NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 695
Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:29:08
Lượt xem: 10
Lục Tiểu Cổn nghe được, nghiêm túc nói với cô: "Tự mình giải quyết!"
Thời điểm cô đi phòng vệ sinh, bị b.ắ.n một chút nước lạnh, nhìn xuyên qua cửa kính trong suốt, có thể mơ hồ thấy được thân hình rắn chắc, anh Kiêu nhà cô thật đáng thương!
“Anh Kiêu, đổi thành nước ấm! Em cũng muốn tắm!" Nói xong, liền cởi áo ngủ.
Anh đang muốn phản bác thì cô đã đi vào, vội vàng đổi thành nước ấm, sợ cô bị lạnh.
“Không phải tắm rồi sao, lại vào nữa……A!" Cô gái đứng ở phía sau anh, đôi tay nhỏ duỗi về phía trước…..
Chỗ sâu nhất trong yết hầu người đàn ông phát ra tiếng gợi cảm, cơ bắp toàn thân căng chặt: "Bé cưng ngốc của anh thật săn sóc……”
Anh ngửa đầu, tùy ý để vòi hoa sen cọ rửa mặt mình, cảm giác thoải mái toàn thân, kéo dài đến tận cổ, yết hầu gợi cảm nhô lên, không ngừng lên xuống……
“Không săn sóc anh, quay đầu lại để mấy con hồ ly tinh bên ngoài chui vào chỗ trống thì sao?" Cô nói dỗi, dứt lời, lưỡi nhẹ nhàng l.i.ế.m cơ bắp phía sau lưng anh, toàn thân anh cứng lại, suýt chút nữa không kìm được!
Anh đột nhiên xoay người, xoa mặt nhỏ của cô, gần như là cắn răng nói: "Ngoại trừ em, còn có con hồ ly tinh nào câu dân anh?"
Cố Diệp Phi
Đối với Lục Bắc Kiêu mà nói, ngoại trừ Diệp Kiều, trên đời nào còn có hồ ly tinh?!
Diệp Kiều nở hoa trong lòng, cho nên nói, Hạ Thiền nhất định có vấn đề, nên kiếp trước anh mới cùng cô ta gian díu. Nhưng mà, bây giờ anh không có!
Lục tiên sinh cấm dục, hưởng thụ sự chăm sóc cưng chiều của bà Lục đến tận khuya……
Cô cũng bình tĩnh mà nói Hạ Thiền vừa mới gọi tới, Lục Bắc Kiêu cũng không nói gì.
Diệp Kiều ngủ một giấc dậy, mặt trời còn chưa lên nhưng Lục Bắc Kiêu đã đi rồi, cô cũng không biết anh đã đi từ bao giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-695.html.]
Cũng biết anh thật sự rất bận, là từ trăm công nghìn việc trở về chăm sóc cô.
Dậy mới phát hiện, anh đã làm xong cơm sáng, bên trên nồi cơm điện dán một tờ giấy ghi chú, mặt trên là chữ viết cứng cáp của anh: "Bà Lục, chào buổi sáng! Dùng cơm vui vẻ!"
Bà Lục cười, nụ cười đến tận khóe miệng.
Đúng như cô mong muốn, đời này Lục Bắc Kiêu được cô dạy dỗ thành một chàng trai ấm áp!
Cô hầu như không ra khỏi tiểu viện, viện này có tận mấy phòng ở, bên ngoài tường vây là đồng ruộng, cũng không có cái cảnh đẹp nào.
Là bị thanh âm bánh gạo táo đỏ với bánh xốp hấp dẫn, lúc nhỏ đến tết trong nhà cũng sẽ làm bánh xốp. Cô cầm tiền lẻ, ra sân, đi đến cổng lớn, cô chậm bước bởi vì có chắn cửa, ở ngoài ly Margaret màu xanh, hình ảnh ly rượu giống hệt như kiếp trước Lý Vận đưa qua, hình ảnh chồng chéo lên nhau……
Cho nên, mảnh thủy tinh này chắc chắn không phải ngẫu nhiên!
Ngực cô cứng lại, đỡ khung cửa, dùng mũi chân đá những rơm rạ nhìn như là bình thường ra, đống rơm đi ra mới phát hiện có không ít mảnh thủy tinh!
Mẹ nó đây là ai muốn hại cô!
!!!
Cô nhịn không nổi nói tục trong lòng!
Chẳng lẽ là Lý Vận đã trở lại?!
Không có khả năng! Thẩm Hi Xuyên đã bị đá đi, không dám trở lại thành phố J bước nào!
Đầu cô vừa chuyển, hét lớn một tiếng: “A!”