NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 619
Cập nhật lúc: 2024-09-29 19:04:33
Lượt xem: 14
Tối qua cô bị anh lừa một chập, ai mà ngờ, sáng sớm hôm này cô lại phát hiện là anh tối qua kéo cầu d.a.o xuống!
Diệp Kiều nghe điện thoại, hung hăn trừng mắt nhìn anh, kiểu, “Lát nữa tính sổ với anh sao!” người nào đó lập tức nhúng vai, kéo cầu d.a.o điện lên đi khỏi đó.
“Kiều Kiều, mới sáng sớm không làm phiền con chứ?” Tiếng bà cô truyền đến, Diệp Kiều trực giác cảm thấy có liên quan đến Hoa Nhụy. Vì để Thư Dư không bị bắt, nhà họ Thư gần đây đánh quan hệ khắp nơi, bởi vị không có gây thương tổn cho Hoa Nhụy nên rất dể bị phán vô tội.
Số tiền bà ta nhận hối lộ không lớn, chưa cấu thành tội danh.
“Bà cô, con đã thức dậy rồi, chuẩn bị ăn sáng, bà có gì thì cứ nói ạ!”
“Kiều Kiều, bà nghe nói, Thư gia đã tìm đến Hoa Nhụy, hị vọng cô ấy bỏ qua, còn bồi thưởng một khoản tổn thất lớn cho cô ấy! Vốn dĩ bọn họ vốn xúi giục để được mức án nhẹ nhất, nói không chừng còn được tuyên trắng án nữa! Bà nghe nói, Hoa Nhụy cô ấy đáp ứng với Thư gia rồi! Chính là hẹn hôm nay gặp mặt! Hôm nay Thư Dư cũng đến! Chuyện này Hoa Nhụy đã nói với con chưa?” Nghe ngữ khí của bà cô rỏ ràng là không vui vẻ gì.
Diệp Kiều cũng hoảng hốt, bời vì cô ấy cũng không biết gì, Hoa Nhụy không có nói gì với cô cả.
Nghe Diệp Kiều phản ứng như thế, bà cô cũng biết cô cũng không biết chuyện gì.
“Nghe nói, bọn họ bồi thường co Hoa Nhụy 20 vạn. Đối với Hoa Nhụy mà nói, đây là một khoản tiền không nhỏ!” Bà cô lại nói.
20 vạn….
Ha ha!
Cố Diệp Phi
Diệp Kiều hừ lạnh, “Bà cô à, chuyện này đợi con tìm hiểu rỏ cả. Cho dù Hoa Nhụy nhận số tiền này cũng là nên mà! Chẳng qua Thư Dư rất có thể sẽ bị phán vô tội, đế. ân lúc đó cô ta cũng không vần phải bồi thường tiền!”
“Lí là lí như thế!” Bà cô lại nói, cũng không dám nói bên tai Diệp Kiều cái gì. Theo như bà thấy, thì Hoa Nhụy đã bị Thư gia mua đứt rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-619.html.]
Tắt điện thoại, Diệp Kiều cau mày, không hiểu vì sao Hoa Nhụy lại không nói chuyện này với cô.
Thời gian này cô ở cùng Lục Bắc Kiêu, cũng không gặp Hoa Nhụy, cô biết, chuyện lần trước tuy rằng không gây tổn thương trên cơ thể nhưng trong lòng thì chắc chắn là có rồi.
“Bảo bối, có chuyện gì vậy?” Bửa sáng anh đã chuẩn bị xong rồi, nhìn Diệp Kiều cau mày quan tâm cô hỏi.
Ai biết được, Diệp Kiều nhấc chân đạp vào chân anh, “Lục Bắc Kiêu! Em phát hiện sau khi kết hôn rồi, thái độ anh đối xử với em hoàn toàn khác xưa! Càng ngày càng gian trá giảo hoạt!”
Bà Lục vẫn không quên cùng anh tính sổ!
Chân thứ hai đạp qua, anh tránh cũng không tránh, “Ngoan ngoan ngoan, cho em đánh! Đừng để đau chân em là được…”Anh cười nói.
Tên khốn này, nghỉ ngời 10 ngày không làm cơ bắp anh mềm ra mà vẫn cứng như thép, đạp anh còn làm đau chân cô.
Bà Lục lại trừng mắt nhìn anh, tức giận không để ý anh nữa!
Thư Dư bị nhốt 10 ngày, so với trước kia như biến thành người khác, vẻ mặt hốc hác, làn da không còn căng bóng nữa.
Chẳng qua nhìn Hoa Nhụy vẫn như hoa như ngọc, cô ta không nhịn được ghen ghét.
Bà cụ Thư gia cũng đến, còn có luật sư của Thư Dư, và cha mẹ cô ta.
“Hoa Nhụy, cô là người có ăn học, chắc nên hiểu rỏ, Thư Dư mặc dù làm sai, nhưng nó xúi giục chưa thành, trên tòa cũng sẽ được tuyên trắng án thôi! Đến lúc đó, cô cái gì cũng không nhận được đâu!” Bà cụ Thư gia nhìn Hoa Nhụy, lật mặt nói.
“Bà cụ, đây là thái độ các người đến xin lỗi tôi sao?” Hoa Nhụy trong lòng cười lạnh, cô tuy rằng là sinh viên không quyền không thế, đối mặt với người quyền quý cũng không sợ.