Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 473

Cập nhật lúc: 2024-09-28 15:36:02
Lượt xem: 14

“Trước đây tôi và ông Charlie không quen biết nhau, lúc ở khu vực thiên tại quá bận, căn bản không để ý rằng ông ấy luôn chụp chúng tôi! Lần này, cũng là bởi vì có người nghi ngờ “người một nhà” chúng tôi, nên ông ấy mới nhiệt tình giúp chúng tôi ra mặt làm rõ!” Trên TV, Diệp Kiều nói trước ống kính.

Lời này của cô như thể đang vả vào mặt cô ta!

Nắm tay của người phụ nữ càng chặt hơn.

Trên TV, người phụ nữ với khí chất mạnh mẽ, ăn mặc thanh lịch, giỏi giang, thực sự là Diệp Kiều quê mùa lúc trước sao?!

“Hai ông cháu đó không phải là cố ý vu cáo hãm hại cô Diệp chứ?”

“Cái này còn phải nói à, chắc chắn là như vậy!”

“Bạn phóng viên vừa rồi, bạn còn có câu hỏi nào không?” Diệp Kiều nhìn nữ phóng viên đeo tai nghe trong góc, lớn tiếng hỏi với giọng điệu mạnh mẽ.

Nữ phóng viên đó nhìn cô, không nói nên lời, vô cùng ngượng ngùng.

“Vậy bạn có tin rằng các hoạt động từ thiện của chúng tôi là thật không? Không còn nghĩ rằng những bức này này là dàn dựng chứ?” Diệp Kiều tiếp tục hỏi.

“Vâng, là thật!” Tất cả nhân chứng, vật chứng đều ở đây, sao cô ta còn có thể nói không phải là sự thật! Nữ phóng viên cười ngượng ngịu nói.

Lúc này, trên màn hình lớn lại phát một bức ảnh.

Trong ảnh là hình ảnh Diệp Kiều mệt mỏi đến tê liệt, dựa vào góc tường ngủ thiếp đi, người cô đầy bùn, má cũng lấm tấm bùn……

Những người có mặt lại nhìn về phía người phụ nữ giàu có đứng ở giữa sân khấu, cả người đồ hiệu, khí chất và thanh lịch, có giá trị 300 triệu, thực sự tạo thành một sự tương phản mạnh mẽ, một người phụ nữ giàu có như vậy, lại không sợ khổ không sợ mệt, đích thân tham gia cứu trợ khu vực thiên tai……

Tinh thần này thật đáng quý.

Dần dần hội trường truyền đến tiếng vỗ tay, sau đó là một tràng pháo tay như sấm dành cho cô!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-473.html.]

Diệp Kiều cúi người thật sâu!

Sống lại một kiếp, một lần nữa đối mặt với trận thiên tai này, cô chỉ muốn làm chút việc có ý nghĩ trong khả năng cho phép, không nghĩ nhiều như vậy, chỉ là không ngờ lại gặp phải bọn cặn bã muốn hãm hại cô!

Nhìn trong ti vi, mọi người đang vỗ tay cho Diệp Kiều, người phụ nữ trước ti vi tức giận cầm điều khiển, bấm tắt đi!

Tại hội trường, sau khi Diệp Kiều bàn giao những chuyện còn lại cho quản lý của Tô Mục và chào hỏi mấy vị đại lão, cô lập tức rời đi.

“Cô Diệp, nữ phóng viên đó vừa vào 1902!” Người được cô sắp xếp báo cáo.

Cô lập tức đi qua, 1902 ở ngay bên cạnh hội trường hội nghị này!

Kẻ chủ mưu phía sau có thể đang ở bên trong!

Cô vừa tới cửa, nữ phóng viên đó đã đi ra, Diệp Kiều lập tức lao vào, trong phòng không còn ai!

Cố Diệp Phi

“Rốt cuộc ai là người đã sai khiến cô gây khó dễ cho chúng tôi?! Họ cho cô những lợi ích gì?!” Diệp Kiều nghiêm nghị hỏi nữ phóng viên trông rất trẻ kia, đã mạnh mẽ nắm lấy thẻ của cô ta.

“Tôi, tôi, cô Diệp, cô đừng tính toán với tôi! Tôi chỉ là sinh viên chuyên ngành báo chí, còn chưa phải là phóng viên! Là một người đàn ông đeo kính râm, còn có một người phụ nữ đội mũ rộng vành màu đen, người phụ nữ chưa bao giờ nói chuyện với tôi, đều là do người đàn ông sắp xếp! Hiện tại tôi cũng đang lo lắng, họ đã hứa sẽ đưa tôi hai nghìn tệ, nhưng bây giờ, không thấy người đâu nữa!” Phóng viên giả đó buồn rầu nói.

Diệp Kiều hừ lạnh.

Cô lập tức đi về phía cửa thang máy, thang máy đang đi xuống tầng năm, vẫn đang tiếp tục đi xuống, cuối cùng dừng ở B1.

Vì vậy, họ đã đến bãi đậu xe!

Sau khi bấm nút xuống, Diệp Kiều lập tức quay lại cửa hội trường hội nghị, giật lấy bộ đàm trên tay bảo vệ khách sạn, “Lập tức chặn xe muốn ra khỏi bãi đậu xe! Đây là ý của Chủ tịch Đỗ!” Khách sạn Tụy Cung có cổ phần của bà Đỗ.

Cô lập tức lại quay lại cửa thang máy.

Hôm nay cô nhất định phải tìm ra, rốt cuộc là ai lại muốn hãm hại cô!

Loading...