Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 11: Che Gió Che Mưa
Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:53:53
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Tuế cảm thấy nghẹn trong lòng.
Trước khi nhiệm vụ, nàng cũng thường xuyên ngủ ngoài trời, nhưng bao giờ tồi tàn đến mức .
Một sớm trở về thời kỳ tiền giải phóng!
Liễu Tuế thấy cay đắng, nhưng nàng thể bộc lộ chút nào. Dù ở cũng ở!
Bọn họ còn sống ở đây bao lâu, nhưng dù thì cũng một nơi che gió che mưa.
Nàng c.ắ.n răng, đầu , mặt là nụ ung dung.
“May mà hôm nay gió lớn, nơi dọn dẹp một chút là thể ở , cũng cần mua sắm thêm đồ đạc.”
Trương thị đỡ ghế thất thần, còn Tống thị thì đột nhiên ôm mặt nức nở.
“Tồi tàn thế mà ở ? Dù đồ đạc, cũng mua thêm chăn đệm mới chứ! giờ lấy tiền?”
Mẫu , nhưng hai đứa nhỏ thì . Chúng chạy sân xem những nông cụ chất đống bên tường, trông vô cùng tò mò.
Liễu Tuế gì, lặng lẽ lau sạch chiếc ghế trông vẻ chắc chắn, đỡ Tổ phụ và Tổ mẫu xuống.
Nàng liếc ngoài cửa sổ, xác nhận ngoài, lúc mới cẩn thận lấy ngân phiếu.
“Hiện tại tình hình là thế , cũng giải quyết vấn đề. Số ngân phiếu hẳn là đủ cho chúng dùng một thời gian. Ngoài chăn đệm , còn mua thêm đồ dùng sinh hoạt hàng ngày.”
Nàng Phụ đang tựa giường nhỏ: “Chân Phụ cũng cần mua t.h.u.ố.c .”
Nàng vật giá của triều đại , nên rõ ba nghìn lượng ý nghĩa gì.
Liễu lão phu nhân run rẩy tay nhận lấy ngân phiếu từ tay nàng, xem xem thật kỹ, đột nhiên bật nức nở.
“Nha đầu, con đem tất cả trang sức và đồ trang sức cầm cố ? Đó là hồi môn của con mà!”
Liễu Tuế đáp lời, chút thán phục sự tiên liệu của nguyên chủ. Nàng phong thanh, chọn cách bỏ trốn mà âm thầm nhờ ma ma cận đem tất cả trang sức, xiêm y giá trị cầm đồ, đổi thành ngân phiếu loại hai trăm lượng.
“Dù con cũng lấy chồng, những vật c.h.ế.t đó giữ cũng vô dụng! Tổ mẫu, hãy giữ ngân phiếu , xem trong nhà thiếu gì, lát nữa con sẽ ngoài mua!”
Liễu lão phu nhân lắc đầu, nhét xấp ngân phiếu dày cộm tay Liễu Tuế.
“Tổ mẫu , nhà để con chủ! Tổ mẫu và Tổ phụ tuổi cao, lòng mà sức, chuyện trong nhà con cứ liệu mà là !”
Lão Trấn Quốc Công gật đầu: “Lời Tổ mẫu con sai, việc gì quyết định thì hãy đến hỏi chúng .”
Ông dậy vỗ vai Liễu Tuế, lời chất chứa tâm sự, như với nàng, như với những khác.
“Ninh An là nơi trú ngụ của tội thần, thiếu những kẻ việc gian ác. Sau , Liễu gia chúng năng hành động đều khiêm tốn cẩn trọng. Bất cứ lúc nào cũng đừng dễ dàng thử lòng , trong năm đói kém, nghèo túng sẽ sinh gian xảo!”
Hắn Tống thị đang lau nước mắt đầy thâm ý, "Số ngân tiền của Tuế Tuế chắt chiu mới đủ cho cả nhà dùng trong hai ba năm, nhưng gấm vóc lụa là thì thể ! Nếu cảm thấy bản giúp gì cho Tuế Tuế, thì đừng gây thêm phiền phức là !"
Tính tình Tống thị nhu nhược, việc công bà chốt thì nàng tự nhiên dám ý kiến, chỉ là nàng cảm thấy Liễu Tuế tuổi còn nhỏ, việc nông nổi, chẳng chút phong thái đĩnh đạc nào của một tiểu thư khuê các kinh thành!
Liễu Bình hớn hở bước , "Giếng nước trong sân nước! Ta xem , còn trồng mấy cây ăn trái nữa! Không đây cái sân là của ai ở?"
Liễu Tuế nhanh chóng nhét mấy tấm ngân phiếu tay tổ mẫu, thì thầm.
"Người giữ lấy, con tiện mang nhiều thế trong , cất ở sẽ an hơn."
Liễu lão phu nhân siết chặt ngân phiếu còn vương ấm của Liễu Tuế, cảm xúc dâng trào, bà thêm lời nào, chỉ lặng lẽ cất ngân phiếu trong tay áo.
"Thúc phụ, cùng phố mua sắm vài thứ!"
Liễu Bình nào dám từ chối, gật đầu, "Lập một danh sách, đừng để sót món nào."
Liễu Tuế mẫu đôi mắt đỏ hoe như thỏ, thở dài trong lòng. Nàng trông mong mẫu giúp gì, chỉ mong đừng gây rối là may.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-11-che-gio-che-mua.html.]
"Tổ phụ, con và Thúc phụ mua đồ đây, nghỉ ngơi , thứ còn đợi con về dọn dẹp."
Lão Trấn Quốc Công phất tay, "Tổ phụ còn đến mức thể nhúc nhích , con mau , nơi đất khách quê , về sớm một chút!"
Vừa bước chân , nàng vội vàng chạy trở .
"Phụ , tùy tiện nhúc nhích! Cái chân dùng sức!"
Liễu Tề vịn bàn dậy nửa chừng, vội vàng xuống.
"Con ! Con trẻ con!"
Liễu Tuế Trương thị, "Thím hai, động t.h.a.i khí, cũng nên nhiều, việc nhà cứ để con về , đừng ngại ngùng, nếu cảm thấy áy náy, sinh quý tử, thím hãy giúp con chia sẻ bớt gánh nặng là !"
Trương thị trừng mắt trách yêu nàng, vẫy tay gọi nàng gần.
"Còn là nam nữ, con chắc chắn là quý t.ử thế hả? Lại đây với thím!"
Liễu Tuế bước tới, ngoan ngoãn để thím hai nắm lấy tay .
Sau đó, trong tay nàng thêm một túi bạc vụn, dọc đường thím hai giấu nó thế nào mà phát hiện!
"Thím bản lĩnh, khi tịch thu tài sản chỉ giấu chừng thôi! Ngân phiếu của con tiền lớn quá, tạm thời tiện lấy dùng, sợ trộm mà chỉ sợ nhòm ngó."
Liễu Tuế cũng khách khí, cất kỹ túi gấm .
"Chẳng lẽ đây là tiền riêng của Thúc phụ ?"
Trương thị vỗ nhẹ m.ô.n.g nàng, "Nói bậy, tiền riêng của ở thím còn !"
Liễu Bình ở ngoài sân lớn tiếng phân bua, "Bổng lộc của mỗi tháng đều nộp lên đúng hạn, lấy tiền riêng!"
Dù bước chân khỏi cửa nhà, vẫn lầm bầm nho nhỏ, "Hơn nữa cũng cái gan giấu tiền!"
Liễu Tuế bật , đường phố tiêu điều, còn bằng chợ quê nhộn nhịp, nàng mặt, nhưng trong lòng rầu rĩ thôi.
Liễu Bình lặng lẽ theo bên cạnh nàng, mấy vòng cũng chỉ mua vài tấm chăn bông vải thô.
"Tuế Tuế, hình như trong thành là muối thô, đừng muối tinh, ngay cả muối hạt nhỏ cũng bán! Con thấy lạ ?"
Liễu Tuế cau mày, lấy ngón tay xoa thử hạt muối tay tiểu nhị, "Mua hết bộ muối trong tiệm!"
Tiểu nhị cũng mấy nhiệt tình, đáp nhàn nhạt một tiếng xuống đóng gói muối cho họ.
"Có cần mua dầu ? Tuy phẩm chất kém một chút, nhưng xào rau vẫn thơm."
Ông chủ nở nụ tươi rói, lâu thấy ai chi tiêu hào phóng như . Mặc dù trong thành chỉ tiệm ông bán muối, nhưng những tội thần thường dư dả, hiếm thấy mua nửa cân.
"Người gói cho , còn chuyện phiền , nếu chuyến hàng muối mới về, cử đến báo cho một tiếng ?"
"Được, , phiền chút nào! Hiện tại lưu dân nhiều, muối thô vận thành cũng khó khăn, còn hơn ! Cô nương ?"
Liễu Tuế gật đầu, nàng gần như mua sạch bộ gia vị còn trong tiệm.
Ông chủ mừng rỡ, còn tặng nàng hai hũ mỡ heo tự luyện.
"Cô nương đừng chê, cái là vợ nhà tự luyện, cô mang về nếm thử xem!"
Ông nhô nửa khỏi quầy, ghé sát tai Liễu Tuế thì thầm.
"Cô nương, tiểu nhân hảo ý nhắc cô một câu, mau mua lương thực và thịt . Thời tiết Tây Bắc đổi là đổi ngay, chế biến thành lạp xưởng, lạp nhục dự trữ, đợi đến khi tuyết lớn phong tỏa đường xá, Ninh An Thành sẽ vận chuyển thứ gì !"
Liễu Tuế khom về phía ông chủ, "Đa tạ chưởng quỹ nhắc nhở!"
Nàng nhét một khối bạc vụn tay ông chủ, "Chuyện muối mong hãy để tâm nhiều hơn!"