NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 814
Cập nhật lúc: 2024-10-01 09:49:09
Lượt xem: 7
Xung quanh khu đại viện đều là tường rào thép gai, nhưng hàng rào thép gai nói chung chỉ có tác dụng uy hiếp, rất ít khi thực sự ngăn được!
Bên ngoài bãi đất trống có bốn người đàn ông đang đứng ngay đầu tường, chuẩn bị bò lên!
"Bọn họ muốn vượt tường!"
Lúc này Lục Tiểu Cổn cũng phát hiện ra, kẻ xấu!
Dù sao chắc chắn không phải người tốt bụng gì!
"Lục Tiểu Cổn! Em dẫn người đến mái nhà đối diện, mang theo đá nhỏ! Đánh kẻ xấu!" Lục Tiểu Cổn lập tức ra lệnh.
Mái nhà cậu đang ở là một ngôi nhà một tầng có mái hiện đều là mặt phẳng.
Có người xấu?
Sau khi Lục Tiểu Vũ nghe xong ra lệnh, tất cả bọn trẻ đều cúi xuống nhặt đá rồi đi lên mái dưới sự dẫn dắt của Lục Tiểu Vũ. Lên đến nóc nhà nhà kia, bốn tên đàn ông vừa ló đầu ra đã bị ném đá vào, bọn họ giơ tay ra đỡ.
"Đánh đánh đánh! Đánh cho tớ! Người xấu! Dám trèo tường vào đại viện của chúng ta!"
Lục Tiểu Vũ ngang ngược nói.
Tiểu Mộc Đầu và Tiểu Bạch Thái bên cạnh ném đá không ngừng, mấy đứa trẻ khác cũng vậy.
"Đám trẻ ranh này đầu gấu quá!"
"Con mẹ nó cái này trói thế nào?! A:-"
Cố Diệp Phi
Bốn tên lưu mạnh vừa ló đầu ra xem thì lại bị trúng đá.
"Các anh là ai?! Có tin tôi gọi cảnh vệ tư lệnh đến bắt đi các anh đi không!" Lục Tiểu Vũ dữ dằn nói.
"Chính là con nhỏ đó!"
"Đúng thế!"
Bốn người đàn ông lùi lại nhìn Lục Tiểu Vũ mặc đồ rằn ri đứng trên mái nhà trong sân, cô bé chắc chắn chính là người bọn họ muốn trói lại!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-814.html.]
Đương nhiên còn có một cậu bé khác trên mái nhà!
"Em gái ơi, bọn chú không phải người xấu đâu, các chú là người tốt! Các chú lạc đường không may đi qua nơi này, các cháu đừng đánh nữa!"
"Nơi này là khu quân sự! Các anh dám trèo tường vào đây, không muốn sống nữa à!" Người nói là Lục Tiểu Cổn. Cậu không tin lời mấy người này nói đâu, cậu điều khiển máy bay bay trên đầu bọn họ.
Chiếc máy bay điều khiển từ xa này có màu rằn ri, Stuka bắt chước máy bay chiến đấu của Thế chiến thứ hai, phần đầu phía trước của thân máy bay là một cánh quạt, xoay tròn không ngừng như một cái quạt. Mô hình máy bay ngụy trang bay lên trên đầu của bốn "kẻ xâm nhập", giống như một máy bay tuần tra trên biên giới.
"Ai xâm nhập vào đại viện sẽ bị trừng phạt!" Lục Tiểu Cổn cầm điều khiển từ xa trong tay ngang ngược nói, giọng rất vang dội.
Máy bay hạ độ cao lao thẳng vào mặt một tên côn đồ với tốc độ nhanh nhất làm gã sững sờ lập tức quay đầu sang một bên, nhưng không tránh kịp, cánh quạt vẫn quạt vào mặt gã làm gã trầy da!
"Mẹ kiếp!"
Tên lưu manh sờ mặt, tay ay bê bết m.á.u và tức giận đến chửi thề, lúc này gã mới ý thức được cơn đau.
Ba tên còn lại thấy máy bay tiếp cận mình thì nhảy dựng lên, Lục Tiểu Cổn lập tức cho máy bay bay cao lên để né tránh. Máy bay lượn trên không trung tầm mấy vòng rồi lại lao thẳng về phía một tên côn đồ, "Giết!"
"Á!"
Lại một tên khác bị thương ở mặt!
Mấy đứa trẻ thấy cảnh này thì reo hò khen hay, chúng cũng muốn có máy bay chiến đấu!
"Chúng tôi không phải người xấu, chúng tôi là:-"
"Dù sao các anh cũng không phải người tốt!" Lục Tiểu Cổn lớn tiếng nói, tiếp tục g.i.ế.c g.i.ế.c giết!
"Mấy đứa ranh con này! Chạy đi!" Thấy máy bay lại lao về phía bọn họ, một trong số đó tức giận nói rồi lập tức chạy vội. Lục Tiểu Cổn lập tức lái máy bay đuổi theo đánh được một tên rồi quay về chỗ ban đầu, vì khoảng cách quá xa không bay được.
Bốn tên lưu manh kia đã chạy xa!
Lục Tiểu Cổn cong môi cười đắc ý, xưa nay dkk sẽ không bao giờ mua hàng giả cho cậu, cái máy này thật có tác dụng!
"Bắt được đứa trẻ rồi không?!" Thẩm Hi Xuyên gọi điện thoại dùng máy biến đổi giọng, nói nhỏ.
"Không được, ngay cả đại viện chúng tôi cũng không vào được!"