Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 176: Cuồng ma bảo vệ vợ
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:45:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe ngựa chầm chậm lăn bánh quan đạo, cây cối hai bên rậm rạp xanh , nhưng Liễu Tuế còn sự tươi mới như lúc ban đầu nữa.
Nàng giơ gương đồng ngẩn , cuốn thoại bản rơi xuống đất.
"Trong lòng Tuế Tuế chút suy đoán chăng?"
Liễu Tuế im lặng, kỹ khuôn mặt trong gương đồng một nữa.
"A Chiêu, suy đoán của xem, giống với ."
Ánh mắt Cảnh Chiêu Thần trầm xuống, cầm lấy chiếc gương đồng trong tay Liễu Tuế, tùy tiện đặt lên chiếc bàn thấp.
"Ta chỉ là nghĩ rằng liệu ... năm đó, Thánh Nữ, tức là ngoại tổ mẫu của nàng, sinh là con gái."
Kỳ thực cần nghĩ nhiều, từ lời của Trường Bạch đạo nhân cũng thể phần nào.
Thánh Nữ Hoài Nghĩa đều do trời định, truyền đời sang đời khác, cũng sinh con trai, nhưng kết cục cuối cùng của đứa trẻ đó chính là lọt bụng dã thú.
ngoại tổ mẫu của Liễu Tuế khác với các Thánh Nữ khác, bà lương thiện, tràn đầy tò mò với thế giới bên ngoài, nếu năm xưa quen Trường Bạch.
Cũng lẽ là từ bà mà bắt đầu, Hoài Nghĩa trở nên còn giống nữa.
Theo lời Trường Bạch mà , chính là cuối cùng cũng một chút nhân khí, tuy rằng nhiều.
Các Thánh Nữ khác đều ăn quả dại trong núi, uống nước suối trong, nhưng ngoại tổ mẫu của Liễu Tuế thì khác, bà từng lén xuống núi, khi nếm qua nhân gian mỹ vị, liền còn ngày ngày ăn những thứ vô vị nữa.
Sau , bên cạnh căn nhà tre bà ở xây thêm một gian bếp nhỏ, lúc việc gì, bà cứ ngâm trong đó suốt cả ngày, say mê nghiên cứu các món trân tu khác .
Các Trưởng lão sinh lòng bất mãn, nhưng ngại bản lĩnh của bà, dám tùy tiện hành động.
Dần dần, trong rừng núi thường xuyên bay mùi thức ăn thơm lừng, khiến dã thú lũ lượt dừng chân, dù xua đuổi cách nào cũng vô ích.
Ngoại tổ mẫu của Liễu Tuế, Mộ Dung Thanh Thu, cũng vui vẻ cho chúng ăn, thế là, từng đàn dã thú tụ tập gần căn nhà tre.
Lâu dần, nơi đây trở thành vùng đất ai dám đặt chân tới.
Những chuyện , Liễu Tuế cũng rõ mồn một, dù là Trường Bạch kể , nhưng từ tận đáy lòng nàng khao khát gặp vị ngoại tổ mẫu khác biệt .
"Có lẽ , nhưng đây đều là suy đoán của chúng , đáng tiếc, bà mất, sự thật càng khó hơn."
Cảnh Chiêu Thần nhẹ nhàng xoay chiếc ban chỉ tay.
"Điều chắc, Trường Bạch tiền bối rời bao lâu ?"
Liễu Tuế nhíu mày.
"Chuyện quả thật nghĩ tới, một lọ m.á.u nhỏ cũng đủ để y duy trì đến bây giờ..."
Nàng đột nhiên mở to mắt về phía Cảnh Chiêu Thần.
"Ngoại tổ mẫu của còn sống ?"
Cảnh Chiêu Thần gật đầu, "Có khả năng , nàng thử hỏi nó xem."
Liễu Tuế rũ mắt, Thánh Nữ Chi Lực ở đan điền hề động tĩnh.
"Giả c.h.ế.t ư? Ồ, , A Chiêu, đan d.ư.ợ.c dùng thi trùng luyện chế đưa còn mấy viên?"
"Có gì thì chuyện đàng hoàng!"
Thánh Nữ Chi Lực lập tức nhụt chí.
Nói đùa , nếu nuốt thứ đó xuống, kẻ chịu tội là , mùi vị còn chẳng thể dùng lời lẽ mà diễn tả .
Vạn vật tương sinh tương khắc, tuy thực thể, nhưng cũng thiên địch.
Thi trùng chính là một trong đó.
"Vậy bà thực sự còn sống ?"
"Phải, nhưng thể của bà kém, kém đến mức thể chịu đựng sức mạnh của Thánh Nữ Chi Lực nữa, hơn nữa, khi ngài dùng Tuyết Phách Đan, bà lệnh cho tìm đến ngài."
"Bà còn thể sống bao lâu nữa?"
Giọng Liễu Tuế nhỏ, mang theo một chút bi thương rõ nguyên do.
Chưa từng gặp mặt, nhưng thể cảm nhận , điều vốn quá đỗi khó tin.
"Nếu bà cứ ở Hoài Nghĩa, lẽ còn sống ba năm năm, dù nơi đó tràn đầy linh khí, nhưng, kẻ đang chằm chằm ..."
Năng lực của Thánh Nữ đột ngột trở nên tĩnh lặng.
Liễu Tuế và Cảnh Chiêu Thần gần như đồng thời cúi đầu.
Vô mũi tên, dày đặc như mạng nhện, b.ắ.n tới cỗ xe ngựa của họ. Rất nhanh đó, vách xe chằng chịt những lỗ thủng lớn nhỏ.
Cảnh Chiêu Thần nắm lấy tay nàng, ánh mắt chứa đựng ý .
"Lần , nàng tay, để động thủ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-176-cuong-ma-bao-ve-vo.html.]
Đây là cơ hội luyện tập tồi, chỉ là chút nguy hiểm mà thôi.
Liễu Tuế thấy lúc vẫn còn tâm trạng đùa cợt, bèn siết tay .
"Chi bằng cùng ? Vừa luyện tập thêm mức độ ăn ý."
Năng lực của Thánh Nữ trợn trừng mắt đầy vẻ khinh bỉ.
Bên ngoài xe ngựa vang lên tiếng c.h.é.m g.i.ế.c, mà bọn họ vẫn còn thong dong ở đây nhường nhịn .
Thật đúng là vô phép tắc.
"Vậy thì cứ theo ý nàng!"
Cảnh Chiêu Thần , mũi chân khẽ nhún, hình vọt khỏi xe ngựa.
"Chàng gian lận!"
Liễu Tuế lập tức theo sát phía , chỉ là nàng kiểm soát lực đạo, khiến đỉnh xe ngựa bung một lỗ lớn.
Động tĩnh quá lớn, khiến tất cả đều sững sờ.
Liễu Tuế ngại ngùng mỉm với bọn họ, giơ tay lên.
"Không cần để ý đến , các ngươi cứ tiếp tục!"
...chuyện gì ?
Nàng nhổ mũi tên xe, cẩn thận quan sát.
"Ồ, mũi tên đồng."
Cảnh Chiêu Thần vặn dùng quạt vỗ bay một tên bịt mặt, liền lạnh một tiếng.
"Hắn hao tổn tâm tư đến thế , nào thấy coi trọng đến mức ."
Liễu Tuế cũng , sự nghi ngờ hiện tại bằng chứng, vả cũng chỉ cấm vệ quân mới dùng loại mũi tên . Vô bằng vô cứ, đủ để định tội .
Mũi tên khỏi tay, mấy tên hắc y nhân kịp nhảy đến lưng Giang Thụ gục xuống đất, tắt thở.
Giang Thụ giơ ngón cái lên, tiếp tục cảnh giác bảo vệ Cảnh Chiêu Thần.
Điều kỳ lạ là, tất cả hắc y nhân dù tấn công dữ dội đến mấy, đều né tránh cỗ xe ngựa của Mỹ Công T.ử một cách hảo.
Đồ Sơn ngẩng cao đầu, càng xe, thật sự chút dọa .
Liễu Tuế lãnh đạm liếc nó một cái.
"Xem ngươi chọn chủ nhân khác , đến thành trì kế tiếp, ngươi hãy đưa rời !"
Lại thêm mấy mũi tên phóng , chính xác găm thẳng giữa ấn đường của hắc y nhân.
Đồ Sơn giật , vội vàng bò về phía nàng một cách lấy lòng.
Liễu Tuế cực kỳ ghét bỏ lùi mấy bước, vẻ mặt nghiêm túc, còn dáng vẻ đùa giỡn như ngày xưa.
"Ta nghiêm túc đấy, nếu ngươi thể tâm ý theo , giữ cũng vô dụng, chi bằng để ngươi rời ."
Vả đường , những vụ ám sát chắc chắn ít, huống hồ phía còn mấy cái đuôi thể cắt bỏ.
Bọn họ thể phân tán sức lực để chăm sóc Mỹ Công T.ử nửa sống nửa c.h.ế.t , chi bằng tìm một nơi rừng sâu để an trí .
Cho dù tình cảm sâu đậm đến mấy, một khi cách, liền tựa như gương đồng rạn nứt, khó lòng trở như ban đầu.
Nuôi Đồ Sơn lâu như , đây là đầu tiên thấy nó trung thành và sợ c.h.ế.t đến thế.
Rõ ràng nó dùng chính thể của để đỡ mũi tên cho Mỹ Công T.ử trong xe.
Đồ Sơn thể cất lời, chỉ cuống quýt xoay vòng tại chỗ.
Thánh Nữ Chi Lực đột nhiên thở dài một thật dài, Liễu Tuế đang xuất thần giật .
"Có lời thì , rắm thì phóng! Tự dưng thở dài là dọa c.h.ế.t đấy!"
Cảnh Chiêu Thần vài đang c.h.é.m g.i.ế.c sảng khoái, thấy lời nàng , đều lắc đầu bất lực.
Chẳng lẽ thể tôn trọng đám thích khách một chút ?
Người dù cũng là đến để g.i.ế.c bọn họ đấy!
Liễu Tuế thì , cứ như đang đấu khẩu với một linh thể vô hình .
Tuy rằng việc họ đấu khẩu thành chuyện thường ngày, nhưng cảnh hiện tại vẫn chút hợp thời.
Không thấy đám thích khách tức giận đến gần như phát điên ?
Giang Thụ mở miệng, thấy Cảnh Chiêu Thần trừng mắt, vội vàng nuốt lời trong.
Giữ vợ cuồng nhiệt!