NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 694
Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:28:56
Lượt xem: 13
Bọn họ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, mùa đông thời gian ở bên nhau rất ít, mà cô sợ lạnh, ghét nhất mùa đông!
Trời giá rét nhú này, ban đêm gió Bắc thét gào, có anh làm bạn, chăm sóc đã là cực kỳ hạnh phúc!
Lục tiên sinh mặc áo sơ mi màu xám đậm, trong tay cầm khăn lông, cẩn thận lau cặp chân trắng nõn cho bà Lục, lau khô rồi mới nói: "Điều kiện ký túc xá bên kia đơn sơ, tham mưu Hạ muốn ở đây ba tháng, đội vì chiếu cố mà bảo cô ta ở lại viện!"
“Nghe nói là tới gian lưu tình báo? Về phương diện gì vậy?" Cô đối với người tên Hạ Thiền này cực kỳ tò mò, nếu kiếp trước cô chưa gặp qua cô ta thì thôi, bây giờ gặp rồi, không thể trơ mắt mà nhìn Lục Bắc Kiêu như vậy được.
Đây không phải là chuyện mà một nữ quân nhân có tư cách để làm!
Trong chuyện này chắc chắn có gì đó lạ!
“Chuyện chống khủng bố!” anh trầm giọng nói, tuy nói là bí mật quân sự, nhưng không muốn lừa cô trong lúc nói chuyện cũng như trong suy nghĩ.
“Bà Lục không thể hỏi nữa đâu!" Anh nói, lại cào lòng bàn chân của cô.
Diệp Kiều sợ nhất là ngứa, bàn chân trắng nõn như ngọc cuộc lại, ngón chân vừa đáng yêu lại gợi cảm làm lòng anh nóng lên, nhịn không nổi mà hôn bàn chân cô.
“Anh Kiêu, anh yêu chân à!" Diệp Kiều ghét bỏ nói, chân có gì mà hôn, thời điểm quấn quýt anh có thể hôn cô từ đầu đến chân, bây giờ cả chân cũng không tha.
“Anh là chứng yêu em! Trên người em có chỗ nào là anh không yêu." ánh mắt như lửa nóng quét từ đầu đến chân cô, cuối cùng dừng trên đôi thỏ ngọc……
Diệp Kiều dường như là cảm nhận được ánh mắt như cầm thú của anh, cũng không che mà ngược lại ngẩng đầu ưỡn ngực.
!!!
Ánh mắt như sói đói lại càng thêm thâm trầm!
“Làm, đang có thai còn làm!"
“Thích xem anh dục hỏa đốt người nhưng không ăn được!" Bà Thái nghịch ngợm nói.
Quân quan Lục xúc động muốn đánh m.ô.n.g cô!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-694.html.]
Trừng mắt liếc cô một cái, sau đó bưng nước rửa chân của cô đi về nhà vệ sinh.
Anh mới vừa đi vào không bao lâu, tiếng chuông điện thoại liền vang lên.
“Anh Kiêu! Anh có điện thoại!" Diệp Kiều giương giọng kêu.
“Nhận giúp anh!" Số tư nhân của anh, cũng không có nhiều người biết. Bây giờ anh cần tắm nước lạnh, dập lửa!
“Chào!" Mới vừa nhận, Diệp Kiều kiều liền lễ phép nói.
Đầu bên kia điện thoại, rõ ràng sửng sốt: "Chào! Cô là bà Lục sao, tôi là Hạ Thiền. Chiều nay mới vừa đến đây!"
Tham mưu Hạ!
Diệp Kiều nhìn đồng hồ trên vách tường, đã 10 giờ tối, cô ta gọi tới làm gì?
“Là tham mưu Hạ sao! Tìm chồng tôi có chuyện gì? Anh ấy vừa đi tắm!" Cô cười khanh khách mà khách khí nói.
“Bà Lục, tôi là người phương Nam, mùa đông của chúng tôi không nóng nên tôi không biết mở máy sưởi, bị lạnh đến đông cứng!”
Muộn như vậy, tìm chồng cô bật máy sưởi, thích hợp sao? Ha ha!
Ấn tượng của Diệp Kiều với tham mưu Hạ lập tức suy giảm, tuy rằng trước kia trực giác cô bảo cô ta không phải người tốt!
“Tham mưu Hạ, chắc là cô không biết mở van máy sưởi, ở trong phòng khách ấy cô tìm xem, vặn là được rồi ….." Mặc kệ cái người Hạ Thiền này có phải người tốt hay không Diệp Kiều cô mới không điên đi bảo chồng mình đêm hôm khuya khoắt đi sửa máy sưởi cho người phụ nữ khác!
Cố Diệp Phi
Lạnh c.h.ế.t càng tốt!
“Bà Lục, thật xin lỗi, muộn vậy đã quấy rầy rồi! Tôi tự mình làm được!" Hạ Thiền bị lạnh đến rét run, nói.
“Ừ! Ngủ ngon!” Diệp Kiều dứt lời, hung hăng tắt điện thoại.
Lục Tiểu Cổn, nói cho mẹ, người họ Hạ kia đi đường nào được không? Cô nhẹ nhàng mà vuốt ve bụng, đặt câu hỏi.