nào? Có ngươi bày mưu tính kế?"
Thân thể Tạ phu nhân cứng đờ, thật ngờ cô nương hỏi thẳng thừng như .
"Không ? Vậy , chúng cứ dây dưa ở đây."
"Ta , hết. Là Tạ Thành An... Hắn nuốt trọn đồ hồi môn của thê tử, nhưng cha rốt cuộc là quan tứ phẩm, chỉ là một thương nhân, thể chọc , đành tìm cách khác..."
Tạ phu nhân thật sự khát khô cổ, chuyện cũng đứt quãng.
Liễu Tuế hiệu cho tiến lên, quả nhiên chỉ cho nàng một ngụm nước.
Tạ phu nhân hồi phục một lúc lâu, mới tiếp tục mở lời.
"Ngoại thất của Tạ Thành An tính cả là ba . Một c.h.ế.t vì khó sinh, còn ... vì phát hiện mục đích thật sự của Tạ Thành An nên diệt khẩu."
Sợ Liễu Tuế tin, nàng vội vàng giải thích.
"Tạ Thành An vì mà sát hại Như phu nhân . Ban đầu, chỉ thêm t.h.u.ố.c độc mãn tính đồ ăn, lâu ngày, sẽ trở nên mệt mỏi rã rời, nhưng đợi đến hai năm, Như phu nhân tuy bệnh tật quấn , vẫn luôn sống sót."
"Tạ Thành An bàn bạc với , dùng loại kịch độc hơn, nhưng lo sợ nhà đẻ của Như phu nhân manh mối. Ta... lòng tham che mờ mắt, bảo lợi dụng lúc Như phu nhân ngủ say, đóng chặt cửa sổ, mua chuộc vị lang trung thường xuyên đến phủ khám bệnh..."
Nàng liều mạng dập đầu về phía Liễu Tuế.
"Ta sai ! Những năm cũng sống . Nửa đêm giật tỉnh giấc, luôn thấy Tạ phu nhân mặt trắng như tờ giường ... Muốn gì, chỉ cần , đều giao hết cho các ngươi, chỉ xin tha mạng cho cái mạng hèn của ..."
Liễu Tuế lạnh lùng hừ một tiếng, một cái tát giáng xuống mặt Tạ phu nhân.
"Muốn mạng ngươi ư! dù cũng bù đắp mạng sống của Như phu nhân. Nói , những đồ hồi môn của Như phu nhân hiện giờ đang ở ?"
Tạ phu nhân còn dám giấu giếm chút nào, nàng tuôn hết chuyện như trúc đổ đậu.
Cuối cùng cũng uống nước như ý nguyện, Tạ phu nhân thở một dài.
Liễu Tuế những khế ước trong tay, cuối cùng ném hết tay Cảnh Chiêu Thần.
"Ngươi xem xét xử lý ! Còn về chuyện năm xưa, cứ kể rõ ràng tường tận cho Phùng Chấn !"
Tạ Thành An quả hổ là cáo già. Sau khi Như phu nhân c.h.ế.t, sợ thể ăn với nhà đẻ của nàng, tất cả khế ước cửa hàng vẫn đề tên Như phu nhân, hơn nữa còn hứa rằng đợi đến khi Tạ Yên gả chồng, những thứ sẽ giao trọn vẹn thiếu một phân cho Tạ Yên.
Nhà đẻ của Như phu nhân cũng mời vài vị lang trung đến khám, tất cả đều nàng là do bệnh tật lâu năm mà qua đời, do khác hãm hại.
Chuyện cứ thế bỏ qua.
Về phần của hồi môn của Như phu nhân, nàng chỉ mỗi Tạ Yên là nữ nhi, đương nhiên thứ sẽ dùng đồ hồi môn cho nàng.
Đây là chỗ dựa, cũng là sự tự tin của Tạ Yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-258-do-hoi-mon-cua-nhu-phu-nhan.html.]
Nào ngờ, Tạ Thành An ngoài mặt một kiểu, lưng kiểu khác. Các cửa hàng đồ hồi môn cho Tạ Yên chỉ bằng một phần ba của hồi môn của Như phu nhân năm đó.
Trang viên, ruộng đất đều nhắc đến, tất cả đều nhập quỹ chung của Tạ phủ.
Khi Như phu nhân mất, Tạ Yên còn nhỏ, căn bản những của hồi môn nào.
Đứa trẻ giống như cỏ dại, những ngày tháng Tạ Yên ở Tạ phủ vô cùng gian khổ.
Tạ Thành An thiên vị một đôi nhi nữ do ngoại thất sinh , thứ gì đều dành cho bọn họ. Người hầu đối đãi với Tạ Yên cũng vô cùng lạnh nhạt.
Mùa đông, cơm canh đưa đến tay Tạ Yên nguội lạnh từ lâu.
Mãi đến khi nàng gả cho Phùng Chấn, những ngày tháng sống bằng c.h.ế.t mới kết thúc.
Cho nên Tạ Yên hận mỗi trong Tạ phủ, bọn họ nợ nàng một mạng , nợ nàng một tuổi thơ.
Tạ phu nhân hiện tại cũng là một kẻ tàn nhẫn. Ngoài việc cầm cố hết thứ trong viện của , nàng còn lén lút cuỗm khế ước cửa hàng và lễ đơn của hồi môn khi Như phu nhân gả Tạ gia năm đó từ thư phòng Tạ Thành An.
Những thứ nha môn đều sổ sách, Tạ Thành An thể chối cãi.
Những chuyện còn đều do Cảnh Chiêu Thần sai , cần Liễu Tuế bận tâm nữa.
Còn về vị Tạ phu nhân , ngoài việc tay dính vài mạng hầu, những năm ở Tạ phủ, nàng cũng coi như an phận.
Cuối cùng, nàng đưa đến Lĩnh Nam mà một xu dính túi.
Lĩnh Nam so với Ninh An, môi trường dường như còn khắc nghiệt hơn, chủ yếu là nơi đó cây cỏ rậm rạp, muỗi và côn trùng nhiều, rừng cây quanh năm tràn ngập chướng khí.
Tạ phu nhân chẳng sống cùng con trai ?
Thế cũng coi như thỏa mãn ý nguyện của nàng .
Còn việc đến Lĩnh Nam, hai con nương tựa để sống, thì trong phạm vi suy xét của Liễu Tuế nữa.
Nói cũng thật buồn , những khế ước cửa hàng mà Tạ phu nhân tiện tay cuỗm chính là mười mấy cửa hàng mà Tạ Thành An tiếc nuối nỡ bán.
Có một tiệm trang sức ở Đông Thành buôn bán khá , trong lòng Tạ Thành An ít nhiều cũng cảm thấy dễ chịu hơn.
quá vài ngày, nha môn đến cửa, rằng cửa hàng đó chủ nhân khác, cho Tạ gia ba ngày để thu xếp.
Tạ Thành An mù mịt hiểu gì, lúc mới nhớ đến khế ước trong thư phòng.
Vội vàng chạy đến, ngăn bí mật đựng khế ước và ngân phiếu trống rỗng.
Tạ Thành An ngã quỵ xuống đất, lóc như thể cha ruột c.h.ế.t.
Năm đó, để đời dị nghị, tên khế ước vẫn luôn là Như phu nhân. Sau Tạ Yên xuất giá, tùy tiện cho mười mấy cửa hàng kinh doanh ế ẩm.
Hắn tưởng rằng thứ kín kẽ, nào ngờ cuối cùng trắng tay!
Cơ quan tính toán quá thông minh, thông minh quá thông minh hại!
Hắn từng nghĩ rằng một nữ nhân hậu trạch như Tạ phu nhân, khi xử lý sự việc hề dây dưa một chút nào.
Cầm cố thư họa danh giá và đồ trưng bày quý hiếm trong viện nàng thì thôi , nàng còn dám thò tay thư phòng của .
Hắn từng đề phòng nàng , chỉ vì Tạ phu nhân hiện tại trắng chỉ là một kỹ nữ bán nghệ bán trong thanh lâu.
Nếu Tạ Thành An , nàng còn chẳng lưu lạc đến nơi nào.
Không ơn báo đáp thì thôi , còn lấy oán báo ơn, c.ắ.n ngược một miếng.
Trên khế ước đóng dấu của nha môn, Tạ Thành An dù cam lòng cũng chỉ thể chấp nhận chuyện .
Liễu Tuế vốn chuẩn tinh thần ở Giang Nam dài hạn, nhưng Cảnh Chiêu Thần , Khương Kỳ dường như định đợi đến mùa xuân, thừa lúc mùa đông đường sá khó , lòng mệt mỏi mà một đoạt lấy Mạc Thành.
Sau Mạc Thành chính là Vân Châu, cứ thế thẳng tiến lên phía Bắc, việc công phá kinh thành chỉ còn là vấn đề thời gian.