Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 255: Người Đi Nhà Trống

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:52:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

  Tạ phu nhân hành động nhanh, khi Tạ Thành An phát hiện , nàng đem tất cả trang sức và đồ vật bày biện trong phòng đổi thành ngân phiếu.

 

  Đại họa sắp tới, ai nấy tự lo !

 

  Nàng vốn chẳng mấy tình cảm với Tạ Thành An ngoài năm mươi tuổi, ban đầu chẳng qua là vì tham tài sản của y mà thôi.

 

  Nàng năm nay mới ba mươi, tiền trong tay chỉ cần tiết kiệm một chút, nửa đời còn cũng thể an sống qua.

 

  Khi cái tát của Tạ Thành An giáng xuống thể nàng, Tạ phu nhân đưa quyết định.

 

  Tạ Toàn mới là chỗ dựa duy nhất của nàng.

 

  Đàn ông thể đổi, nhưng nhi t.ử là cốt nhục nàng vất vả m.a.n.g t.h.a.i mười tháng mà sinh , ruột thịt liền gân.

 

  Bản thư thủ phát Đài Loan tiểu thuyết võng thư khố quảng, twkan.com siêu tỉnh tâm, đề cung cấp cho ngươi vô thác chương tiết, vô loạn tự chương tiết đích duyệt độc thể nghiệm

 

  Nàng thể trơ mắt nhi t.ử một chịu khổ ở Lĩnh Nam.

 

  Chỉ cần tiền, sống ở mà chẳng .

 

  Còn về phần nữ nhi, sớm muộn gì cũng gả , đằng nào cũng cùng một lòng với , Tạ phu nhân liền dự định cho nàng .

 

  Lạc đà gầy còn to hơn ngựa, Tạ Thành An dù tệ hại đến , nữ nhi cũng là con của y, đến khi xuất giá chắc chắn sẽ bạc đãi.

 

  Lạc ma ma là Tạ Thành An sắp xếp khi nàng phủ, thể tính là của , hơn nữa những ngày việc đổi ngân phiếu đều do bà lén lút ngoài .

 

  Tạ phu nhân nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng hạ độc g.i.ế.c c.h.ế.t Lạc ma ma, giữa đêm khuya thanh vắng, ném t.h.i t.h.ể xuống hồ, tạo hiện trường giả là trượt chân ngã xuống nước.

 

  Vào canh Tý một ngày nọ, mưa phùn lất phất.

 

  Ở cửa ngách sẵn cỗ xe ngựa Tạ phu nhân thuê từ sớm, nàng mặc một bộ trường váy màu sẫm, lặng lẽ rời khỏi Tạ phủ.

 

  Điểm đến: Lĩnh Nam.

 

  Kẻ tự tư như Tạ Thành An, dù nghĩ đến chuyện nàng tìm con trai, vì thể diện y cũng tuyệt đối sẽ lớn chuyện, càng dám rầm rộ tìm các nàng!

 

  Hai ngày , t.h.i t.h.ể Lạc ma ma nổi lên, Tạ Thành An lúc mới phát hiện Tạ phu nhân biến mất.

 

  Đến khi y tới sân viện nàng ở, nơi đó sớm nhà trống.

 

  Tạ phu nhân hành sự quả quyết, ngoài những đồ vật quý giá, ngay cả bút lông sói và nghiên mực ngọc đen Tạ Thành An thường dùng để luyện chữ cũng đem cầm cố!

 

  Ga giường, chăn đệm, thậm chí là tất cả vật dụng trong tiểu trù viện cũng lấy sạch trơn, trống rỗng như trộm cướp.

 

  Tạ Thành An ôm đầu, ngã phịch xuống đất.

 

  "Tiện nhân , năm xưa đúng là mắt mù, trúng một kẻ thấp kém vô tình vô nghĩa như ? Đôi nam nữ nó sinh cũng dạy dỗ hỏng bét! Kiếp tạo nghiệp gì cơ chứ!"

 

  Nhà họ Tạ năm mươi tám cửa tiệm, nửa tháng đóng cửa mười bảy gian.

 

  Tạ Thành An rõ bọn họ chọc giận nên chọc, kiếp nạn thể thoát khỏi.

 

  Đáng tiếc, dù y phái thăm dò cách nào, phận của kẻ vẫn là một ẩn .

 

  Không tìm chủ sự, tự nhiên cách nào cầu xin sự thông cảm.

 

  Tạ phủ loạn thành một bãi chiến trường.

 

  Quản gia là cuối cùng rời , khi , nhịn nhắc nhở Tạ Thành An một câu.

 

  "Lão gia, lão nô ở trong phủ hơn hai mươi năm, thực lòng đành lòng nhà họ Tạ rơi bước đường , nhưng......"

 

  Hắn thôi, nhưng nghĩ đến việc sắp rời , Tạ Thành An đối xử với cũng tệ, cứ coi như là vẹn chút tình chủ tớ .

 

  "Ngọn nguồn của chuyện đều bắt nguồn từ cửa tiệm của Đại tiểu thư, lão gia đang vây trong mê cục, nhưng cứ tìm kiếm loạn xạ như thế thì vô ích thôi."

 

  Tạ Thành An chợt tỉnh ngộ, y vỗ mạnh trán .

 

  "Sao nghĩ nhỉ? Quả là bối rối sinh loạn, nghĩ đến cửa tiệm của Yên nhi."

 

   , ngòi nổ của sự việc chính là Tạ Toàn đập phá tiệm phấn sáp của Tạ Yên mắt bao .

 

  Giờ nghĩ , chuyện đều trở nên thuận lý thành chương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-255-nguoi-di-nha-trong.html.]

 

  " theo , Yên nhi theo Phùng Chấn đến nơi khỉ ho cò gáy, căn bản về Giang Nam, thể là nàng ? Huống hồ, bản lĩnh của nàng đủ để lay chuyển cơ nghiệp trăm năm của nhà họ Tạ ."

 

  Quản gia thấy y cố chấp, cũng khuyên nữa, hạ rèm xe, nhẹ giọng dặn dò phu xe.

 

  "Đi thôi."

 

  Xe ngựa phóng vút .

 

  Tạ Thành An vẫn tin Tạ Yên đầu óc và bản lĩnh như .

 

  Còn về phần Phùng Chấn, y vốn dĩ chẳng coi trọng, thể nên trò trống gì.

 

  Kẻ giật dây tất cả chuyện , chắc chắn lai lịch nhỏ.

 

  Ngoại trừ sân viện Cảnh Chiêu Thần và Liễu Tuế đang tạm trú, những căn nhà còn đều cải tạo thành xưởng việc tạm thời.

 

  Ngõ hẻm sâu, láng giềng xung quanh, khá thuận tiện cho việc hành sự của bọn họ.

 

  Thông qua Tôn chưởng quỹ, Liễu Tuế tự chọn lựa một nhóm cô nương đến việc tại xưởng, tiền công mỗi tháng gấp đôi các cửa tiệm khác.

 

  Đãi ngộ như , hầu hạ chủ nhà, các cô nương đều một lòng một việc, ngoài việc tự nuôi sống bản , còn thể gửi tiền về nhà, cuộc sống so với dễ chịu hơn nhiều.

 

  Việc cấp bách trong tay Cảnh Chiêu Thần tạm kết thúc, y cũng lười biếng ngoài nữa, mỗi ngày chỉ dậy sớm luyện kiếm, hoặc là cùng các ám vệ luận bàn một hai chiêu.

 

  Thời gian còn , Cảnh Chiêu Thần vùi trong chiếc ghế bập bênh do Liễu Tuế thiết kế để sách, chợp mắt, lúc rảnh rỗi sẽ dạy Hoài Phong tập chữ.

 

  A Ly ngày nào cũng ăn ngủ, ngủ ăn, lúc buồn chán thì nghiên cứu độc thảo, độc trùng, thường dùng chúng để trêu chọc Trường Bạch.

 

  May mà Trường Bạch da dày thịt béo, mới A Ly hành hạ đến c.h.ế.t, nhưng ông cũng cảm thấy sắp c.h.ế.t đến nơi .

 

  Sáng sớm hôm nay tỉnh dậy, Trường Bạch phát hiện mắt chỉ mở một khe nhỏ, miễn cưỡng thể thấy vật nhưng rõ ràng.

 

  "A Ly! Ngươi cút ngay đây cho lão tử!"

 

  A Ly nhảy chân sáo chạy , tay giơ cao chiếc kẹo hồ lô mua.

 

  "Mới sáng sớm tại hỏa khí lớn đến thế? Trong tiểu trù phòng hầm chè sen ngân nhĩ, ngài dùng một chén ?"

 

  Trường Bạch giận đến dậm chân, "Ngươi thừa lúc lão t.ử ngủ, bôi cái gì lên mặt ? Mắt ?"

 

  A Ly c.ắ.n một miếng kẹo hồ lô, giòn rụm.

 

  "Ây da, nào khoa trương như ngài , chỉ xem loại t.h.u.ố.c bôi lên mặt phản ứng gì thôi."

 

  "Ngươi thử lên mặt ?"

 

  A Ly ông như một kẻ ngốc.

 

  "Tỷ tỷ khuôn mặt nữ t.ử là quan trọng nhất, hơn nữa, tỷ tỷ khó khăn lắm mới khử vết sẹo mặt , thể dễ dàng bôi mấy thứ lên."

 

  Thấy Trường Bạch tức đến mức ngừng đập đùi, A Ly hì hì hai tiếng, chạy sân tiếp tục đu xích đu.

 

  "Không , chỉ thêm một chút xíu độc dịch của con cóc thôi, một ngày, , nhiều nhất là hai ngày sẽ tự khỏi thôi!"

 

  Trường Bạch gầm lên, suýt nữa tốc cả mái nhà.

 

  "Thế chẳng là con cóc ghẻ ? Bôi cái thứ kinh tởm đó lên mặt lão tử, cái tiểu t.ử thỏ con ngươi, hôm nay lão t.ử nhất định đ.á.n.h gãy một chân của ngươi!"

 

  A Ly xích đu, hai chân đung đưa, chiếc kẹo hồ lô ăn hết, nàng móc một miếng kẹo mè từ trong ngực.

 

  "Quên với ngài, tối qua nhân lúc ngài ngáy ngủ cho ngài uống một viên t.h.u.ố.c trị ngáy, xem , hiệu quả vẫn khá ."

 

  Trường Bạch , ngầm điều động linh khí.

 

  Quả nhiên, chút phản ứng nào!

 

  "Ồ, đúng , loại t.h.u.ố.c còn tác dụng phụ, mười mấy canh giờ, ngài thể sử dụng linh lực, vận động quá mạnh cũng , ví dụ như việc dùng sức đ.á.n.h gãy chân , đó là đại kỵ đó nha!"

 

  Xích đu đu lên giữa trung, tiếng trong trẻo của A Ly vang vọng.

 

  Trường Bạch dứt khoát trở giường, vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc.

 

Loading...