Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 623

Cập nhật lúc: 2024-09-29 19:06:44
Lượt xem: 17

Hoa Nhụy nhìn Thư Dư quỳ trước mặt mình, nghĩ đến bộ dáng c.h.ế.t cũng không nhận của cô lúc nãy, bộ dạng quá đáng vô cùng, giờ cô chỉ cảm thấy hả dạ, cũng cảm thấy nực cười và trào phúng.

“Cô Hoa Nhụy, trước kia là chúng tôi không đúng, cô đại nhân đại lượng tha thứ cho chúng tôi! Thư Dư, mau xin lỗi Hoa Nhụy đi!” Mẹ của Thư Dư đứng bên cạnh cô, nói xin lỗi với Hoa Nhụy, nói xong thì khom người nắm lấy vai Thư Dư khuyên cô ta mau xin lỗi.

Thư Dư ngẩng mặt lên, nhìn người tóc ngắn quá tai, lại nhìn cô gái yếu ớt đứng bên cạnh, trong lòng nghĩ cô ta thật tốt số!

Cũng tại chính cô, lúc đầu lại độc miệng đi cà khịa em gái Diệp Thành làm chi, bị Diệp Kiều ghim chuyện này lại bỏ lỡ Diệp Thành, nếu không, bạn gái của Diệp Thành hôm nay là cô rồi!

“Hoa Nhụy tôi xin lỗi, tôi không nên xúi người bắt nạt cô, tôi xin lỗi!” Cô cuối đầu thấp giọng nói.

“Thư tiểu thư, cô nói cái gì, tôi đứng đây còn nghe không rỏ nữa!” Diệp Kiều đang đứng ngoài cửa, lên tiếng nói.

Thư Dư quay đầu nhìn qua, không cam tâm nhìn Diệp Kiều, cô biết là cô ta cố ý.

“Thư tiểu thư, ánh mắt cô nhìn như thế là có ý gì?” Diệp Kiều nhếch miệng trào phúng nhìn cô nói.

“Thư Dư, thái độ nên thành khẩn chút, mau xin lỗi Diệp tiểu thư!” Bà cụ Dư cuối cùng cũng thức thời, quát lên với cháu mình.

Lần này, không chỉ liên quan đến hình phạt của Thư Dư mà còn liên quan đến tương lại của Thư gia nữa! Một cháu gái thì tính là gì, đừng nhắc cái gì tôn nghiêm với bà!

“Hoa Nhụy, tôi xin lỗi, tôi sai rồi! Diệp Kiều, tôi xin lỗi, tôi sai rồi! Hai người bỏ qua cho tôi đi, là tôi không đúng, tôi không nên đối phó hai người!” Thư Dư bị ép sắc mặt đỏ lên, lớn tiếng nói.

Thư Dư này, thấy quan tài cuối cùng cũng đổ lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-623.html.]

Diệp Kiều tay trong tay với Lục Bắc Kiêu đi vào văn phòng, Hoa Nhụy nhìn Diệp Kiểu mĩm cười, Diệp Kiều cũng cười lại với cô.

Vốn dĩ cô muốn đến đây để cứu Hoa Nhụy, không ngờ anh cả nhị hoa đã quay về, hơn nữa đại gia đó còn vì bạn gái mà xuất đầu, nên giờ cũng không còn chuyện của cô nữa rồi.

“Xin lỗi! Thư Dư, cô có lỗi gì mà xin lỗi chúng tôi? Nói thử xem cô vì sao lại chống đối tôi, tại sao lại bắt nạt Hoa Nhụy? Nói động cơ của cô cho chúng tôi nghe xem!” Diệp Kiều tuyệt đối không mềm lòng, nhìn Thư Dư quỳ dưới đất hung hăn nói.

Diệp Thành đến bên Hoa Nhụy, ôm cô vào lòng, đầu Hoa Nhụy tựa vào vai anh, trong phút chốc bao nhiêu tủi hờn đều tan biến!

Thư Dư cực kì không tình nguyện, nhưng cô không thể không nói, “Tôi là vì cô phá hoại chuyện kết thân của tôi và Diệp Thành, nên mới sinh oán hận trong lòng.”

“Tôi vì sao lại phá hoại chuyện của cô chứ? Thư Dư, tôi hi vọng hôm nay cô nói ra hết sự thật đi!” Diệp Kiều ép buộc đến cùng.

Thư Dư ngẩng đầu, vô ý nhìn Lục Bắc Kiêu, anh toàn thân mặc áo khoát dài, nhìn đẹp trai bức người, mặt cô phút chốc đỏ lên, làm gì có mặt mũi nói ra chứ!

Bà cụ Thư nhìn cô do dự, đánh cho cô một cái.

Cố Diệp Phi

“Tôi, tôi nói! Ngày kết thân hôm đó, người tôi nhìn trúng đầu tiên là Lục, Lục thiếu...” Thư Dư vừa nói ra, người của Diệp gia đều chấn kinh, Diệp Thành và Hoa Nhụy cũng chấn kinh, chuyện này, Diệp Kiều vẫn luôn không nói nguyên nhân thật sự cho Diệp Thành biết.

Lục Bắc Kiêu có cảm giác nằm không cũng trúng đạn!

“Sau khi biết Lục thiếu kết hôn rồi, tôi cảm thấy rất đáng tiếc, nói với bạn mình là chỉ đành hạ thấp yêu cầu xuống chọn Diệp Thành... là tôi không tốt, là tôi quá tự cao, cảm thấy Diệp Thành không xứng với tôi, những lời này vừa hay bị Diệp Kiều nghe được... cô ấy mới, không đáp ứng chuyện tôi và Diệp Thành ở bên nhau...” Thư Dư cuối đầu nói, nói những lời này ra cô cảm thấy bản thân mình không cần mặt mũi nửa rồi.

Bà cụ Thư tức điên lên, không ngưng lấy gậy đánh lên người Thư Dư!

“Con nha đầu cô! Uổng cho tôi trước này tin tưởng cô! Còn tưởng rằng là cô Diệp cố ý phá hoại chuyện của cô và Diệp Thành, không ngờ, là con nha đầu thối cô không biết trời cao đất dày! Rốt cuộc là ai cho cô mặt mũi như thế!” Bà cụ Thư một bên vừa đánh vừa mắng Thư Dư.

Loading...