Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 136: Sợi chỉ trong tay mẹ hiền

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:42:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liễu Tuế chống cằm, Nhị thẩm đèn thêu thùa, sợi chỉ trong tay nàng cứ như sinh mạng, những thứ thêu đều sống động như thật.

 

“Nhị thẩm, tay khéo léo quá.”

 

Liễu Tuế chép miệng, đưa tay .

 

Trắng nõn thon dài, đến cả đốt xương cũng quá rõ ràng, trông vẻ khéo léo, nhưng uyên ương thêu trông giống hệt hai con vịt béo đang bơi lội!

 

Vì chuyện Liễu An ôm bụng, mãi cho đến khi nàng cũng thêu một con vịt còn béo hơn, chuyện mới xem là kết thúc!

 

Năm mươi bước một trăm bước, chẳng ai hơn ai!

 

Trương thị ngẩng đầu, giữa hàng mày khóe mắt ngập tràn vẻ dịu dàng, từ ái của một .

 

"Các con đều đại sự, những chuyện nhỏ nhặt trong nhà đương nhiên thể lo liệu . Người ai thập thập mỹ, dù vẫn cảm thấy con , ai thể sánh bằng."

 

Liễu Tuế , nhón một quả mơ khô bỏ miệng nhị thẩm.

 

"Nhị thẩm, cửa hàng Lạc Lạc cùng quản lý, cần quá bận lòng. Ninh An chỉ lớn chừng , dân cũng hữu hạn, chỉ cần lỗ vốn là ."

 

Trương thị gật đầu, tiếp tục may vá bộ tiểu y trong tay.

 

"Con chuyến bao giờ mới trở , thường ngày quen mặc tiểu y do , sợ mua bên ngoài sẽ thoải mái. Ta tranh thủ thêm vài bộ mới ."

 

Liễu Tuế đáp lời, trong đầu hiện lên một bài thơ.

 

Từ mẫu thủ trung tuyến, Du t.ử thượng y.

 

Lâm hành mật mật phùng, Ý khủng trì trì quy.

 

Nếu mẫu ruột thịt của nàng còn sống, liệu cưng chiều, yêu thương và thương xót nàng như Trương thị ?

 

Nàng bao giờ phỏng đoán quá nhiều về những chuyện , nghĩ nhiều chỉ vô ích, chỉ tổ thêm phiền não.

 

"Nhị thẩm, sẽ xảy chuyện gì, đừng lo lắng thường xuyên. Có cơ hội sẽ cho truyền tin về."

 

Trương thị cắm kim thêu tóc, nửa cúi đầu, để Liễu Tuế thấy khóe mắt đỏ hoe của .

 

"Nhị thẩm , khi bất cứ việc gì, con đều đặt sự an nguy của bản lên hàng đầu. Nếu con mệnh hệ gì, nhị thẩm... tim sẽ tan nát mất."

 

Trương thị nghẹn ngào, nước mắt rơi xuống cành hồng mai thêu xong.

 

Liễu Tuế thuận thế xuống đùi Trương thị, đưa tay lau nước mắt nơi khóe mắt nàng.

 

"Nhị thẩm của , những gì đều ghi nhớ. Bảo đảm sẽ bình an vô sự trở về! Đến lúc đó còn mang về cho những món trang sức thời thượng. À đúng , kim tỏa của Trần Nhi và Cố Nhi giao đến ?"

 

Trương thị mắt đẫm lệ, mỉm lắng nàng lẩm bẩm, thế nhưng bao giờ đủ.

 

Nàng hoài bão lớn lao gì, chỉ Liễu Tuế gánh vác thêm một vài việc vặt trong nhà, khi nàng về muộn thì giữ ngọn đèn, khi nàng đói bụng thì bếp luôn canh nóng.

 

Từ tận đáy lòng, nàng sớm coi Liễu Tuế như con gái ruột của . Khi nàng xa, Trương thị mấy đêm liền chợp mắt.

 

Trằn trọc yên, sợ nàng va chạm, tổn thương.

 

Liễu Bình nàng, nàng lo bò trắng răng, tài năng của Liễu Tuế lớn như , còn uống Tuyết Phách Đan, há là bình thường thể tổn thương .

 

, trái tim nàng vẫn thể nào yên lòng.

 

Liễu Tuế cảm thấy an tâm, ngửi mùi xà phòng tắm thoang thoảng Trương thị, khép mắt ngủ say.

 

Trương thị lấy chiếc lược gỗ bên cạnh, chải mái tóc đen dài đến thắt lưng của nàng từng chút một, động tác nhẹ nhàng, sợ đ.á.n.h thức nàng.

 

Người thì thành kiên cường, nhưng nàng chính là nỡ, nghĩ tới việc Liễu Tuế sẽ mắt một thời gian, nước mắt ngừng tuôn rơi.

 

"Duyên phận của con thật kỳ diệu. Ta lo lắng cho con còn hơn cả con ruột của . Nếu mẫu của con thực sự còn nữa, nguyện ý nương của con, chỉ cần con đừng chê vô dụng là ."

 

Liễu Tuế nhẹ nhàng trở , khóe môi nở nụ nhàn nhạt.

 

Làm nàng thể chê nhị thẩm bụng và ôn nhu như , , mới chính là may mắn lớn nhất của Liễu Tuế!

 

giữ ngọn đèn cho , hỏi cháo còn ấm !

 

Tình lẽ là điều an ủi lòng nhất đời. Bất kể điều gì đang chờ đợi nàng phía , giây phút nàng còn chút sợ hãi nào!

 

"Nhị thẩm, trong lòng , luôn là nương của ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-136-soi-chi-trong-tay-me-hien.html.]

Nàng lẩm bẩm, như tự với chính , như mộng ngữ.

 

Nước mắt Trương thị cuối cùng cũng vỡ òa như đê vỡ.

 

Liễu Bình ngoài cửa động tĩnh trong phòng một lúc lâu, âm thầm thở dài, xoay về Chính sảnh của Lão Trấn Quốc Công.

 

"Nha đầu Tuế ngủ ?"

 

Liễu Bình gật đầu, bước tới đóng cánh cửa sổ đang khép hờ .

 

"Gió đêm vẫn còn lạnh, nhớ khép nửa cửa ."

 

Liễu lão phu nhân khoanh chân giường mềm, đang cẩn thận bóc từng hạt dưa.

 

"Mẫu , bóc nhiều hạt dưa như gì? Người dễ nóng trong, nên ăn nhiều ."

 

Liễu lão phu nhân liếc ông một cái, "Lải nhải như một bà cô lắm điều ngoài phố . Đây là bóc cho nha đầu Tuế! Để nó mang theo ăn vặt đường cho đỡ buồn."

 

Lão Trấn Quốc Công vùi đầu, cặm cụi đang mài giũa thứ gì.

 

"Phụ , để con giúp ."

 

Lão Trấn Quốc Công xua tay, bực bội đẩy Liễu Bình một cái.

 

"Đừng đây lảm nhảm, hại phân tâm. Đây là thứ để tặng cho nha đầu Tuế! Ngươi tránh , đừng chắn ánh sáng!"

 

Liễu Bình, "...??"

 

Thôi , hai mở miệng là nha đầu Tuế, ghét bỏ đến mức còn chỗ nào để .

 

" Tuế Tuế đang ngủ trong phòng . Nhìn dáng vẻ Trương thị, đêm nay nàng cũng ý định để về phòng ngủ ."

 

Liễu lão phu nhân cẩn thận gói những hạt dưa bóc thành từng túi nhỏ bằng giấy dầu, tiện cho Liễu Tuế dùng.

 

"Nhiều phòng trống như ! Ngươi cứ nhất định tranh giành với nha đầu Tuế ! Nhìn cái vẻ mẩy đó, còn tưởng là công t.ử thế gia nào đấy! Không thì chuồng ngựa mà ngủ!"

 

" , cỏ khô hôm qua Hoài Sinh mới , mềm mại lắm. Trời cũng sợ lạnh. Nhanh , đừng cản trở và mẫu ngươi việc."

 

Nghe xem, bây giờ gọi thẳng tên Hoài Sinh ! Hắn, Liễu Bình, xứng tên ! Không 'cái ' thì cũng là 'Ê'!

 

"Được , canh cổng thành tiếp đây! Cái nhà dung nạp nữa !"

 

Liễu lão phu nhân , nhúm vỏ hạt dưa bàn ném .

 

"Xem còn chút giận dỗi. Cứ canh , nhà ngươi thật sự quan trọng!"

 

Lão Trấn Quốc Công cũng theo.

 

Liễu Bình gãi đầu, lộ hàm răng trắng.

 

Dưới ánh đèn lờ mờ, cả gia đình ba vui vẻ, tiếng bay xa, xa.

 

Một đêm an giấc.

 

Sáng sớm tinh mơ, Trương thị tự xuống bếp một bàn đầy ắp những món Liễu Tuế yêu thích.

 

Liễu Bình chép miệng, mới sáng sớm mà gà, vịt, cá đều thiếu món nào, điểm tâm thì bày gần nửa bàn với đủ kiểu dáng.

 

Hắn thò đầu bầu trời còn sáng rõ.

 

"Bữa sáng thịnh soạn như , ai khẩu vị ăn đồ dầu mỡ thế chứ? Không cháo ?"

 

Trương thị gắp tất cả những món Liễu Tuế thích ăn đặt mặt nàng, híp mắt gắp thêm một đũa thịt gà xào măng đông, lười biếng thèm để ý đến Liễu Bình đang vô lý gây chuyện.

 

"Cháo hôm qua còn dư, ngươi tự hâm nóng !"

 

Liễu Bình nghẹn lời, tức giận trừng mắt Trương thị.

 

Trương thị dồn hết tâm trí Liễu Tuế, ngay cả một ánh mắt cũng thèm liếc .

 

"Tuế Tuế mau ăn , tất cả đều là món con thích nhất."

 

Liễu Tuế cố nén những giọt nước mắt sắp trào , ngoan ngoãn ăn hết chỗ thức ăn Trương thị gắp cho .

 

"Rất ngon, tài nấu nướng của Nhị thẩm ngày càng tinh tiến. Sau ở Ninh An con sẽ mở cho một tửu lầu lớn nhất!"

 

 

Loading...