Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 207: Trời giáng sấm sét
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:48:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Tuế cố gắng chịu đựng cơn đau hết đợt đến đợt khác trong cơ thể, dường như ngũ tạng lục phủ đều sắp bốc cháy.
Nàng hiện tại chỉ ước gì thể nhảy ngay xuống suối ngâm .
"A Chiêu, thấy nóng ?"
Nàng đưa tay ngừng quạt gió, nhưng chẳng tác dụng gì.
Thấy nàng dậy, Cảnh Chiêu Thần vội vàng cởi chiếc áo ngoài thấm đẫm mồ hôi của , vẫn cảm thấy cơ thể dính nhớp khó chịu.
Liễu Tuế chỉ mặc chiếc váy lụa mỏng màu hồng nhạt, tóc búi cao, mồ hôi ngừng chảy xuống trán.
33. [Ghi nhớ tên miền trang là Mạng Tiểu Thuyết Đài Loan để trải nghiệm , 𝔱𝔴𝔨𝔞𝔫.𝔠𝔬𝔪 là siêu tuyệt vời]
Gò má nàng cũng đỏ bất thường, thở dồn dập.
"Tuế Tuế, đau ?"
Liễu Tuế gật đầu, đôi lông mày thanh tú khẽ nhíu .
Cảnh Chiêu Thần định như khi truyền nội lực cho nàng, nhưng Liễu Tuế nắm chặt cổ tay .
"A Chiêu, vận dụng nội lực vất vả, hơn nữa đó trong cơ thể còn hạ cổ, thể hồi phục trong vòng một năm rưỡi ."
Liễu Tuế c.ắ.n đầu lưỡi, cơn đau thấu tim đầu óc đang choáng váng tạm thời tỉnh táo hơn một chút.
Giọng nàng bình tĩnh, mặt thấy chút đau đớn nào.
"Có thể tìm chỗ nào nghỉ chân ? Phiền tìm một nơi trống trải một chút."
Tay nàng vẫn nắm chặt, m.á.u rỉ cũng hề .
Cảnh Chiêu Thần thêm lời nào, chỉ khẽ ừ một tiếng, nhảy khỏi xe ngựa.
Trường Bạch đang loanh quanh, thấy xuống xe liền nhanh chân chạy tới.
"Trời tối , đồ nha đầu tỉnh ? Lão phu đói đến mức bụng dán lưng !"
Ông thấy Liễu Tuế xuống, liền vươn cổ vài cái.
"Sao chỉ ngươi xuống? Đồ nha đầu đó vẫn tỉnh ?"
Sắc mặt Cảnh Chiêu Thần , trời tối nên Trường Bạch để ý, vẫn lải nhải ngừng.
"Trường Bạch tiền bối, tình trạng của Tuế Tuế chút kỳ lạ, cũng là ở chỗ nào, nhưng... cả nàng nóng như thể đặt lửa nướng ."
Trường Bạch sửng sốt, nụ mặt lập tức biến mất .
"Vậy tình trạng của nàng hiện giờ thế nào? Sao ngươi yên tâm để nàng một trong xe?"
Cảnh Chiêu Thần nhẹ nhàng kéo Trường Bạch sang một bên, ghé tai nhỏ vài câu.
"Được , , ngươi ở chăm sóc nàng , lão phu tìm nơi thích hợp."
Trường Bạch cũng thèm che giấu thực lực nữa, mũi chân nhẹ nhàng nhún một cái, vụt cách đó mấy trượng.
Giang Thụ thấy động tĩnh, vội vàng bỏ con thỏ rừng bắt xuống.
"Gia, Liễu cô nương là khỏe ? Thuộc hạ cần gì ?"
Cảnh Chiêu Thần : "Trên xe còn thừa băng ?"
Đang là giữa mùa hè, để bảo vệ vị công t.ử trẻ cứu từ quan tài băng, bọn họ chuẩn nhiều băng đá đường .
trời quá nóng, lượng băng dùng tăng gấp đôi, ngay cả khi theo phương pháp của Liễu Tuế, cũng lo rằng thể trụ đến trấn tiếp theo.
Mặt Liễu Tuế đỏ bừng, ánh mắt chút lơ đãng.
Mọi chỉ thấy nàng loạng choạng bò xuống xe ngựa, đột nhiên bắt đầu lao như điên về phía bãi đất trống vắng .
"Ôi, Liễu cô nương chạy nhanh quá!"
"Các ngươi cảm nhận ? Lúc nãy Liễu cô nương lướt qua chúng , giống như một ngọn lửa ?"
Có gật đầu phụ họa.
"Liễu cô nương hình như cháy ..."
"Câm miệng! Nếu Gia thấy, cái mạng nhỏ của ngươi còn giữ ?"
Cảnh Chiêu Thần để ý họ đang gì, đôi mắt dõi theo hướng Liễu Tuế biến mất.
Dáng vẻ của Liễu Tuế lúc , cực kỳ giống với những gì trong kịch bản về việc Độ Kiếp Phi Thăng.
điều quá khó tin.
Trong bóng tối, Trường Bạch đang chổng m.ô.n.g đào đất, một cái bóng lướt qua mắt, luồng nhiệt nóng bỏng phả thẳng mặt ông.
"Sư phụ! Mau tránh !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-207-troi-giang-sam-set.html.]
Liễu Tuế chạy lớn tiếng hét về phía Trường Bạch.
Trường Bạch trấn tĩnh tinh thần, chút do dự nhảy xuống cái hố đào.
Ông mặt mày cau , bản lem luốc đất cát, nghiến răng.
"Tiểu tổ tông, lão phu kiếp chắc chắn nợ nàng! Nếu lão phu mệnh hệ gì, nàng nhặt xác cho đấy!"
Liễu Tuế chạy đầu , luồng khí nóng bỏng trong cơ thể nàng thể bình tĩnh suy nghĩ.
"Thánh Nữ, khí trầm đan điền, chạy như thế là vô dụng!"
Liễu Tuế cảm thấy giờ phút chắc chắn giống hệt con bò tót ở Mexico, cái loại phun lửa từ lỗ mũi!
"Đan điền ch.ó má của ngươi! Nói thẳng xem tình hình bây giờ?"
Thánh Nữ Chi Lực, "..."
Hoang dã thô bạo, quả nhiên là phong cách của Liễu Tuế!
Nó học theo Trường Bạch ho khan hai tiếng, giọng cũng trầm hơn ngày thường.
"Đừng cố gắng chống cự nó, học cách chấp nhận, cứ như thể nó vẫn luôn là một phần cơ thể của !"
Trong lúc chuyện, Liễu Tuế "tủm" một tiếng nhảy xuống sông.
Nước sông lạnh buốt, nhưng nàng chỉ tận hưởng đầy một khắc bỗng nhiên bốc hết!
Liễu Tuế, "... Á! Không cần đối xử với như chứ! Trong là chứa một cái lò lửa ?"
Nàng vỗ vỗ mặt đất khô cằn, nhảy lên trung.
Khí lưu trong cơ thể d.a.o động mãnh liệt, các loài động vật xung quanh chạy trốn tứ tán.
Chẳng mấy chốc Trường Bạch ngửi thấy mùi thịt thơm thoang thoảng trong khí.
Ông lộ vẻ kinh ngạc, "Đồ nha đầu, thừa cơ hấp thụ nó! Đừng kháng cự cơ thể nữa!"
Ông sốt ruột mấy vòng trong hố.
"Cứ như lúc tên tiểu t.ử thúi ôm nàng , nàng chẳng cũng từ chối ?"
Liễu Tuế, "..."
Nàng thực sự nhịn , bật thành tiếng.
Bị Trường Bạch ngắt lời như , tinh thần thả lỏng, cơ thể cũng còn chống cự nhiều nữa.
Luồng khí nóng ban đầu trở nên ấm áp như ánh dương ngày xuân, cảm giác dần lan tỏa khắp tứ chi bách hài.
Nàng thoải mái nheo mắt , cảm giác thư thái như đang tận hưởng ánh nắng mặt trời.
Thánh Nữ Chi Lực nhân lúc nàng thư giãn, nhanh chóng dung hợp với luồng khí nóng đến từ cơ thể nàng.
Cũng là ai đặt cấm chế trong cơ thể Liễu Tuế, thật khéo là một chưởng của Trường Bạch kích phát .
Liễu Tuế vốn võ công, nội lực, việc nàng thể chấp nhận ngay lập tức cũng là điều bình thường.
"Đồ nha đầu! Nàng còn sống đấy? Đừng nướng cháy hết đám động vật ! Vi sư đang đói!"
Mãi thấy Liễu Tuế động tĩnh gì, Trường Bạch đành bò khỏi hố.
Thấy nàng vẻ mặt hưởng thụ, Trường Bạch tức giận giậm chân, vẫy tay về phía Cảnh Chiêu Thần vụt tới.
"Mau, mau mang hết đống thịt nướng ! Bữa tối ngon lành như thế, chốc nữa đừng để cháy khét!"
Ông chép chép miệng, ngửi mùi thịt thơm nồng ngày càng đậm, khỏi nuốt nước bọt.
Đã bao nhiêu ngày ăn uống t.ử tế , giờ cái bụng cứ biểu tình ngừng.
"A Chiêu, xem, cũng bay !"
Cảnh Chiêu Thần ngẩng đầu: "Tuế Tuế, linh khí mới dung hợp, nàng cẩn thận!"
Chữ cuối cùng dứt lời, thấy Liễu Tuế lao thẳng xuống đất.
Cảnh Chiêu Thần đỡ, nhưng tay còn kịp chạm một góc áo nàng, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu hoắm, thỉnh thoảng còn bốc lên khói đen...
Cảnh Chiêu Thần, "..."
Trường Bạch ngậm miệng, chống hông.
"Cười c.h.ế.t lão phu ! Người Độ Kiếp đều là trời giáng sấm sét, còn nàng thì ho , trực tiếp tự chôn ! Hahaha... Quả hổ là đồ của Trường Bạch , đúng là khác biệt."
Ông ngừng, thỉnh thoảng còn nấc lên mấy tiếng.
Các ám vệ đến nơi kinh ngạc!