Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 645

Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:15:29
Lượt xem: 19

Anh lại muốn cô uống thuốc tránh thai! Quên mất cô vội vàng muốn sinh con trai sao?!

Quả thật là đang bóp c.h.ế.t Lục Tiểu Cổn mà!

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lần này nhất định có thể mang thai! Tính ra thì Lục Tiểu Cổn đã rời đi hơn một năm…

Lúc Lục Bắc Kiêu rót nước trở về, Diệp Kiều đã vào phòng vệ sinh rồi, cô dứt khoát vứt thuốc tránh thai vào bồn cầu dội nước!

!!!

Thấy cảnh tượng đó, người đàn ông mặc tây trang thẳng thớm nhíu mày nhìn cô, vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Lục phu nhân, em vẫn chưa từ bỏ ý định à?”. Nói thế chẳng khác gì nói nhảm, cô đã từng hết hy vọng bao giờ đâu, gần như cứ vài ngày mỗi tháng là cô đều giục anh nộp thuế! Chưa từng từ bỏ suy nghĩ sinh con trai!

Nghĩ đến thì thật sự là vừa bực mình vừa buồn cười.

Diệp Kiều trợn mắt với anh: “Lần này nhất định có thể mang thai!”.

Cố Diệp Phi

Lục Bắc Kiêu khoanh hai tay trước ngực, dựa vào khung cửa, buồn cười nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lục phu nhân: “Sao mà chắc chắn được? Lúc trước đến kỳ rụng trứng không phải là không có thai sao?”

Đó là vì thời gian không khớp!

“Ngày hôm trước là ngày rụng trứng!”. Cô nói chắc như đinh đóng cột.

Thế thì thật là nguy hiểm!

Lục Bắc Kiêu giật mình trong lòng, trong đầu đều là nội y gợi cảm trong ngăn kéo của cô!

Nếu cô có thai, anh phải cấm dục bao lâu? Quan trọng là, với mức độ chờ mong con trai của cô, tương lai anh chắc chắn sẽ thất sủng!

!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-645.html.]

Không thể nhịn được!

“Cục cưng, hai năm nữa rồi sinh nhé, ok?”. Cô vừa mới đi vào phòng ngủ đã bị anh ôm chặt từ đằng sau.

“Anh vẫn chưa tận hưởng đủ thế giới hai người với em mà, chậm chút rồi sinh nhé?! Hửm?”. Giọng nói nhẹ nhàng mềm mại vang lên bên tai cô, đúng là một liều thuốc độc, cô không chịu nổi nhất là cái dáng vẻ dịu dàng này của anh đấy!

Nếu không có Lục Tiểu Cổn, chắc chắn cô đã bằng lòng anh không chút do dự rồi!

“Nào có thế giới hai người gì đâu! Lúc nào cũng là em một mình một phòng! Kết hôn một năm, anh ở cái nhà này được mười ngày chưa? Em không muốn, em muốn con trai ở với em!”. Trời mới biết, cả năm nay, không có Lục Tiểu Cổn, không có anh, cô sống như thế nào! May là bị không ít công việc quấn quýt, nếu không thì sẽ càng gian nan!

Anh xoay cô lại để cô đối mặt với mình, hai tay ôm lấy mặt cô, Diệp Kiều quay đầu đi, chưa rửa mặt, đầu tóc còn rối bù đây này.

“Không có anh, không có em, nhóc con em vẫn sống bừng bừng mà?”. Lục Bắc Kiêu nhếch môi, cười nói.

Anh đánh giá rất cao Thiêm Dực của cô, ngày hôm nay nghe Kiều Thiêm kể về rất nhiều bản kế hoạch mà Diệp Kiều đã vẽ ra cho Thiêm Dực, bà xã cục cưng của anh đúng là một thiên tài!

Tuyệt đối không phải học được trong trường đại học, tất cả bài tập trên lớp của cô đều sao chép!

Ba tiệm trà sữa đối với cô mà nói, cơ bản cũng là việc chơi đùa mà thôi!

“Sao mà giống được! Sự nghiệp là sự nghiệp, cuộc sống là cuộc sống! Em không có ý phàn nàn anh, nói tóm lại là, lần này nhất định có thể mang thai con trai! Không tin thì chúng ta cá cược đi?!”. Hiếm khi anh trở về một lần, cô không muốn khiến anh không thoải mái, cô nghịch ngợm lè lưỡi nói với anh.

“Anh cá là con gái!”. Anh vẫn không tin chuyện tà ma!

“Em cá là con trai! Nếu anh thua, anh phải đeo cái lỗ tai thỏ này xoay m.ô.n.g khiêu vũ cho em!”. Diệp Kiều cầm lấy tai thỏ trên giường, nói xong là muốn đeo lên đầu anh, tàn ác muốn trêu đùa anh.

Lục Bắc Kiêu vội vàng né tránh, vẻ mặt ghét bỏ, cho dù anh thua thì anh cũng sẽ không mang cái đồ này đâu!

Diệp Kiều vừa ăn bánh gato do Lục Bắc Kiêu mang từ bên ngoài về, vừa xem video mà anh giới thiệu Thiêm Dực với đại diện của Ice hồi sáng, anh mặc một bộ vest màu đen, sơ mi trắng thắt cà vạt đen, ra dáng một doanh nhân ưu tú đứng trước máy chiêu, nói tiếng Anh trôi chảy!

“Sĩ quan Lục, hay là anh đổi nghề đến làm việc cho em đi?! Nữ vương Kiều sẽ bồi dưỡng anh thành tổng tài bá đạo, thế nào?”. Người nào đó vừa khéo đang bưng đĩa trái cây đi tới, Diệp Kiều ngồi xếp bằng trên ghế, ngước đầu hỏi.

Loading...