NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 656
Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:17:59
Lượt xem: 25
Ở trong mắt đám nhóc con này, Lục Bắc Kiêu không phải là huấn luyện viên, mà là diêm vương, bọn họ gọi anh là Lục diêm vương!
“Sĩ quan huấn luyện Trần, anh tiếp tục đi!”. Sĩ quan huấn luyện Lục có khuôn mặt thâm trầm trầm giọng nói với Đại Ngốc.
“Mọi người đừng thấy đội cái mũ này lên trông giống như ông già, thật ra cái này gọi là mũ tử thần của lính đặc chủng đấy!”. Đại Ngốc nói xong thì kéo vành mũ xuống hết cỡ, khuôn mặt Đại Ngốc chỉ lộ ra hai con mắt!
“Lúc thi hành nhiệm vụ bí mật, bọn tôi sẽ đội cái mũ này, bảo vệ thân phận của bọn tôi! Làm nghề như chúng ta rất dễ dàng kéo thù hận, bảo vệ không tốt thì sau đó sẽ bị địch trả thù. Sau này khi các cậu thực chiến, nhất định phải chú ý điều này, như thế không chỉ là bảo vệ mình, mà còn suy nghĩ cho người nhà của chúng ta!”. Lục Bắc Kiêu tới rồi, Đại Ngốc không dám nói đùa với đám nhóc con này nữa, sĩ quan huấn luyện Trần nghiêm túc nói không gì sánh được.
Hai ngày nay, Lục Bắc Kiêu không có ở đây, mấy người trong đội A của Huyết Lang thay phiên nhau dạy bọn họ học.
“Ở đây, cái này, cái lưới rằn ri được cố định trên mũ sắt có chức năng như một bộ trang phục ngụy trang! Đương nhiên, còn có tác dụng phản quang!”. Đại Ngốc cất giọng nói, ngay lúc đó lại thấy Phương Trác ở bên ngoài vẫy tay với anh ta, làm động tác ăn.
Có đồ ăn ngon?!
“Phần còn lại, để sĩ quan Lục của các cậu dạy cho!”. Có đồ ăn ngon, cho dù bị Tiểu Lục đánh c.h.ế.t cũng cam tâm tình nguyện, Đại Ngốc bỏ cái lưới rằn ri lại, lập tức chạy ra ngoài.
Phần còn lại thì chỉ có cái mũ bê rê màu đen trên đầu anh thôi: “Mũ bê rê, là một vật hiếm trong quân sự thế giới, trong quân đội Trung Quốc, chỉ có lính đặc chủng mới có thể đội! Bây giờ tuy các cậu đã đội chiếc mũ này, nhưng tôi hy vọng, các cậu có thể xứng với nó!”. Lục diêm vương chỉ vào cái mũ trên đỉnh đầu, nghiêm túc nói.
Trong căn phòng khác, mấy người đội A của Huyết Lang đang cuồng hoan, bọn họ đang ăn thức ăn do Diệp Kiều mang đến!
Bọn họ khen không dứt miệng đối với tay nghề của cô!
Diệp Thành gọi Diệp Kiều, hai anh em ra ngoài, Diệp Kiều đưa một phong thư nhỏ cho anh: “Hoa Nhụy gửi email cho em, bảo em chuyển cho anh, em in ra đó!”
“Anh nói này em gái, thế thì em đọc rồi còn gì!! Thật là!!”. Diệp Thành ghét bỏ nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-656.html.]
Diệp Kiều nhấc chân lên định đá anh: “Đm! Có ý tốt chuyển cho anh, anh còn ghét bỏ!”
“Cô gái đó là ai vậy?! Không phải Lục diêm vương đã quy định, không cho con gái vào căn cứ của chúng ta sao?”. Lũ sói con nhìn Diệp Kiều mặc áo khoác màu đen đang nói chuyện với Diệp Thành ở cách đó không xa, tò mò nói, bỗng thấy Lục diêm vương cũng đi tới đó.
Hứa Nghị liếc mắt một cái đã nhận ra Diệp Kiều: “Đó là vợ của Lục diêm vương!”
“Vợ anh ta?”. Sói con số 2 khiếp sợ.
“Với cái tướng lạnh lùng tàn khốc như Lục diêm vương mà cũng tìm được vợ á?”. Sói con số 4 tỏ vẻ không tin: “Ép duyên chắc luôn! Thời gian qua chắc cô sống rất khổ!”
“Đm! Các anh em, mau nhìn xem, Lục diêm vương cười kìa!”
Cố Diệp Phi
!!!
Sáu người khiếp sợ!
Đây thật sự là lần đầu tiên bọn họ thấy Lục diêm vương cười!
“Lục phu nhân, không còn sớm nữa, về nhà thôi!”. Từ lúc xây dựng căn cứ này cho đến bây giờ, một nữ binh cũng không vào được chứ đừng nói gì đến phụ nữ, bây giờ sĩ quan Lục ngoại lệ mới để cho vợ vào quan sát tại chỗ, thăm hỏi mấy người Đại Ngốc.
Diệp Kiều bĩu môi, có vẻ rất không tình nguyện: “Em đi chào hỏi với đội viên của anh đã!”
Xa xa đã thấy những khuôn mặt ngây ngô đầy sức trẻ, mấy người họ, kiếp trước cô đã gặp rồi.
Kiếp trước cô cũng đã từng đến căn cứ này.
“Không cho đi! Không thể nuông chiều đám nhãi con kia được!”. Ở trong mắt Lục Bắc Kiêu, mấy người Hứa Nghị không thể gọi là sói được, anh gọi bọn họ là nhãi con, sói con, bọn họ vẫn phải huấn luyện, khảo sát nghiêm khắc hơn nữa,trưởng thành rồi mới có thể thành sói!