NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 802
Cập nhật lúc: 2024-10-01 09:46:09
Lượt xem: 8
Diệp Kiều đeo tạp dề, tóc vấn gọn lên trong mũ đầu bếp. Lúc này, cô đã hóa thân thành bà mẹ ôn nhu hiền hậu, đang cúi người nhìn vào trong lò nướng, xem tình hình chiếc bánh thế nào.
Bánh kem bên trong đã phồng lên, nhô cao hơn khuôn bánh, cũng đã bắt đầu chuyển màu. Cô điều chỉnh nhiệt độ của lò nướng, để bánh không bị chín quá, rồi lại đặt cái bánh dự phòng vào tầng cao nhất.
“Còn 10 phút nữa. Chờ một chút. Con với Mộc Mộc chơi xếp gỗ đi.” Diệp Kiều nhìn về phía cửa nói với cô nhóc. Lúc này Hoa Nhụy vẫn còn đang ở công ty tăng ca, từ lúc về nước tới ra, không có ngày nào Hoa Nhụy không tăng ca.
Tiểu tham ăn Lục Tiểu Vũ bĩu môi, xoa bụng chạy về phía phòng khách.
Lục Tiểu Vũ chạy tới bên cạnh Lục Tiểu Cổn lớn tiếng nói. “Em cũng muốn chơi.”
“Trẻ nhỏ không thể chơi!” Lục Tiểu Cổn ra dáng người lớn nói.
“Xí, cứ làm như anh không phải trẻ nhỏ vậy.” Lục Tiểu Vũ tức giận nói.
Lục Tiểu Cổn vẫn không để ý tới cô bé.
Trên màn hình là một hình ảnh hai bên đối thủ đang đánh nhau rất đẹp, đúng lúc này, do vũ khí sử dụng không được tốt nên cậu lại tới cửa hàng mua loại vũ khí tốt nhất, sau đó thì thành công.
Chơi được một lát, cậu lại cảm thấy vũ khí này không thuận tay, lại nhảy tới cửa hàng mua sắm, chỉ là, không mua được.
Cậu ấn mua lại, không ngờ lại mua được.
*
Diệp Kiều nướng xong bánh liền đưa tới cho mấy đứa trẻ, “Tới đây, tới đây, mẹ bảo đảm, lần này là bánh bông lan giống hệt ngoài cửa hàng. Không phải là bánh trứng nữa!”
Vốn dĩ, lúc đánh lòng đỏ trứng phải dùng một chút kỹ thuật, tức là đánh trứng thì không dùng cách đánh tròn, mà có thể dùng thêm hình chữ “Z” để đánh, nếu không sẽ không đánh tan hết, đến lúc trộn với lòng trắng thì sẽ chìm xuống, không dễ nở bung được.
Lục Tiểu Vũ cùng với Tiểu đầu gỗ xông tới lấy bánh, chỉ còn Lục Tiểu Cổn ngồi trước máy tính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-802.html.]
“Cổn Cổn, thế nào, thấy mẹ giỏi không? Công ty của mẹ hiện giờ cũng đã ra trò chơi mới, so với máy chơi games thì chơi hay hơn, đúng không? Nhưng mà, con không thể chơi, mau tắt đi!”
Lục Tiểu Cổn không chuyển người, mê mải chơi games.
Cô nhớ rõ, trước kia cậu thường xuyên gọi cô tới chơi trò chơi trên máy chơi games với cậu, nhưng mà hiện giờ, thời đại không như trước, máy trò chơi cũng dần bị đào thải, thời đại của games online cũng đã bắt đầu.
Diệp Kiều tay cầm cái dĩa, xắn một miếng bánh kem nhỏ đưa tới trước miệng cậu, Lục Tiểu Cổn lạnh lẽo không chịu ăn.
“Không thích đồ ngọt.” Cậu nhàn nhạt nói. Cái dáng vẻ đó không khác gì Lục Bắc Kiêu thu nhỏ.
“Diệp Kiều, trò chơi này có lỗi.” Lục Tiểu Cổn nghiêm túc nói.
Cố Diệp Phi
Diệp Kiều sửng sốt. “Có lỗi gì a?”
Lục Tiểu Cổn không nói gì, đi vào cửa hàng mua vũ khí. Lần đầu tiên không mua được, được trò chơi nhắc nhở phải nạp tiền. Nhưng mà tiếp tục ấn vào mua, thì lại mua được, không cần phải nạp tiền nữa mà cũng vẫn mua được vũ khí tốt nhất.
Sau một loạt thao tác này, Lục Tiểu Cổn thả con chuột xuống, hai mặt nheo lại, vẻ mặt vô cảm nhìn Diệp Kiều.
“Diệp Kiều ngu ngốc, còn không hiểu sao?” Lục Tiểu Cổn ghét bỏ nói với cô.
Diệp Kiều nheo mắt nhìn màn hình, miệng ngậm cái dĩa, một tay vuốt vuốt màn hình điện thoại. Vì sao ngày mai trò chơi đã phát hành rồi, sao lại có lỗi như vậy.
Cô cầm điện thoại lên, gọi vào một số.
“Đồng Đồng!”
“Kiều Kiều? Là anh, Kiều Thiêm. Đồng Đồng còn chưa xuất quan, sao vậy?” Điện thoại của Lục Bắc Đồng do Kiều Thiêm nhận, lúc đó, Kiều Thiêm đang mặc quần tây, sơ mi trắng, thân hình cao lớn đứng trước cửa sổ.
Vừa dứt lời, cửa phòng mở ra.
Bế quan hai ngày, Lục Bắc Đồng đầu bù tóc rối, hai mắt như mắt gấu trúc, thân thể yếu ớt giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào, “Kiều bang chủ, em sắp c.h.ế.t đói rồi!”