Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 164: Sự Khác Thường Của Thủy Tinh

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:45:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan tài bằng pha lê yên lặng đặt ở giữa mật thất, ánh sáng Dạ Minh Châu chiếu rọi nơi đây như ban ngày.

 

Nam t.ử dường như đang ngủ say, một cẩm bào trắng muốt tôn lên vẻ tuấn mỹ vô song của , gương mặt trắng gần như trong suốt.

 

Liễu Tuế tặc lưỡi, "Ối chao, đời nam t.ử đến , thảo nào mà Minh Thanh vì si, vì cuồng, vì mà đ.â.m đầu tường!"

 

Cảnh Chiêu Thần xoa trán, miệng nha đầu thường xuyên thốt những lý lẽ kỳ lạ, là học từ nữa.

 

Xung quanh dần dần bốc lên sương, thứ mắt trở nên mờ ảo.

 

Quan tài pha lê phát tiếng động 'lách tách' nhỏ, ai nhận một vết nứt xuất hiện đáy quan tài.

 

Đồ Sơn bỗng trở nên bồn chồn, ngừng vòng tại chỗ.

 

Sự chú ý của mấy Cảnh Chiêu Thần những tiếng động xào xạc truyền đến từ bên ngoài mật thất thu hút.

 

Liễu Tuế xổm xuống, "Đồ Sơn, ngươi ? Ăn no quá ư?"

 

Đồ Sơn ngoan ngoãn như thường ngày, đuôi của nó đột ngột quất mạnh về phía quan tài pha lê.

 

"Bộp, bộp, bộp..."

 

Hết đến khác.

 

Đuôi rắn thậm chí rỉ máu, nhưng Đồ Sơn như thể cảm thấy đau, cố chấp tấn công chiếc quan tài pha lê.

 

Thánh Nữ Chi Lực buộc mở lời nhắc nhở Liễu Tuế.

 

"Tuế Tuế, trong quan tài hẳn là Hoài Nghĩa, ít nhất chảy một nửa dòng m.á.u Thánh Nữ, quan hệ huyết thống với ngươi ."

 

Bằng , Thánh Xà sẽ tuyệt đối phát điên một cách vô cớ, hành động của nó nghi ngờ gì là cứu nam t.ử trẻ tuổi trong quan tài .

 

Liễu Tuế cảm thấy vô cùng khó , chuyện Thánh Nữ Chi Lực thể chuyện vẫn khiến nàng khó chấp nhận, mỗi cất tiếng, tim nàng đập loạn xạ vì sợ hãi.

 

chuyện Thánh Nữ Chi Lực quá mức hoang đường, chẳng lẽ trong quan tài của nàng?

 

Nàng chợt nghĩ , cũng khả năng. Lão Trấn Quốc Công dù phận phụ ruột của nàng, nhưng trong lời cũng ít nhiều tiết lộ vài thông tin.

 

Nếu Liễu Huyền con cháu Liễu gia, nàng Liễu Tuế cũng chẳng Liễu gia.

 

Chưa kịp nghĩ nhiều hơn, một luồng khí mạnh mẽ đột ngột ập tới Liễu Tuế. Trong lúc né tránh, nàng mơ hồ thấy một bóng màu trắng ẩn hiện trong lớp sương mù dày đặc.

 

Liễu Tuế gọi Cảnh Chiêu Thần, nhưng phát hiện dù cố gắng thế nào cũng thể thốt tiếng.

 

Môi nàng khẽ mấp máy vài cái, mắt c.h.ế.t lặng chằm chằm chiếc quan tài pha lê.

 

Pha lê, dù ở thời đại nào, cũng thuộc loại khoáng vật hiếm, là một loại bảo thạch. Nếu chứa một lượng nhỏ khoáng chất, nó sẽ hiển thị màu sắc khác.

 

chiếc quan tài pha lê mặt thế nào cũng giống loại pha lê trong tưởng tượng của nàng.

 

Liễu Tuế theo bản năng đưa tay , đầu ngón tay chạm mép quan tài, một luồng hàn khí thấu xương liền ập đến.

 

"Đây là pha lê, là băng..."

 

Nàng lùi vài bước.

 

Cảnh Chiêu Thần phát hiện điều bất thường, nhanh chóng né đến bên cạnh Liễu Tuế, kịp ôm lấy nàng lòng.

 

"Tuế Tuế, nàng ? Chiếc quan tài pha lê ?"

 

Liễu Tuế vẫn chằm chằm quan tài pha lê, dám lơ là nửa khắc.

 

"A Chiêu, quan quách bằng chất liệu pha lê. Chàng loại băng nào thể đặt nhiều năm mà tan chảy ?"

 

Cảnh Chiêu Thần thoáng suy nghĩ đưa câu trả lời.

 

"Hoài Nghĩa ba cánh rừng mà ngoài thể đặt chân tới. Ngoài nơi nàng , còn một cánh rừng nữa, tương truyền quanh năm suốt tháng băng tuyết bao phủ, dù trời nắng gắt nhưng nơi đó vạn năm đổi."

 

Đó đều là truyền thuyết, cũng chỉ loáng thoáng, từng để trong lòng, giờ đây cũng tin tức chính xác .

 

Giang Thụ lau mồ hôi trán, khó hiểu về phía Liễu Tuế.

 

"Cô nương, thấy nóng ? Rõ ràng mới bước đây nhiệt độ dễ chịu mà."

 

Liễu Tuế trầm ngâm .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-164-su-khac-thuong-cua-thuy-tinh.html.]

"Giang Thụ từ nhỏ sợ nóng, cứ đến đầu hè là cả sẽ mệt mỏi rã rời, cho nên y nhạy cảm với sự đổi nhiệt độ."

 

Lời Cảnh Chiêu Thần dứt, một chiếc khăn tay bịt kín miệng mũi .

 

"Rút lui, nhanh lên!"

 

Giọng của Liễu Tuế mang theo sự kinh hãi thể che giấu. Đây là đầu tiên Cảnh Chiêu Thần thấy nàng mất bình tĩnh đến , trong lòng chắc chắn xảy đại sự.

 

"Nghe lời Tuế Tuế, tất cả rút lui!"

 

"Tìm thứ gì đó bịt chặt miệng mũi !!"

 

Mọi vội vàng xé một góc y phục của , theo Liễu Tuế bịt kín mặt, chỉ để lộ đôi mắt ngoài.

 

"Đồ Sơn... Ai thấy Đồ Sơn ?"

 

Liễu Tuế quanh, mới nhận Đồ Sơn theo ngoài.

 

"Cô... cô nương!"

 

Một hộ vệ bên cạnh Phương Hữu Vi chỉ một hướng.

 

Mọi theo, chỉ thấy Đồ Sơn với tư thế kỳ dị bò , lưng dường như còn cõng một , vạt áo trắng kéo lê mặt đất.

 

Đồ Sơn khỏi, một mùi hôi thối nồng nặc liền bay từ mật thất. Mọi bịt mặt vẫn sặc đến mức ho sặc sụa, nước mũi và nước mắt tự chủ chảy .

 

"Mau rời khỏi đây! Khí độc."

 

Liễu Tuế liếc Đồ Sơn, thấy nó vẫn cố chấp cõng nam t.ử , đành để mặc nó.

 

Đợi đến khi bơi hết lên bờ, nhờ ánh sáng Dạ Minh Châu trong tay, bọn họ mới phát hiện mắt đều đỏ ngầu đến đáng sợ.

 

"Tuế Tuế, hạ độc trong mật thất ư? lúc của Phương Hữu Vi xuống đó ?"

 

Cảnh Chiêu Thần chỉ cảm thấy mắt cay xè khó chịu, giống như thứ gì đó ăn mòn.

 

Liễu Tuế hít thở sâu khí trong lành, giật tay Cảnh Chiêu Thần đang định dụi mắt.

 

"Đừng dụi, Giang Thụ, ngươi mau tìm chút nước sạch đến đây, hành động nhanh lên."

 

Nàng bây giờ sức để giải thích, may mắn là phát hiện sớm, hít quá nhiều. Còn đôi mắt kích thích, chỉ cần dùng nước rửa sạch là thể thuyên giảm.

 

Liễu Tuế đang nghĩ cách giải quyết, thì bệt xuống đất, ôm đầu kêu đau.

 

Không kịp nhiều, nàng vội vàng đưa những triệu chứng lên Chính viện. Sở dĩ cho bọn họ về sương phòng là vì thủy ngân chứa lượng lớn thủy ngân (Hg), khi ngộ độc cấp tính cần môi trường thông thoáng.

 

"Mau tìm sữa bò, càng nhiều càng . , còn trứng gà nữa, bao nhiêu lấy bấy nhiêu."

 

Liễu Tuế sai bộ y phục của bọn họ, lúc nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

 

"A Chiêu, cảm thấy thế nào? Có khó chịu chỗ nào ?"

 

Cảnh Chiêu Thần lắc đầu, nhưng tay ngừng gãi cánh tay.

 

Liễu Tuế vội vàng vén tay áo lên, da Cảnh Chiêu Thần nổi lên những mảng ban đỏ lớn, chỗ thậm chí gãi rách.

 

May mắn , những thứ Liễu Tuế cần thì Viên Ngoại Phủ đều , hơn nữa lượng ít.

 

Liễu Tuế cho bốn lòng trắng trứng gà sữa bò, khuấy đều đưa đến bên môi Cảnh Chiêu Thần.

 

"Sẽ tanh, cố chịu một chút, uống cạn một !"

 

Cảnh Chiêu Thần hề nghi ngờ, cầm bát lên uống một cạn sạch.

 

Những còn cũng theo, uống hết.

 

May mắn chỉ là hít một lượng nhỏ, cũng may kịp thời rút khỏi hiện trường, nếu hậu quả sẽ vô cùng khó lường. Trong thời đại , điều kiện y tế phát triển, c.h.ế.t là điều thể xảy .

 

Chỉ nửa chén khi uống, Cảnh Chiêu Thần ôm miệng, vẻ mặt đau đớn.

 

"A Chiêu, bây giờ lúc để ý đến hình tượng. Có thấy buồn nôn ? Nghe , mau nôn hết, thể mới khỏe ."

 

"Óe—"

 

Gần như lời nàng dứt, phía vang lên những tiếng nôn ọe liên tiếp.

 

Loading...