Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 596

Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:28:46
Lượt xem: 11

Cô giận anh, hận anh, lại càng thấy đau lòng cho anh!

Sao cô không rõ tâm lý của anh! Một người đàn ông không chịu để cho cô thấy vẻ yếu đuối của anh! Đúng là sợ cô lo lắng, cũng sợ cô thấy vẻ tiều tụy ốm yếu của anh hơn! Nhưng vợ chồng là gì? Giữa vợ chồng là bình đẳng, giúp đỡ nhau, đồng cam cộng khổ!

Kiếp trước anh cũng có tật xấu này, nếu không phải Lục Tiểu Cổn nói thì cô cũng không biết cuối cùng anh bị bệnh trầm cảm! Kiếp trước anh chịu mấy phát đạn cô cũng không biết, chỉ biết trên người anh có sẹo to sẹo nhỏ!

Từng giọt nước mắt rơi xuống, nắm đ.ấ.m vẫn đ.ấ.m mạnh vào anh, "Bé con, anh không cưới em thì còn sống thế nào?" Tay anh vòng qua eo cô, cúi đầu cười nói.

Diệp Kiều đẩy mạnh n.g.ự.c anh, tránh người đi, "Đừng mặt dày với em, chúng ta ly ưm..."

Cái từ "Hôn" kia còn chưa ra khỏi miệng anh đã kéo cô vào lòng, cúi đầu hung hăn cô hôn!

Cô giãy giụa nghiêng đầu muốn tránh lại bị anh giữ chặt gáy, làm nụ hôn này sâu hơn!

Ngọn lửa hoành hành trong miệng cô, điều khiến cô tức giận hơn cả là trong miệng anh vẫn còn mùi thuốc!

Trong bệnh viện cấm hút thuốc mà anh còn hút, thật đúng là giỏi mà!

"Rầm", cửa phòng bệnh đáng thương lại bị ấn công, lần này cánh cửa sắp vỡ thành từng mảnh rồi, chỉ thấy hai người đàn ông mặc đồ đen rất ngầu đứng ở cửa.

Nhìn thấy trong phòng bệnh là hình ảnh không phù hợp với thiếu nhi anh rể trần nửa trên đang ôm nữ vương Kiều trong lòng, A Đông A Tây hoang mang!

"Cút!" Lục Bắc Kiêu buông Diệp Kiều ra, nhìn về phía cửa, khuôn mặt tuấn tú sầm lại nghiêm nghị nói.

Bóng dáng A Đông A Tây biến mất ngay khỏi cửa pòng, bọn họ cũng không dám lại bị đánh!

"Sĩ quan Lục, tới giờ ngài uống thuốc rồi" A Đông A Tây vừa đi, y tá đẩy xe nhỏ vào thấy cảnh tượng bên trong vội vàng cúi đầu nhắm mắt nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-596.html.]

"Không phải đã nói để các cô truyền nước cho tôi sao?! Sao còn mang thuốc đến?! Đổi đi!" Khẩu khí của anh ngang ngược, khuôn mặt lạnh lùng, dù trông anh đẹp trai nhưng mấy cô gái trẻ này sợ anh vô cùng!

"Sĩ quan Lục, bác sĩ Chương nói mặc dù truyền nước nhanh khỏi nhưng lạm dụng kháng sinh sẽ ảnh hưởng đến miễn dịch trong cơ thể ngài." Y tá cúi thấp đầu rụt rè nói.

Cố Diệp Phi

Lục Bắc Kiêu muốn khỏi nhanh nên không muốn uống thuốc.

"Cô y tá, cô để thuốc lại đi!" Diệp Kiều nãy giờ không lên tiếng mở miệng nói.

"Tôi, tôi nhất định phải thấy bệnh nhân uống mới đi được!" Sĩ quan Lục này sẽ thực sự phối hợp uống thuốc sao?

Lúc này Diệp Kiều nhìn về phía Lục Bắc Kiêu đang miễn cưỡng kia, mặt cô không biểu cảm không nói một câu.

"Bà Lục, anh uống anh uống!" Đây là cơ hội anh thể hiện bản thân trước cô sao có thể buông được?! Lục Bắc Kiêu nói rồi đi đến xe nhỏ y tá đẩy tới, cầm mấy viên thuốc kia bỏ vào miệng nuốt thẳng mà không cần nước.

Wow! Hóa ra đây là bà Lục sao!

Trước mặt bà Lục, sĩ quan Lục lạnh lùng thật sự là dịu dàng ngoan ngoãn quá!

Y tá Tiểu Cầm tự nghĩ, bà Lục thực sự xinh đẹp và ngầu mà!

"Sĩ quan Lục, ngoài còn phải đo nhiệt độ cơ thể!" Tiểu Cầm đưa nhiệt kế qua cho anh.

Tay Lục Bắc Kiêu sờ lên trán, "Đo cái gì mà đo, không nóng chút nào!"

Lúc này bà Lục quăng ánh mắt nghiêm nghị đến, sắc mặt cô vẫn âm trầm như thế!

"Đo, anh đo!" Sĩ quan Lục nhìn về phía bà Lục rồi vội nói, nhận lấy nhiệt kế từ tay y tá rồi để dưới nách.

Ánh mắt của bà Lục có thể trị sĩ quan Lục ngoan ngoãn! Thật là ngầu mà!

Loading...