Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 111: Sự Việc Trái Với Mong Muốn
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:40:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn cỗ xe ngựa biến mất trong màn đêm, Cảnh Chiêu Thần mới thu hồi ánh mắt, thần sắc lạnh lùng về phủ.
“Gia, giam , kịp dùng hình khai hết.”
Giang Lâm theo sát mấy bước, giọng nhỏ nhẹ báo cáo tình hình.
“Loại cần giữ !”
Giang Lâm lắp bắp Cảnh Chiêu Thần.
“... dù cũng.....”
Cảnh Chiêu Thần nhạo một tiếng.
“Ngươi lẽ nào với bản vương về cái gọi là tình nghĩa từ thuở nhỏ?”
Đối mặt với cám dỗ lợi ích, kẻ thể nhẫn tâm vứt bỏ tình nghĩa nhiều năm như giày rách, xứng đáng nhắc đến hai từ tình nghĩa!
Giang Lâm cúi đầu, lời cầu xin thể thốt nữa.
Họ đều là những đứa trẻ mồ côi mất vì chiến loạn, nếu nhờ Nhiếp Chính Vương tay cứu họ khỏi nước sôi lửa bỏng, thì giờ đây sống c.h.ế.t vẫn khó đoán.
thực sự thể hiểu nổi. Tuy rằng họ đều nhận bổng lộc nhiều, nhưng đó chỉ là tiền màu cho ngoài thấy, thực tế, mỗi dịp lễ tết, Nhiếp Chính Vương ban thưởng bao nhiêu vàng bạc. Tính , đủ để họ sống nửa đời cơm no áo ấm.
Tham lam đáy!
Có lẽ bản chất con là như , những gì dễ dàng thì trân trọng, thứ sẽ ngày càng nhiều, dần dần đ.á.n.h mất chính !
Hắn dừng chân, bóng lưng Cảnh Chiêu Thần khuất dần trong đêm đen mịt mùng.
Giang Phong vẫn luôn im lặng, lúc tiến lên kéo tay áo .
“Thôi , trong lòng Vương gia chắc chắn cũng dễ chịu gì, chúng đừng gây thêm phiền muộn cho nữa.”
Trong mật thất, nam t.ử trẻ tuổi đang kinh hoàng chằm chằm hai bước .
“Ta gặp Vương gia! Ta cũng là ép buộc......”
Lời của đột ngột dừng , hai mắt trợn tròn, c.h.ế.t nhắm mắt.
Cho đến khi c.h.ế.t, vẫn cảm thấy .
Người vì , trời tru đất diệt!
Hắn chẳng qua chỉ một cuộc sống hơn, bám váy xin xỏ theo Nhiếp Chính Vương, sống trong bóng tối như một con chuột cống!
Người hứa với , chỉ cần hủy diệt Nhiếp Chính Vương, chặt đứt đường tài lộc của , sẽ phong quan tiến tước cho , cũng sẽ phủ riêng, thê xinh bên cạnh.....
“Kẻ phản bội Vương gia sẽ kết cục như thế , mong rằng các ngươi đều khắc ghi!”
Giang Phong mặt cảm xúc, giọng điệu càng bình thản.
Một đám ám vệ cúi đầu, che giấu sự sợ hãi.
“Vâng.”
Thi thể của nam t.ử nhanh chóng kéo , Giang Phong lướt mắt qua để dấu vết, âm thầm thu hồi ánh mắt, mặt hề chút khác lạ nào.
Cảnh Chiêu Thần uống liên tiếp ba chén nguội lạnh mới miễn cưỡng áp chế sự phiền muộn trong lòng.
Người ngoài đều m.á.u lạnh vô tình, bạo ngược tàn nhẫn, nhưng kỳ thực, nội tâm ai mà chẳng một góc mềm yếu? Hắn cũng .
Tuế Tuế từng : Nếu ngày càng lạnh lùng, nghĩ là trưởng thành, nhưng thực , trưởng thành là trở nên dịu dàng, dịu dàng với bộ thế giới!
Đáng tiếc, sự việc trái với mong !
Hắn trở thành dịu dàng như lời nàng , nhưng thế sự ép buộc, cứng rắn lòng , lạnh lùng nhận chuyện.
Hắn bên cạnh, ngoài bốn ám vệ thường tùy tùng, còn một tin tưởng sâu sắc. Hắn giao những việc quan trọng nhất cho xử lý, từng nghĩ ngày kẻ đầu tiên phản bội chính là !
Cũng tiết lộ ngoài những tin tức gì, g.i.ế.c ngay lập tức dễ đ.á.n.h rắn động cỏ, bao nhiêu năm nỗ lực của thể đổ sông đổ biển. theo quá đông, chịu trách nhiệm về mạng sống của họ!
“Bản vương trao chân tâm, đổi là thế . Tuế Tuế, nàng sẽ trách bản vương tâm địa sắt đá chứ?”
Lá cây trong vườn xào xạc, dường như đang đáp .
“Phải, nàng là hiểu bản vương nhất.”
Hắn khổ, uống cạn nửa chén cuối cùng, nhưng vẫn hề chút buồn ngủ nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-111-su-viec-trai-voi-mong-muon.html.]
Một đêm ngủ.
Nói về Liễu Tuế, cả đêm nàng đau đầu nghĩ cách giải thích chuyện Đồ Sơn cho trong nhà, trằn trọc mãi, mãi đến khi trời ló rạng chút ánh sáng mới miễn cưỡng ngủ một canh giờ.
Lúc nàng tỉnh dậy, trong phòng còn ai.
Nàng ngẩn ngơ một lúc mới nhớ Nhị thẩm hết cữ vài ngày , cả nuôi trắng trẻo mập mạp, sắc mặt hồng hào, dọn về phòng .
Tay nàng đặt lên giường, chạm một mảng băng lạnh, bực vỗ nhẹ một cái Đồ Sơn đang cuộn tròn bên cạnh.
“Một con rắn mà cũng nướng! Không chủ nhân của ngươi là ai?”
Đồ Sơn lặng lẽ lườm nguýt một cái.
Lão đạo Trường Bạch cũng là đáng tin cậy, nhưng dù lúc ông đ.á.n.h nó cũng ít, như cô nương mắt , tay trái một cái, tay một cái, sợ đ.á.n.h nó thành ngốc !
Đồ Sơn thật sự lo lắng cái đầu vốn chẳng lớn của sẽ ngày Liễu Tuế vỗ cho rơi ngoài!
“Ta với gia đình về lai lịch của ngươi, lát nữa ngươi ngoan ngoãn một chút!”
Đồ Sơn từ từ trườn lên cánh tay nàng đưa tới, tặc lưỡi, cánh tay cô nương còn to bằng nó!
Nó chút hối hận vì theo nàng , gầy thành cái dạng , trong nhà chắc chắn đang gặp khó khăn, mà khó khăn thì đồng nghĩa với việc đồ ăn ngon!
Nhớ lời dặn dò của khi du ngoạn, Đồ Sơn âm thầm thở dài.
Nó chỉ là một con rắn, nỡ lòng đặt gánh nặng lên vai nó?
Liễu Tuế hôm nay còn giải độc cho Cảnh Chiêu Thần, tùy tiện mặc một bộ nam trang màu tối, tóc búi cao đỉnh đầu. Ánh sáng xuân rọi xuống bao bọc nàng một tầng sáng mỏng, khuôn mặt nghiêng vẫn đến nghẹt thở.
Đồ Sơn cố gắng suy nghĩ, luôn cảm thấy dáng vẻ của nàng vô cùng quen thuộc, nhưng tài nào nhớ gặp ở .
Thật bất ngờ, ngoại trừ Vương Như chút sợ Đồ Sơn, những còn đều vẻ mặt bình thường. Đối với những thứ kỳ lạ mà nàng thỉnh thoảng mang về, họ quen thuộc đến mức thấy lạ nữa!
Lão Trấn Quốc Công vuốt chòm râu mới mọc, “Con rắn vẻ tinh đấy!”
Liễu Bình đưa tay sờ một cái, thấy ánh mắt mấy thiện của Đồ Sơn thì lúng túng rụt tay về.
“Tuế Tuế, nó nặng c.h.ế.t, cuộn eo thấy mệt ?”
Liễu Tuế chống cằm, “Rất nặng! Không ăn cái gì mà lớn, một con rắn béo đến mức !”
Sát thương lớn, nhưng tính lăng mạ cực kỳ cao!
Đồ Sơn bất mãn vặn vẹo vài cái.
“Trưởng tỷ, hình như nó hiểu lời tỷ !”
Liễu An túm lấy Đồ Sơn, tò mò quan sát, trong mắt tràn đầy vẻ hiếu kỳ.
“Trưởng tỷ, nếu đem nó hầm lên, thể đựng đầy một chậu lớn!”
Liễu Tuế, “.......”
Đồ Sơn treo lủng lẳng giữa trung, nhớ lời đe dọa của Liễu Tuế, nó đành ủ rũ rũ rượi mặc cho Liễu An kéo qua kéo .
Liễu Tuế chỉ giải thích đại khái vài câu, giấu chuyện trùng thi.
Vì lựa chọn gánh vác chuyện ngay từ đầu, nên cần thiết khiến tất cả cùng nàng lo sợ.
Họ chỉ cần mong đợi một cuộc sống tương lai , những chuyện phiền lòng cứ để nàng gánh vác. may mắn là nàng còn đồng hành.
Nghĩ đến Cảnh Chiêu Thần, lòng nàng khỏi ấm áp.
Hôm nay Hạ Tinh bánh ngọt, sự chú ý của Liễu An nhanh chóng đồ ăn hấp dẫn, Đồ Sơn mới giải thoát.
Liễu Tuế tiện tay ném cho nó một miếng thịt lạp chế biến.
“Đi theo thì ít ăn đồ sống thôi! Ngoại thành mương nước, ngươi thường xuyên tắm rửa!”
Đồ Sơn chút tinh thần c.ắ.n một miếng, đôi mắt nhỏ bé lập tức sáng rực lên.
Cắn thêm một miếng, thơm quá, thơm đến mức hận thể nuốt chửng cả miếng!
Nó liếc Liễu Tuế, thấy nàng trừng mắt cảnh cáo , đành chậm rãi nhai từng miếng nhỏ.
Lão Trấn Quốc Công và Liễu Lão phu nhân giả vờ như thấy sự tương tác giữa một và một con rắn, nhưng trong lòng họ dấy lên sóng gió kinh hoàng.
Đặc biệt là Liễu Lão phu nhân, con Thiên Xà , là của Trường Bạch đạo nhân!