Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 537

Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:14:42
Lượt xem: 20

Diệp Kiều cũng cảm nhận được giọng của cậu ngày càng yếu ớt, "Lục Cổn, mẹ biết con đang tạm biệt mẹ, con lộ ra những tin tức này sẽ làm tiêu hao năng lượng của con! Con để lại chút năng lượng ở bên mẹ có được không? Con còn chưa nhìn thấy cảnh tượng cha mẹ bước vào lễ đường mà!"

Lục Cổn lại không nghe cô, nói tiếp: "Mặc dù sau này cha làm sĩ quan huấn luyện nhưng có vài nhiệm vụ quan trọng đều cần cha và các chú trong Huyết Lang tham gia! Năm 2002 lúc thi hành nhiệm vụ chú Phương Trác đã trúng bẫy của Bọ cạp độc, c.h.ế.t thảm. Chú Giang Hải cũng bị gãy chân, sau khi chuyển nghề thì cuộc đời khốn khó, cha vẫn luôn giúp chú ấy! Sau khi chú Hà Phong chuyển nghề làm cảnh sát, bị Bọ cạp độc trả thù, tai nạn giao thông chết."

"Năm 2008, vũ khí sinh hóa mới nhất do K2 phát triển ra mắt và được giao dịch cho nhiều bên. Lúc giao dịch ở biên giới, cha dẫn theo đội viên của cha đến bắt Bọ cạp độc, lúc quyết đấu với gã thì bị cơn tức giận bùng nổ, mất đi năng lực phán đoán bị Bọ cạp độc đả thương. Cha bị gã nhốt vào căn hầm đầy vũ khí sinh hóa, để ngăn cản các thành viên trong đội cứu cha đã tự sát..."

"Diệp Kiều, kiếp trước mẹ bị tai nạn giao thông cũng là người của K2 làm...."

"Lục Cổn! Kiếp này cha con sẽ không chết! Mẹ cũng sẽ không ngồi tù! Cũng sẽ không có tai nạn giao thông!" Cô nói chắc nịch, trái tim đau đớn vì Lục Bắc Kiêu của kiếp trước!

"Vâng! Sẽ vậy! Diệp Kiều, không cho người khóc!" Giọng của Lục Cổn vẫn rất ngang ngược.

Diệp Kiều lau nước mắt, cười xong nước mắt lại rơi nhiều hơn, "Mẹ không khóc, không khóc..."

"Diệp Kiều, người là Queen, người phải kiên định, không được cúi đầu vương miện sẽ rơi! Yêu cha là giúp đỡ tốt nhất với cha rồi!" Ở trong lòng Lục Cổn, mẹ cậu thực sự là nữ vương!

Diệp Kiều thực sự đã cười, chỉ là nước mắt rơi nhiều hơn, giả bộ là đứa trẻ lạnh lùng kiêu ngạo, ngoài lạnh trong nóng cái rắm gì, ngoài miệng nói ghét bỏ cô, trong lòng lại xem cô là nữ vương...

"Mẹ nhớ kỹ rồi, nhớ kỹ rồi!" Giọng cô khàn khàn.

"Mẹ, Te amo!" Giọng nói trẻ con non nớt của Lục Cổn vang lên, không còn lạnh lùng, kiêu ngạo, chỉ còn giọng điệu của một đứa trẻ bốn, năm tuổi.

"Cái gì? Cổn Cổn, con nói gì? Mẹ không nghe thấy!" Cô sửng sốt một chút, vội hỏi lạnh nhưng thật ra là nghe thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-537.html.]

“Mẹ, Te amo!” Nước mắt Diệp Kiều rơi như nước mưa, tay che miệng, Lục Cổn lạnh lùng cuối cùng đã gọi cô là "Mẹ".

"Mẹ, mẹ, mẹ, mẹ,,,," Lục Cổn vẫn gọi tên cô, giọng ngày càng ngày càng nhỏ, đến tận khi biến mất... Cậu biết cô vẫn luôn muốn cậu gọi cô là "Mẹ".

"Lục Cổn!" Cô lớn tiếng gọi, lao khỏi giường muốn đi ra ngoài, tư thế đuổi theo lục Cổn, còn chưa đứng lên đã ngã xuống giường, mí mắt nặng nề, hai mắt nhắm lại nhanh chóng ngủ thật say...

--

Lúc tỉnh lại trên người còn đắp chăn bông.

Cố Diệp Phi

"Lục Cổn, con vẫn còn đó đúng không?" Cô kích động nói.

Nhưng trong phòng vẫn yên tĩnh, không ai đáp lại cô.

Không khóc, không khóc, hôm nay là người cưới của cô là Lục Bắc Kiêu, không được khóc, không được buồn...

Lục Cổn không muốn nhìn thấy vẻ đau khổ của cô, cậu sẽ còn quay lại, sẽ nhanh chóng quay về, là một em bé trong tuần trăng mật!

Lúc soi gương phát hiện ra mắt không có dấu hiệu đã khóc, trông vẫn tràn đầy sức sống!

Sau khi rửa mặt xong, nhân viên makeup đến, ô lấy trang sức, vừa mở ngăn kéo ra thì thấy trên đó có một tờ giấy có vẽ minh họa bằng bút chì, cô dâu mặc váy cưới và chú rể mặc quân phục đang ngước nhìn, trong đám mây trắng là một cậu bé tinh nghịch....

"Mãi mãi gắn bó với nhau, chúng ta sẽ cùng nhau già đi"

Nét chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, là lời chúc của con trai họ.

Loading...