Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 184: Tại Sao Lại Cắn Liễu Tuế?
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:46:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu thương quả thực nội tình, chỉ mắc sai lầm mà thường ai cũng mắc , đó là tin rằng bánh từ trời rơi xuống.
Cảnh Chiêu Thần cũng lười nhảm với . Không thể hỏi điều , theo lệ thường, chắc chắn thể giữ .
Liễu Tuế thuận nước đẩy thuyền. Ruồi bọ bu trứng kẽ hở, nếu , Túc Thành bao bán hàng rong, tại kẻ đó cứ tìm đến ?
"Ngươi !"
Liễu Tuế nắm chặt chiếc vòng trong tay.
Tiểu thương sờ cổ , chút chắc chắn hai mặt.
"Ta... thực sự thể ?"
Sự im lặng khiến nghẹt thở.
Tiểu thương thử lấy chiếc xe đẩy của , đó là bộ gia sản của , thấy hai ý định ngăn cản, liền nhanh chóng chạy biến mất thấy bóng dáng.
"Gia, cần thuộc hạ theo dõi ?"
"Ừm, cẩn thận một chút, đừng để phát hiện."
Giang Thụ lóe rời .
Liễu Tuế đang ngây , bất ngờ Cảnh Chiêu Thần búng nhẹ trán. Nàng ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngơ ngác đáng yêu.
"Suy nghĩ nhiều vô ích. Chỉ cần chúng còn sống, những chuyện như thế sẽ thiếu. Giống như nàng , binh đến tướng chặn, nước lên đất đắp."
Liễu Tuế ôm trán, vẻ mặt đầy tủi .
"Nước trong đầu sớm muộn gì cũng búng hết ngoài."
Nàng lẩm bẩm nhỏ giọng, chỉ một hoa văn chiếc vòng tay.
"Cái thấy quen thuộc ?"
Cảnh Chiêu Thần thấy nàng như , bất lực lắc đầu. Dù dùng sức, vẫn đưa tay xoa xoa trán cho nàng.
"Không... Hình như từng gặp ở đó?"
Cột gỗ trong phủ Tôn Viên Ngoại đều hoa văn giống , bọn họ cùng xem, Liễu Tuế hẳn là hỏi điều .
Cảnh Chiêu Thần nhíu mày, ánh mắt vô tình lướt qua khuôn mặt Liễu Tuế.
Ánh mặt trời buổi trưa xuyên qua cành lá rọi xuống, nốt ruồi đỏ hình hoa sống mũi nàng dường như càng rõ ràng hơn.
"Tuế Tuế, hình dạng nốt ruồi sống mũi nàng..."
Liễu Tuế ngẩn , sờ soạng xung quanh, ngoài chiếc túi đựng bạc vụn, những thứ mà nữ nhi ngoài thường mang theo, nàng thứ gì.
Cảnh Chiêu Thần lấy từ một chiếc gương đồng chế tác tinh xảo.
Liễu Tuế , nốt ruồi hình hoa sống mũi dường như đỏ hơn một chút.
Nàng vỗ đùi, "Trời ơi, nếu nốt ruồi cứ mọc dài nữa, sắp thành em gái của Chung Quỳ !"
Cảnh Chiêu Thần nàng học những lời kỳ quái từ , nhưng điều ngăn cản sự giao tiếp giữa bọn họ.
Hễ là những lúc thế , những lời Liễu Tuế chắc chắn lời ý !
điểm chú ý bây giờ lệch ?
Cảnh Chiêu Thần ho khan một tiếng, nhắc nhở Liễu Tuế.
"Tuế Tuế, tiên đừng bận tâm đến việc nó lớn lên , nàng hãy hình dạng của nó kìa."
Liễu Tuế nhăn nhó mặt mày, kéo ống tay áo Cảnh Chiêu Thần lắc qua lắc .
"Xong , xong . Nếu biến thành xí, chê ?"
Cảnh Chiêu Thần dứt khoát lắc đầu.
"Tuyệt đối ! Hơn nữa, thấy nốt ruồi mọc mặt nàng một hương vị khác lạ."
Hắn thể diễn tả , chỉ cảm thấy Liễu Tuế lúc tăng thêm vài phần quyến rũ, rũ bỏ sự ngây thơ ban đầu.
Suốt chặng đường , làn da nàng vẫn trắng nõn như thuở ban đầu, khi gần, hầu như thể thấy lỗ chân lông mặt nàng.
Cảnh Chiêu Thần vô thức gần nàng hơn một chút, lợi dụng lúc nàng còn đang ngây , môi nhẹ nhàng phủ lên môi nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-184-tai-sao-lai-can-lieu-tue.html.]
Nụ hôn đến đột ngột nhưng vô cùng nồng nhiệt, Liễu Tuế nhắm mắt , mặc cho chiếc lưỡi của cuốn lấy lưỡi nàng.
Cho đến khi cả hai đều thở hỗn loạn, Cảnh Chiêu Thần mới miễn cưỡng nới lỏng nàng .
Cúi đầu xuống, thấy Đồ Sơn đang ngẩng đầu lên, chằm chằm chớp mắt.
Cảnh Chiêu Thần, "..."
Liễu Tuế bật , cúi xuống xoa đầu Đồ Sơn một cái.
Cảm giác mát lạnh và trơn tru, chút bết dính nào. Nàng nhịn xoa thêm vài cái nữa.
Đồ Sơn quả nhiên là vật giải nhiệt danh xứng với thực!
Đồ Sơn rụt đầu . Nếu cứ Liễu Tuế xoa như , sớm muộn gì da rắn của nó cũng tróc mất.
Thế nhưng, cảm giác sứ mệnh mạnh mẽ khiến nó cố gắng chống đỡ với lớp da rắn cứng rắn, dùng ánh mắt hung dữ nhất trừng mắt Cảnh Chiêu Thần.
Cái tên cẩu nam nhân hổ !
Hắn tại c.ắ.n Liễu Tuế?
Cô nương xinh , mơn mởn như , nó còn nỡ c.ắ.n một cái, tên cẩu nam nhân cướp !
Tức c.h.ế.t rắn !
Liễu Tuế khúc khích, kéo tay Cảnh Chiêu Thần bước .
"Có dặn dò bọn họ xếp hàng mua điểm tâm ? Chậm trễ lâu như , chắc bán hết ."
Cảnh Chiêu Thần gò má trắng nõn của nàng đang ửng lên màu hồng nhạt, cong môi.
"Chắc là mua . Thực cần gì phiền phức như , đêm đến dò xét một chút là ."
Liễu Tuế giải thích, nhận lấy hộp điểm tâm mà ám vệ đưa tới.
Bao bì tinh xảo, giấy dầu vẽ những đóa hồng leo lớn, đó buộc bằng một sợi dây gai màu xanh lá cây, thấy tâm trạng hơn.
Liễu Tuế suy ngẫm, đến việc điểm tâm vấn đề , chỉ riêng ý tưởng đóng gói thôi thể học hỏi ít nhiều.
Muốn đ.á.n.h bại Tạ gia Giang Nam, thì thể chỉ kinh doanh sản phẩm trung và cấp thấp, mà nhanh chóng mở rộng cục diện trong giới hào môn.
Bất kể thời đại nào, kinh doanh của phụ nữ là dễ nhất.
Thứ mà họ theo đuổi chính là sự mới lạ, chỉ cần độc đáo, tiền bạc là vấn đề.
Vì , phiên bản giới hạn (limited edition) của hậu thế mới dám bán với giá trời.
Giang Nam bốn mùa như xuân, khí hậu ôn hòa, chủng loại hoa vô kể. Còn về việc nên kinh doanh son phấn, nước hoa thứ gì khác, Liễu Tuế tạm thời quyết định.
Cảnh Chiêu Thần thấy nàng cứ thẫn thờ, nàng đang suy nghĩ xa xôi, đành tháo bao bì , mới nhón một miếng điểm tâm thì Liễu Tuế gạt mạnh xuống đất.
Con sống đời, tránh khỏi ăn uống, ỉa đái. Và ăn xếp ở vị trí đầu tiên, chính là vì nó quan trọng nhất đối với dân sinh, nên Liễu Tuế vô cùng căm ghét những kẻ vì kiếm tiền mà động tay động chân đồ ăn thức uống.
Mỗi ngày tan ca, trút bỏ phòng , ánh đèn ăn một chén cơm nóng hổi, thấy nụ của vợ con cha , bao mệt mỏi trong ngày cũng tan biến.
, nếu trong những món ăn đó thêm thứ nên thêm, Liễu Tuế dám nghĩ tiếp.
"Không ăn! Trong thêm t.h.u.ố.c gây ảo giác, mà lượng hề nhỏ. Người điên ?"
Số đến mua điểm tâm hôm nay một trăm thì cũng tám mươi, thể họ ăn, nhưng mang về nhà, vợ con, cha già của họ đều sẽ nếm thử một miếng.
Phải , đêm ở Túc Thành quá đỗi yên tĩnh, yên tĩnh như thể ai sinh sống.
"Tuế Tuế, đêm qua thấy chỗ nào ?"
Cảnh Chiêu Thần suy tư, tiện tay ném hộp điểm tâm sang một bên.
"Quá yên tĩnh, ngay cả tiếng canh gác cũng ."
Liễu Tuế gật đầu, "Đừng tiếng canh gác, ngay cả một tiếng ch.ó sủa cũng , điều chẳng kỳ lạ ?"
Các thị trấn thời đại , khỏi cổng thành là những cánh đồng rộng lớn và nhà cửa của nông dân. Ở những nơi giàu hơn, núi còn trồng cây ăn quả. Có nhiều hộ nông dân như , nhưng tiếng ch.ó sủa, tiếng gà vịt, điều thực sự khó hiểu.
Cảnh Chiêu Thần từng qua nhiều thị trấn hơn, ngoài việc hàng ngày xuống đồng ruộng, phụ nữ cũng thường tụ tập bên bờ sông giặt quần áo, buôn chuyện tào lao lỏm từ miệng đàn ông.
Lũ trẻ chạy nhảy vui đùa khắp núi đồi, tiếng giỡn thể truyền xa.
Tiếng ếch kêu "quang quác", kèm theo tiếng dế kêu, mới coi là một đêm bình thường.