Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 601

Cập nhật lúc: 2024-09-29 19:00:09
Lượt xem: 12

Còn hợp kim titan nữa, sao anh không chầu trời đi?!

Diệp Kiều tức giận bò dậy, anh tưởng cô muốn bỏ đi, vội vàng nắm lấy cổ tay cô, “Nhóc con! Còn dám nhắc đến hai từ “ly hôn” với anh, đợi vết thương của anh khỏi rồi, xem anh xử ý em thế nào, lần này là vì anh nói dối em, có lỗi, nên mới nhường em trước!” Anh nhắm mắt lại, dáng vẻ có chút bất lực.

Anh đây là bị sốt đến hồ đồ, nói mê sảng rồi đúng không?! Tuy nhiên, đó là phong cách của anh! Kiếp trước không biết bao nhiêu lần cô đã nói đến chuyện ly hôn, cũng từng cãi nhau, mỗi lần đều bị anh “xử lý” vô cùng thê thảm!

“Còn ly hôn, hôm đăng ký kết hôn sao anh lại tiêm phòng với em chứ? Hôn nhân quân đội, không thể ly hôn!” Anh ngang ngược nói, Diệp Kiều xác định anh bị sốt đến hồ dồ rồi, nếu không, anh cũng không dám nói với cô như thế! Còn không thể ly hôn, quân nhân một phía đồng ý là có thể ly hôn!

Cô tốn rất nhiều sức lực mới hất được cánh tay anh ra, kéo chăn đắp cho anh, vội vàng ra khỏi phòng bệnh rồi vội vàng quay lại.

Cô đo nhiệt độ cho anh, 39.6!

“Lục Bắc Kiêu! Dậy uống thuốc!” Cô rót nước, đặt thuốc hạ sốt trong lòng bàn tay.

“Không uống……!” Anh lẩm bẩm, nhắm mắt, khóe miệng còn mỉm cười, giống như một đứa trẻ tùy hứng, bướng bỉnh!

“Rốt cuộc anh có uống không?!” Cô nghiêm khắc quát.

“Anh uống, em đừng giận anh…… Nếu em còn tức giận, anh sẽ không uống!” Ngàn đàn ông sốt đến hồ đồ mặc cả với cô!

Thật sự nên ghi lại dáng vẻ ăn vạ của anh, sau này cho Lục Tiểu Cổn xem, để cậu bé thấy người cha mà cậu bé sùng bái khi bị bệnh trẻ con như thế nào!

“Được rồi, anh uống mau đi, em không tức giận nữa, ngồi dậy một chút!” Cô cau mày nói.

“Thật sự không giận anh nữa sao?!” Anh đột nhiên mở mắt ra, phần bụng dùng sức định ngồi dậy, khóe miệng cong lên một nụ cười đen tối!

Gã nham hiểm, xảo quyệt này! Vậy mà lại gạt cô!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-601.html.]

Cố Diệp Phi

Cô tức giận đến mức chỉ có thể trơ mắt nhìn anh, một tay đỡ lưng anh, “Há miệng!”

Anh thật sự há miệng, cô cho hết thuốc trong lòng bàn tay vào, cầm lấy bình trà, “Uống nước! Uống hết đi!”

Người nào đó vẫn rất hợp tác.

“Ngủ đi! Không được phép nói nhảm nữa!” Cô đứng dậy định rời đi, nhưng bị anh kéo lại, ngã vào n.g.ự.c anh, hai tay anh ôm chặt lấy cô, “Em yêu, bầu trời sao về đêm ở Bắc Tân Cương thật đẹp, sao dày đặc, mênh m.ô.n.g bát ngát. Sinh thời anh nhất định sẽ dắt em đến đó cắm trại, chúng ta ngồi trên bãi cỏ, cùng ngắm sao trên trời…… Ở đó, một đêm có rất nhiều sao băng, cầu nguyện đến mức khỏi phải dừng……”

Diệp Kiều vốn muốn đứng dậy, nhưng lại bị lời nói của anh mê hoặc, khi anh ốm giọng nói càng có từ tính, lại còn nói những chuyện lãng mạn, khiến tim cô đập nhanh.

Người đàn ông thô lỗ như anh, đúng là hiếm khi lãng mạn một lần……

Bắc Tân Cương chính là nơi anh đi huấn luyện lần này.

“Xem đủ rồi, chúng ta về lều đánh dã chiến……”

Trời ạ! Vừa bị sự lãng mạn của anh làm cho cảm động một chút thì anh liền bắt đầu!

Diệp Kiều cạn lời!

“Còn phải đến Amazon ở Nam Mỹ, đưa em đi xem biển thật sự…… Vô bờ bến…… Người đi vào trong không khác gì một con kiến, quá nhỏ bé……” Anh lại nói, cứ nói rồi lăn ra ngủ.

Nằm trên n.g.ự.c anh, nghe nhịp tim như sấm của anh, khóe miệng cô nhếch lên, anh Kiêu nhà cô khi làm việc ở bên ngoài có nhớ cô……

——

24 giờ trôi qua, Thư Dư vẫn bị nhốt, cô ta đã sống hơn 20 năm, chưa bao giờ cảm thấy thời gian một ngày khổ cực như vậy!

“Họ căn bản là đang vu khống tôi, nếu có bằng chứng thì đã có từ lâu rồi! Rốt cuộc khi nào các người thả tôi ra ngoài?!” Hai tay cô ta đập xuống bàn, gắt gỏng chất vấn nữ cảnh sát.

Loading...