NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 569
Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:22:51
Lượt xem: 13
Hứa Nghị vác s.ú.n.g trường đi tới đứng trước mặt Lục Bắc Kiêu, khuôn mặt tuấn tú tỏ vẻ tức giận, khóe miệng nở nụ cười khinh thường.
“Được! Chỉ b.ắ.n bia thôi thì thật con mẹ nó nhàm chán, bây giờ, ông đây sẽ cho anh thấy bản lĩnh thật sự!”. Lần này Hứa Nghị không nói nhảm với Lục Bắc Kiêu nữa, cũng vì bị anh làm tức giận, muốn nhanh chóng cho cái tên sĩ quan giả tạo này thấy được bản lĩnh thật sự của mình, khiến anh tâm phục khẩu phục!
Cậu ta vừa nói xong, rất nhiều binh sĩ đến xem.
“Bản lĩnh thật sự? Cái loại lính quèn như cậu mà còn có bản lĩnh thật sự à?”. Lục Bắc Kiêu tỏ vẻ xem thường.
Anh đeo kính râm, dán vẻ tàn khốc cao ngạo không ai sánh nổi, khiến Hứa Nghị rất muốn b.ắ.n cho anh một phát!
“Tiểu đội trưởng! Cho tôi một rổ đá!”. Hứa Nghị hừng hực khí thế nói.
“Hứa Nghị muốn làm gì đó?”
“Không biết!”.
Cố Diệp Phi
Nhóm tân binh khe khẽ bàn luận, chỉ có binh sĩ có cấp bậc cao hơn một chút mới biết cậu ta muốn làm gì.
Chỉ chốc lát sau, trên trường bắn, một tiểu đội trưởng lấy được một rổ đá, đều to cỡ nắm tay, Hứa Nghị nói gì đó với hai tên lính, sau đó tìm một vị trí b.ắ.n và đứng yên, tay trái duỗi sang phải kéo súng, lên đạn!
Chỉ thấy Hứa Nghị đứng ở đó, hai tay vác súng, nòng s.ú.n.g nhắm vào không trùng: “Ném!”.
Cậu ta ra lệnh một tiếng, hai tên lính đồng thời ném đá vào giữa không trung.
“Đùng!”
“Đùng!”
Hai tiếng s.ú.n.g vang lên, hai viên đá trong không trung lần lượt bị b.ắ.n thành mảnh vụn, rơi tá lả!
“Tốt!”. Đại đội trưởng thấy cảnh tượng này thì kích động đến mức vỗ tay, những binh sĩ khác nhìn đến sững sờ, sau khi hoàn hồn lại, bọn họ cũng đều kích động vỗ tay, lúc này, trong không trung lại thêm hai viên đá, Hứa Nghị mặc bộ đồ huấn luyện rằn ri, hai tay giơ súng, tiếp tục “đùng đùng” hai tiếng, lần lượt b.ắ.n trúng viên đá!
“Hứa Nghị thật trâu bò!”
“Cái này gọi là b.ắ.n tỉa! Sao thằng nhóc này làm được, không nhắm mà cũng có thể chuẩn như vậy!”
Trong tiếng hoan hô, Hứa Nghị xoay người lại, đắc ý nhìn Lục Bắc Kiêu.
Ngoài anh ra, tất cả mọi người đều đang vỗ tay!
Ông nội anh!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-569.html.]
Tên khốn giả tạo này vẫn không phục sao?
Có gan thì anh ta cũng tới b.ắ.n hai phát đi!
“Trung úy Lục, cậu lính này của tôi đúng là một hạt giống tốt chứ?!”. Đại đội trưởng tự hào nói với Lục Bắc Kiêu.
Lục Bắc Kiêu nhếch môi: “Đúng là rất đặc sắc! Dù sao nó cũng khiến tôi nhớ lại cái trò s.ú.n.g cao su b.ắ.n chim lúc còn bé!”
Hứa Nghị đã sớm lắng tai nghe xem Lục Bắc Kiêu đánh giá mình thế nào rồi.
Đm!
Cái đồ giả tạo này, thế mà lại con mẹ nó lại nói tuyệt chiêu của cậu ta là trò s.ú.n.g cao su b.ắ.n chim của con nít!
Cậu ta càng không phục, cầm s.ú.n.g bước tới, dừng trước mặt Lục Bắc Kiêu, còn chưa kịp nói gì thì đã thấy Lục Bắc Kiêu lấy mũ xuống, gấp gọn lại nhét ở phía dưới quân hàm trên đầu vai, ngay sau đó, anh lấy kính râm xuống nhét vào túi áo trước ngực.
Đôi mắt chim ưng của Lục Bắc Kiêu khinh thường liếc nhìn tên tân binh tràn đầy sức lực muốn bộc lộ tài năng, vẻ mặt viết hai chữ “không phục” đứng trước mặt mình!
Anh cầm lấy khẩu s.ú.n.g trong tay Hứa Nghị, để ngang nó lại và kiểm tra một lượt: “Băng đạn!”
Lòng bàn tay anh đưa về phía trước, mở ra trước mặt Hứa Nghị, lúc Hứa Nghị để băng đạn vào trong tay anh mới nhận thấy, bàn tay của cái tên giả tạo này đầy vết chai!
Trong nháy mắt, anh đã đổi băng đạn mới! Thật sự chỉ trong nháy mắt thôi đó!
Hứa Nghị hoàn hồn lại, chỉ thấy Lục Bắc Kiêu cầm s.ú.n.g trong tay, thân hình cao lớn đi tới rổ đá, nhặt một hòn đá lên, đi tới giữa trường bắn.
“Đồ giả tạo, xem anh thuyết phục công chúng thế nào!”
“Trung úy Lục định làm gì đây?”. Mấy trung đội trưởng đứng cùng nhau, nghiền ngẫm nói, nếu anh cũng b.ắ.n trên cao như Hứa Nghị làm thì rất khó khiến những binh lính này tâm phục khẩu phục!
Dù sao thì Hứa Nghị chỉ mới là binh nhì đi lính chưa được hai năm!
Huấn luyện viên b.ắ.n tỉa lúc này cũng tới xem.
Sĩ quan Lục mặc đồ rằn ri đứng trên bãi đất trống, tay phải ném mạnh về phía trước, hòn đá lớn bằng nắm tay bay lên không trung khoảng 10-50 mét, lực tay đó khiến nhóm binh nhì kinh ngạc đến mức há hốc miệng, bọn họ sắp không nhìn thấy hòn đá kia rồi.
Trong lúc mọi người cho rằng sĩ quan Lục sẽ giơ s.ú.n.g b.ắ.n thì thân thể vốn dĩ bất động đó đột nhiên vọt tới trước như mũi tên, thân hình cao lớn di chuyển với tốc độ cao!
“Đùng” một tiếng, khẩu s.ú.n.g trường trong tay anh vang lên, anh vừa chạy với tốc độ cao vừa b.ắ.n hòn đá trên không, hòn đá vỡ tan!
Hòn đá đang di chuyển với tốc độ cao trên không, xạ thủ cũng chạy nhanh với tốc độ cao, mà hòn đá thế mà lại bị b.ắ.n trúng, làm sao mà hay vậy?! Nhóm binh nhì cùng đi lính chưa đầy hai năm với Hứa Nghị sợ ngây người…