Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 787

Cập nhật lúc: 2024-09-30 15:52:49
Lượt xem: 15

“Đại Thành, cậu đi nằm mơ đi”.

“Đúng thế, chắc là muốn có con đến điên loạn, mơ mộng hão huyền!”

Mấy năm nay, đám anh già này kết hôn, sinh con, ai cũng thành gia lập nghiệp, Đại Ngốc và Chu Mạt cũng vẫn chưa ly hôn.

Chỉ còn thừa lại mỗi Diệp Thành là đã ba mươi tuổi rồi mà vẫn còn độc thân.

Bây giờ anh lại nói có con trai, lại còn lớn hơn Lục Tiểu Cổn, ai mà tin?

Các anh già đã trang bị đầy đủ, ngụy trang đầy mặt, có người lau súng, có người khoanh hai tay trước ngực, cười lộ hàm răng trắng, chế giễu anh.

“Ha, các cậu…mấy thằng già xấu xa, con trai của ông đây thật sự lớn hơn con của mấy người đấy, thậm chí còn lớn hơn Lục Tiểu Cổn mấy tháng!”. Diệp Thành dương dương đắc ý nói, nhất là trước mặt Lục Bắc Kiêu, vô cùng hả dạ, cười vô cùng đê tiện.

“Em rể à, em nói xem có đúng không?”. Diệp Thành cầm ống ngụy trang trong tay, chuẩn bị vẽ lên mặt, khuỷu tay thì huých lên lồng n.g.ự.c Lục Bắc Kiêu, nói một cách không thể nào ti tiện hơn.

“Đắc ý cái gì, vẫn chưa hợp pháp đâu, lớn thì sao, có đánh lại con trai tôi không?”. Thiếu tá Lục không những không giận mà còn cười, đốp lại một câu.

Diệp Thành vốn dĩ đang dương dương đắc ý lại bị Lục đại ma vương nói một câu, nhất thời cứng họng, bị vả vào mặt bốp bốp, vốn dĩ có thể hợp pháp rồi, nhưng đều tại bản thân anh tự chuốc lấy cả.

Nghĩ đến cảnh ngày đó khước từ Hoa Nhụy ở cửa cục dân chính là trong lòng anh hối hận không thôi.

“Mẹ nó tình huống gì đây, thật sự có con trai à!”. Nghe Lục Bắc Kiêu nói vậy, mọi người mới tin, tất cả dừng việc trên tay lại.

Diệp Thành cười càng ti tiện hơn, không hợp pháp thì thế nào, chỉ là tạm thời thôi, vợ và con của Diệp Thành anh đều chạy không thoát đâu.

“Thế nào, Diệp đại gia trở mình có đẹp không?”. Diệp Thành mặc đồ rằn ri, đầu đội mũ sắt nói một các đắc ý không gì sánh được, vẻ mặt tự hào.

Cố Diệp Phi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-787.html.]

“Anh đây một lần là trúng, không giống hai vợ chồng nào đó, kết hôn hơn một năm mới có bầu, còn đồng chí Trần Nhị Đản nữa, kết hôn ba năm mà vẫn chưa có con”. Diệp Thành mở miệng ra là móc mỉa Lục Bắc Kiêu và Đại Ngốc, kéo thù hận, khiến người ta rất muốn đánh cho anh một trận.

Đại Ngốc hung ác liếc mắt nhìn anh một cái.

“Đẹp cái rắm, Hoa Nhụy người ta hẹn cậu gặp mặt ở cục dân chính, cậu hèn mọn, nói mấy lời làm tổn thương người ta, ức h.i.ế.p Hoa Nhụy phải bỏ đi, sau đó biết mình có đứa con trai thì lập tức quay đầu. Mấy anh em, tiện nhân như thế, có tồi không?”. Lục Bắc Kiêu cất giọng nói.

Diệp Thành tức giận nhìn anh chằm chằm.

“Tồi!”. Một đám người đánh đòn tập thể: “Theo tôi thấy, Hoa Nhụy không đến để ý đến cậu ta nữa, dắt con đi lập gia đình khác đi thôi!”

“Đúng đấy!”

“Ha, mấy người…để xem cùi chỏ của ông đây hướng về ai nhé!”. Diệp Thành lớn tiếng nói, sau đó định đi đánh Phương Trác ồn ào, Phương Trác vội vã chạy ngay.

Các anh em vui cười mắng mỏ, vừa chửi nhau vừa đi về phía chiến trường của bọn họ.

Đàn ông sau ba mươi tuổi, thể chất bắt đầu suy giảm, không thích hợp chấp hành mấy nhiệm vụ nguy hiểm nữa, sáu người họ sau này sẽ càng ngày càng ít có cơ hội để thực hiện nhiệm vụ cùng nhau, cũng gần như rất ít hành động.

“Ông nội, ông đừng cảm thấy áy náy với Hoa Nhụy nữa, ngoài năm đầu tiên con không biết ra thì sau đó con không để cho cô ấy và Mộc Mộc chịu khổ nữa, Hoa Nhụy vì yêu mà phấn đấu, trong lòng vẫn rất hạnh phúc!”. Cô kể lại tình hình của Hoa Nhụy và Mộc Mộc mấy năm nay cho ông nội nghe, lão tham mưu trưởng cảm thấy có lỗi với Hoa Nhụy, cũng yêu thương cô ấy hơn.

Nhưng Diệp Kiều hiểu lòng Hoa Nhụy, cô ấy chưa bao giờ cảm thấy mình bị uất ức.

Lão tham mưu trưởng gật đầu: “Kiều Kiều, may mà có con”.

Diệp Kiều cong môi, không nói gì, lắc đầu. Cô hy vọng tất cả mọi người đều bình an, có thể giúp thì không chối từ.

“Ông nội, đêm nay có một bữa tiệc từ thiện, con phải đi dự, trước khi đi con phải đi tìm ba đứa nhỏ đầu gấu này đã, Mộc Mộc được cưng chiều hết mực, không thể so với ba đứa đầu gấu đó được!”. Diệp Kiều vừa đi vừa nói, cùng lão tham mưu trưởng ra ngoài sân.

Loading...