Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 221: Làm sao kết thúc

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:50:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

「Đến thì đến, sợ ai nào!」

 

Thân hình tiểu công t.ử cực nhanh, chỉ trong nháy mắt, lướt đến bên Trường Bạch.

 

Hai sóng đôi, vạt áo gió thổi phần phật.

 

Trường Bạch điều động linh khí trong cơ thể, thi triển tuyệt học của Tuyết Phách Sơn.

 

Mắt mày tiểu công t.ử mang ý , bề ngoài vẻ bận tâm, nhưng thực chất âm thầm thúc giục phòng ngự chống trả.

 

Cây cối đất đột nhiên nhổ bật gốc, như thể chúng sống , chậm rãi dịch chuyển về phía hai .

 

Cành cây quấn chặt lấy , giống như dựng lên một bức tường thành màu xanh lục.

 

Lá cây nhanh như chớp bay về phía Trường Bạch.

 

「Vút vút vút——」

 

Tiếng xé gió vang lên dứt bên tai.

 

「Này tiểu tử, ngươi thể điều khiển cỏ cây hoa lá ! Ha ha, thú vị thật, lâu lắm lão phu giao thủ với ai!」

 

Sét đ.á.n.h trúng lá cây, luồng khí sắc bén tiêu tan vô hình.

 

Tiếng sấm ngay đỉnh đầu, dường như thể đ.á.n.h nát bất cứ lúc nào.

 

Tiểu công t.ử cũng sợ hãi, bắt chước dáng vẻ của Trường Bạch, ha ha hai tiếng.

 

「Tiểu gia bất động lâu lắm , đúng lúc cần hoạt động thể một chút!」

 

Nói thì chậm, mà hành động thì nhanh, thể y nhanh như điện, đột ngột nhảy lên lưng Trường Bạch, vươn ngón tay trắng nõn, tùy tiện điểm vài cái lên ông.

 

Trường Bạch,「..... Còn chịu lăn xuống cho lão phu!」

 

Tiểu công t.ử lắc đầu, 「Nằm lâu quá, thể tiểu gia yếu ớt lắm, chỉ một lúc thôi thấy chân mềm nhũn .」

 

Trường Bạch cố gắng mấy , cũng thể hất văng tiểu t.ử khỏi lưng.

 

「Ngươi xưng tiểu gia với ai hả? Lão phu thực sự sắp nổi giận !」

 

Tiểu công t.ử hì hì, ôm chặt cổ Trường Bạch, siết đến nỗi ông suýt chút nữa thở nổi.

 

「Lão già, chuyện ngươi thầm yêu tổ mẫu , còn chuyện ngươi đêm đêm đều mơ thấy , chuyện ngươi...」

 

Trường Bạch quát lớn một tiếng, 「Mau câm miệng cho !」

 

Sau đó, ông hạ thấp giọng, gần như cầu xin.

 

「Ngươi nhỏ tiếng thôi! Lão phu tin tưởng ngươi mới , thế , chuyện ngày hôm nay lão phu sẽ so đo với ngươi nữa, nhưng ngươi cũng giữ kín như bưng, ?」

 

Tiểu công t.ử nheo mắt , nhai vài cái cọng cỏ đuôi ch.ó trong miệng, gật đầu.

 

「Được, nhưng từ hôm nay trở ngươi lải nhải nữa, còn nữa, chung một xe ngựa với , ban đêm cũng ngủ chung một phòng.」

 

Trường Bạch gật đầu lia lịa.

 

「Được , những điều ngươi , lão phu đồng ý hết!」

 

Giờ đây ông hối hận đến ruột gan xanh cả, chỉ hận thể tự cho một nhát dao.

 

Tiểu công t.ử lúc đó còn hôn mê, ông uống mấy chén rượu, thể yên tâm hết lời trong lòng.

 

Giờ đây y tỉnh , ông kết thúc đây?

 

Nếu những chuyện truyền đến tai Liễu Tuế, quãng đời còn của ông sẽ sống trong sự chế giễu mất!

 

Vừa nghĩ đến tình huống thể xảy , trái tim Trường Bạch lập tức lạnh lẽo.

 

Liễu Tuế lười biếng thò nửa , gọi vọng .

 

「Làm loạn đủ thì tiếp tục lên đường! À, xe ngựa hư, hai ngươi mỗi chia nửa mà bồi thường!」

 

Nói xong, nàng cũng chẳng chờ Trường Bạch và tiểu công t.ử phản ứng.

 

「Xuất phát! Phải đến Quan Châu khi trời tối, buồn ngủ c.h.ế.t .」

 

「Vâng ạ, cô nương!」

 

Tiểu công t.ử chiếc xe ngựa khuất bóng, vẻ mặt thể tin nổi, y hỏi Trường Bạch cũng đang ngơ ngác.

 

「Không nàng là tỷ tỷ ? Cứ thế mà vứt bỏ chúng ?」

 

Trường Bạch ho khan vài tiếng, hiệu y đừng siết cổ quá chặt.

 

「Đã với ngươi , nàng là thứ lành gì! Hừ, đồ nha đầu lòng độc ác!」

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-221-lam-sao-ket-thuc.html.]

Nói thì , mắng thì mắng, nhưng dù thế nào vẫn đuổi kịp đội của Liễu Tuế.

 

Nói đùa, nếu ông rời xa Liễu Tuế quá lâu, cái mạng giữ thật sự khó !

 

Tiểu công t.ử tuy bề ngoài ngông nghênh, nhưng y rốt cuộc vẫn là kẻ thông minh lanh lợi.

 

Suốt chặng đường , tuy y luôn trong cơn hôn mê, nhưng vẫn thể cảm nhận thứ xảy bên ngoài.

 

Tổ mẫu từng bói rằng y một kiếp nạn lớn thể tránh khỏi, nhưng cuối cùng sẽ gặp hung hóa cát.

 

Liễu Tuế, chính là Biến Số trong lời Tổ mẫu !

 

Y theo sát nàng, dẫn nàng về Hoài Nghĩa, Tổ mẫu còn một đường sinh cơ.

 

Trường Bạch cam chịu cõng tiểu công t.ử dốc sức đuổi theo phía .

 

「Ngươi tên là gì?」

 

「Tiểu gia tọa bất cải danh, hành bất cải tính, Mộ Dung Hoài Phong là đây!」

 

Trường Bạch đột ngột vỗ một cái lên m.ô.n.g y.

 

「Lão phu cảnh cáo ngươi, đừng liên tục tiểu gia với tiểu gia nữa, nha đầu đó ghê gớm lắm, hai ông cháu đối thủ của nàng !」

 

「Chọc giận nàng, nàng sẽ trực tiếp nướng chín hai ông cháu đấy!」

 

Hoài Phong gì, ngoan ngoãn lưng Trường Bạch.

 

Không hiểu , tuy ông ồn ào một chút, nhưng mang đến cho y một cảm giác quen thuộc khó tả, khiến y tự chủ cận, và tin tưởng.

 

Cảm giác , đây chỉ xuất hiện Mộ Dung Thanh Thu.

 

Hoài Phong từ khi sinh cha trông như thế nào, y luôn Tổ mẫu Mộ Dung Thanh Thu giấu trong khu rừng nguy hiểm nhất của Hoài Nghĩa.

 

Cũng chính vì sự nguy hiểm đó, bao gồm cả Tứ Đại Trưởng Lão cũng dám đặt chân tới, y mới thể lớn lên khỏe mạnh.

 

Sau , y ham chơi, lén lút chạy ngoài lưng Tổ mẫu, Nhị Trưởng Lão phát hiện, dùng y con tin, Tổ mẫu từ đó theo lệnh y!

 

Tổ mẫu dĩ nhiên c.h.ế.t cũng chịu, đại chiến ba trăm hiệp với Nhị Trưởng Lão, kết thúc bằng việc Nhị Trưởng Lão bỏ chạy tháo .

 

Tổ mẫu , đây chỉ là sự khởi đầu, dã tâm của Nhị Trưởng Lão lộ rõ, y quan tâm Hoài Nghĩa , chỉ một lòng tìm bảo vật chôn lòng đất Hoài Nghĩa, đó sống cuộc đời tiêu d.a.o tự tại.

 

y rằng, một khi bảo vật đó mở , Hoài Nghĩa sẽ đối mặt với tai họa diệt vong!

 

Hơn nữa, chìa khóa mở bảo tàng trong tay Tổ mẫu, điều Nhị Trưởng Lão cũng rõ.

 

Đang yên đang lành, Hoài Phong đột nhiên trúng độc rõ nguyên nhân, ngay cả Tổ mẫu cũng thể giải .

 

Nàng phá vỡ quy tắc, trong đêm Hồng Nguyệt đó, đặc biệt bói cho y một quẻ.

 

「Thà cô chú một , bằng thuận theo thế cục, ắt sẽ dị , hãy tĩnh tâm chờ đợi Thiên mệnh!」

 

Hoài Phong hiểu những điều .

 

thấy Tổ mẫu thở phào nhẹ nhõm, xoa đầu y.

 

「Tỷ tỷ của con sắp trở về ! Hoài Nghĩa cũng cứu , , thế gian chỉ nàng mới thể cứu con!」

 

Hoài Phong vẫn còn bối rối, y hỏi Tổ mẫu.

 

「Tỷ tỷ từ trở về? Con trúng độc c.h.ế.t , tại đưa con ?」

 

「Tổ mẫu, Phong nhi rời xa !」

 

Tổ mẫu lên bầu trời đầy , nở nụ mãn nguyện và dịu dàng.

 

「Phong nhi trưởng thành , thể cứ mãi ở bên Tổ mẫu nữa, con tạo hóa của , mà tình chị em giữa con và nàng là sợi dây ràng buộc cả đời, hãy bảo vệ bản , và cũng Tổ mẫu bảo vệ nàng !」

 

Có thứ gì đó trượt xuống khóe mắt, Hoài Phong cố chấp ngẩng đầu trời.

 

Y mười ba tuổi , lớn !

 

Nam t.ử hán thể dễ dàng rơi lệ, thể để khác thấy mặt yếu đuối của .

 

Lời của Tổ mẫu vẫn còn văng vẳng bên tai, y khắc ghi trong lòng.

 

Chỉ là, tỷ tỷ hung hãn như thế, cần y bảo vệ ?

 

「Nếu nàng tệ như , tại ngươi vẫn nhận nàng đồ ?」

 

Chẳng tự tìm ngược !

 

Trường Bạch thở dài một , giọng điệu đầy vẻ u oán.

 

「Ngươi nghĩ lão phu ! Thiên ý định, thể nào trái ! Nếu năm xưa Tổ mẫu ngươi... Thôi thôi, lão phu giải thích với một tên nhóc ranh như ngươi gì.」

 

 

Loading...