Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 105: Như Lâm Đại Địch
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:40:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Tuế lúc rảnh rỗi thích xem xét các loại cổ tịch, d.ư.ợ.c điển, nên Cảnh Chiêu Thần cố ý thu thập sách quý cho nàng, trong đó bao gồm cả một sách của ngoại bang.
Thi Trùng (Thi thể - Côn trùng), ý nghĩa như tên gọi, là loại côn trùng đưa trứng t.h.i t.h.ể ngay khi c.h.ế.t, khi t.h.i t.h.ể kịp phân hủy, bảy bảy bốn mươi chín ngày sẽ thành hình.
Nếu bỏ thức ăn, dùng sẽ cảm nhận bất kỳ sự khác thường nào, nhưng nếu cứ mãi t.h.u.ố.c giải, Thi Trùng sẽ thoát kén chui , một khi xâm nhập đại não con , dùng trùng sẽ thể kiểm soát hành động của chính , hành vi trở nên như quỷ như yêu, sẽ c.ắ.n và ăn tươi nuốt sống.
Về những điều bằng chứng thực tế, Liễu Tuế chỉ xem là những câu chuyện kỳ ảo, ai ngờ hôm nay thật sự chứng kiến.
"A Chiêu, mau sai lấy loại Tam Trùng Tam Thảo bào chế về!"
Cảnh Chiêu Thần Giang Thụ.
Giang Thụ cũng dám sợ hãi, chớp mắt lao nhanh về hướng tư lao.
Mở cửa, một luồng khí lạnh xen lẫn mùi tanh đáng ngờ ập , Giang Thụ rùng , xoa xoa cánh tay, c.ắ.n răng đến bên giá kệ.
Thuốc Liễu Tuế bào chế đều ghi tên và công dụng cẩn thận lọ, chỉ độc hơn chứ độc nhất!
Vương gia tìm một con rắn to bằng bắp chân, đỏ rực, trơn mềm và lạnh lẽo, Liễu Tuế quả thực yêu thích rời tay, lúc con rắn đang ngẩng đầu, thè lưỡi rắn dài ngoằng.
"Trời ạ, ngươi mau thu lưỡi , dọa c.h.ế.t !"
Giang Thụ chỉ cảm thấy lưng toát mồ hôi lạnh.
Con rắn như thể hiểu , đôi mắt tam giác to như hạt đậu lộ vẻ khinh miệt, , thèm Giang Thụ nữa.
Giang Thụ, "..."
Hắn, một ám vệ võ công cao cường, tướng mạo phi phàm, một con rắn độc khinh bỉ?
Không đúng, hình như Liễu cô nương đặt cho nó một cái tên, gọi là Đồ Sơn.
Trời ơi, một con rắn tên thì thôi , đãi ngộ còn kinh khủng, ở trong bình lưu ly chế tạo riêng, mỗi ngày đều thịt ăn.
Giang Thụ liếc con rắn đang lưng với : "Một con rắn xí mà tính tình cũng quá lớn!"
Con rắn đột nhiên đầu , chằm chằm Giang Thụ đầy hung ác, dường như nếu dám công kích rắn thêm nữa, nó sẽ lập tức nhào tới c.ắ.n c.h.ế.t !
Giang Thụ sợ hãi, "Được , sai ."
Hắn cẩn thận nhét t.h.u.ố.c ống tay áo, "Chủ nhân của ngươi đang chờ dùng, lười chấp nhặt với một con rắn, hừ!"
Giang Thụ rời , nhưng hề phát hiện con rắn tên Đồ Sơn bò ngoài, dọc theo mùi hương tìm đến Hoa sảnh nơi Liễu Tuế đang ở.
Liễu Tuế nắm chặt lọ thuốc, chăm chú đàn ông đang ở ngay mắt. Chỉ trong chốc lát, khí tức của càng thêm hỗn loạn, làn da trần trụi bắt đầu xuất hiện thi ban màu đen, trông cực kỳ kinh hoàng.
Đến gần hơn, mới phát hiện da thịt dường như thứ gì đó đang chậm rãi nhúc nhích.
"Tuế Tuế, cần động thủ ?"
Liễu Tuế lắc đầu, đối với chuyện quái dị như thế , ít nhiều gì cũng mang theo sự kính sợ.
Cho dù kẻ nào phát minh loại trùng , cũng cần bàn luận mục đích ban đầu, chỉ riêng việc nó thể kiểm soát con là vô cùng lợi hại.
Nghĩ kỹ mà rùng , nếu kẻ dã tâm, dùng Thi Trùng để khống chế quân đội... thì là bách chiến bách thắng, nhưng cũng khó mà đối thủ.
Thi Trùng... Quân Bình Dương, cha mất tích một cách khó hiểu, và Đài phong hỏa đột ngột xuất hiện ở Kỳ Kỳ, tất cả những điều liên quan đến .
Sự việc diễn biến đến bước , thần sắc của Cảnh Chiêu Thần, hiển nhiên cũng cùng suy nghĩ với Liễu Tuế.
"A Chiêu, làn da của kìa."
Cảnh Chiêu Thần tiếng sang.
Liễu Tuế tay, ngân châm bay ngoài, nhưng đều rơi xuống đất.
"Binh khí thể thương?"
Liễu Tuế khẽ gật đầu, sợ hãi là giả.
Nàng bách độc bất xâm, Cảnh Chiêu Thần võ công cao thâm, nhưng đỡ nổi việc đối thủ đao thương bất nhập!
"Ngân châm đ.â.m , thì thể hạ độc khắc chế Thi Trùng cho ."
Mọi như lâm đại địch, bảo vệ Liễu Tuế và Cảnh Chiêu Thần ở phía , tay siết chặt chuôi kiếm bên hông.
"Hiện tại nên..."
Lời còn dứt, bỗng thấy một cái bóng đỏ rực nhanh chóng tấn công mặt đàn ông, tốc độ nhanh như tia chớp.
Người đàn ông ngửa mặt ngã vật xuống đất, mắt trợn tròn, thể co giật vài cái bất động.
Mối đe dọa giải trừ dễ dàng như , tất cả đều cảm thấy khó tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-105-nhu-lam-dai-dich.html.]
"Đồ Sơn."
Liễu Tuế khẽ gọi, sợ nó nổi cơn thịnh nộ sẽ màng tất cả mà c.ắ.n một miếng tất cả ở đây.
Con Đồ Sơn cũng là loại gì, đến từ , chỉ nọc độc của nó tan trong rượu, nhập khẩu phong hầu, màu mùi, c.h.ế.t vô cùng thê thảm.
Đồ Sơn thấy tiếng, chậm rãi bò về phía nàng.
Khi ngang qua Giang Thụ, nó chợt ngẩng đầu lên, thè lưỡi rắn về phía .
Giang Thụ, "..."
Hóa con rắn thật sự còn ghi thù?
Liễu Tuế xổm xuống, và rắn !
"Ngươi thể hiểu chuyện ?"
Đồ Sơn kiêu ngạo lắc lư đuôi rắn, thần sắc lạnh lùng giống hệt Cảnh Chiêu Thần!
Liễu Tuế phụt , nhưng dám đưa tay bắt nó, nghiêm túc giảng đạo lý lớn cho nó .
"Ngươi và chúng mới là một nhà, hiểu ? Có thể tấn công kẻ địch, nhưng tuyệt đối thương nhà!"
Giang Lâm ngước mắt trời, tuy vẫn mặt biểu cảm, nhưng trong lòng thì như nước sôi sùng sục.
Hắn thành một nhà với một con rắn! Quá nực , quả thực thể tin nổi.
Liễu Tuế chỉ Đồ Sơn hỏi Cảnh Chiêu Thần.
"Cái vẻ mặt nhỏ của nó giống ?"
Cảnh Chiêu Thần, "..."
Hắn mặt đen sạm, ánh mắt âm u chằm chằm con rắn đang cuộn tròn đất.
Không rắn độc thể hầm canh ?
Đồ Sơn dường như cảm nhận nguy hiểm, nhanh chóng trườn lên cánh tay Liễu Tuế, đầu vùi cổ Liễu Tuế, bất động!
Mọi kinh hãi biến sắc, ai dám lên tiếng, hàng chục đôi mắt đồng loạt đổ dồn Đồ Sơn.
Liễu Tuế chỉ cảm thấy một luồng lạnh lẽo lướt qua cổ, thể tự chủ mà rùng .
"Đồ Sơn, chúng là một nhà mà..."
Đồ Sơn vẫn giữ nguyên trạng thái tĩnh lặng, hệt như đang ngủ đông.
Nó giống những con rắn khác, cảm giác khi chạm hệt như ngọc thạch.
Liễu Tuế hiệu bằng mắt cho Cảnh Chiêu Thần, mau nghĩ cách !
Cảnh Chiêu Thần khẽ nheo mắt phượng, tỏa sát ý lạnh lẽo.
Đồ Sơn chậm rãi xoay cái đầu nhỏ , dụi dụi Liễu Tuế đầy vẻ lấy lòng.
Cái gã đàn ông ch.ó má đáng sợ quá, chủ nhân cứu mạng!
Liễu Tuế nghiêng đầu, "Ngươi theo ?"
Đồ Sơn quẫy quẫy đuôi rắn, thể hiện rõ ràng ý của .
"Ừm, nhưng mà... nhà còn trẻ con, nhỡ ngươi nổi cơn rắn tính, mỗi đứa một miếng, chẳng tất cả đều thẳng cẳng ?"
Đồ Sơn khẽ đảo một vòng trắng dã.
Nghĩ đến chuyện từ khi Trường Bạch Tiên Nhân thuần hóa, nó trộm ăn bao nhiêu thần đan diệu d.ư.ợ.c của lão đạo sĩ , hơn nữa nó chỉ thích hoa quả tươi, đối với thịt gì đó thì khinh thường!
Đầu óc phụ nữ cấu tạo , cho rằng một con thiên xà độc nhất vô nhị như nó ăn thịt sống?
"Ngươi... đây là đang khinh thường ?"
Đồ Sơn nhắm mắt , vẻ mặt lười nhác để ý tới nàng.
"Liễu cô nương, con rắn nhỏ nhen, còn thù dai nữa. Vừa nãy thuộc hạ chỉ một câu nó xí..."
Đồ Sơn trong đôi mắt nhỏ tóe hàn ý, chằm chằm Giang Thụ đầy đe dọa.
Giang Thụ bịt miệng, nhu nhược lùi mấy bước. Cái vẻ mặt thực sự vài phần giống Nhiếp Chính Vương nha!
" thể ngoài với một con rắn quấn tay chứ..."
Đồ Sơn lặng lẽ cuộn tròn quanh eo nàng, nếu kỹ, cứ tưởng nàng đang đeo một chiếc đai lưng độc đáo!