NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 775
Cập nhật lúc: 2024-09-30 15:50:09
Lượt xem: 12
“Mẹ nói, bất kể cậu có muốn làm lành với dì Hoa Nhụy hay không cũng phải đi gặp mặt dì ấy nói cho rõ ràng! Trốn tránh như vậy, không phải là đàn ông!”.
“Đúng vậy, không phải là đàn ông!”. Lục Tiểu Vũ phụ họa cho anh trai.
Bị hai đứa cháu cưng nói không phải là đàn ông, Diệp Thành quả thật tổn thương đến lòng tự trọng, lập tức đứng lên: “Cậu của các con cũng không sợ cô ấy! Được! Các con ép cậu đi, chứ không phải là cậu muốn đi đâu!”
Lục Tiểu Cổn bĩu môi, vẻ mặt ghét bỏ, rõ ràng cậu muốn đi lại không vứt hết mặt mũi đi được, lại còn vờ vịt!
Mưa to như thác đổ, cần gạt nước không ngừng đung đưa trái phải, kính chắn gió vẫn mờ nhạt không rõ, tốc độ xe rất chậm, người đàn ông trong xe vừa lái xe vừa cẩn thận nhìn số nhà bên đường, tìm số 626 đường Văn Uyển!
Rốt cuộc là cái nơi quỷ quái gì?!
Diệp Thành tức giận nghĩ, cuối cùng cũng thấy được biển số nhà màu xanh nhạt treo trên khung cửa trước cổng được tường vây quanh, chính là chỗ anh muốn tìm!
Chỗ đăng ký kết hôn phía tây thành phố!
!!!
Diệp Thành siết c.h.ặ.t t.a.y lái, trên ngón giữa tay anh còn một chiếc nhẫn, trái tim đã không ngừng run rẩy!
Cô đi bốn năm, sau khi trở về, lại hẹn gặp anh ở cục dân chính!
Haha…
Ngày chia xa, những gì anh nói với cô ở sân bay, cô đều nhớ!
Anh nói, hai năm sau trở về phải lập tức đi đăng ký với anh sinh con trai cho anh!
Nhưng mà, đã qua bốn năm rồi!
Xe đằng sau đang liên tục bấm còi, anh nghiến chặt răng hàm, bật xi nhan, cuối cùng lái vào sân.
Trời mưa to, gần như không có cặp đôi nào đến đăng ký kết hôn.
Diệp Thành dừng xe rồi ngồi đần người trong xe, thấy bên ngoài cửa sổ, trong sân nào có người?! Lại nhìn tới hành lang…
Người phụ nữ có dáng người cao gầy tinh tế và mái tóc ngắn mặc áo sơ mi trắng, quần ống rộng, giày cao gót, tay phải xách một chiếc túi LV kiểu doanh nhân, cửa sổ xe mờ quá, anh không thấy gì nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-775.html.]
Cố Diệp Phi
Nhưng anh biết, đó chính là cô!
Đôi mắt sáng ngời của Hoa Nhụy vẫ nhìn chiếc xe màu đen kia, khóe miệng cô mỉm cười, nghĩ anh đang ở trong xe, cô sắp được gặp anh rồi, tâm trạng đột nhiên rất phức tạp, có cảm giác muốn khóc!
Cô không nên khóc!
Cô nên vui vẻ, Hoa Nhụy cô, bây giờ rốt cuộc cũng có thể tràn đầy tự tin mà đối mặt với anh rồi!
Cô tin rằng, anh sẽ hiểu cô, tha thứ cho cô!
Cô cũng biết, câu nói “chia tay” tàn nhẫn của anh vào hai năm trước chỉ là nói dỗi thôi, anh vẫn luôn chờ cô trở về!
Rốt cuộc, chiếc xe màu đen cũng mở cửa ra, hình bóng cao lớn mạnh mẽ rắn rỏi bước ra ngoài, bung cây dù màu đen lên, trái tim cô cũng nhảy lên đến cổ họng, hình bóng anh càng ngày càng gần, cô cảm thấy nhịp tim mình như dừng lại…
Cây dù đen che đi khuôn mặt và lồng n.g.ự.c anh.
“Thành Tư…”. Cô muốn gọi anh, nhưng lại không thốt nên lời.
Anh bước lên bậc thang, đến hành lang, gập dù lại, ngẩng khuôn mặt tuấn tú lên nhìn cô.
Người đàn ông chín chắn 30 tuổi mặc áo sơ mi đen, khuôn mặt tuấn tú không chút thay đổi, tóc vẫn ngắn như vậy, 3mm tiêu chuẩn…
“Hoa Nhụy! Em hẹn tôi tới làm gì? Tôi không cảm thấy giữa chúng ta còn chuyện gì đáng nói nữa đâu!”. Diệp Thành nhìn Hoa Nhụy, vẻ mặt lạnh lùng, nói câu vô tình.
Hoa Nhụy mím môi mỉm cười.
Cô trưởng thành rồi!
Bề ngoài thay đổi không nhiều, vẫn là tóc ngắn, nhưng mà, toàn thân lại toát lên được một khí chất trưởng thành giỏi giang, giống như một người phụ nữ thuộc thành phần tri thức tinh anh vậy.
“Kết hôn đi! Anh nói trở về thì đi đăng ký với anh!”. Giọng nói khàn khàn rõ ràng, cô nhìn anh, cười nói.
Sau đó, cô cũng không nhịn được nữa mà lao về phía anh.
Diệp Thành sửng sốt.
Hoa Nhụy cứ nhào tới như vậy, mạnh mẽ ôm lấy eo anh, vùi khuôn mặt vào trong n.g.ự.c anh.