NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 468
Cập nhật lúc: 2024-09-28 15:34:10
Lượt xem: 14
Lần này, kẻ địch ở trong bóng tối còn cô thì ở ngoài ánh sáng, Lục Tiểu Cổn lại không chịu giúp cô nên cô chỉ có thể từng bước từng bước mà đi cho cẩn thận!
Cô đem hóa đơn, biên lai mua vật dụng cứu trợ sắp xếp lại lần nữa, thêm vào đó một số hình ảnh chụp hiện trường, vài đoạn ghi hình, nhất định sẽ khiến kẻ trong bóng tối đó phải ra mặt!
Kiều Thiêm vẫn chưa biết tại sao Diệp Kiều lại bắt mình quay phim, chụp ảnh lại, mỗi ngày anh đều bận rộn đưa vật tư cứu trợ đến cho từng hộ dân thì làm gì có thời gian mà làm những chuyện kia?! Nhưng, đã là lệnh của Diệp Kiều thì anh ta làm sao dám không nghe được, liền sai một người phụ trách việc quay phim, chụp hình.
“Kiều Thiêm!” Diệp Kiều không yên lòng nên chạy đến chỗ khu cứu nạn của Kiều Thiêm, anh ta thì vẫn đang bận rộn với công việc của mình.
Những nạn dân nhìn thấy Diệp Kiều, đều nhận ra cô nên tiến đến chào hỏi.
Diệp Kiều cũng nhiệt tình đáp lại họ: “Ông à, con đã nói rồi, quê của tụi con ở gần đây, chúng ta là đồng hương nên giúp đỡ lẫn nhau thôi ạ!”
Lúc nói chuyện, áo thun in dòng chữ “Người một nhà” của cô bỗng bị ai đó kéo.
“Cô nhóc này, con lừa ta đúng không, nhìn con không giống nông dân chút nào!” Ông lão cầm điếu thuốc, mặt mũi nhăn nheo, nói với cô.
Diệp Kiều dùng tiếng bản địa để nói chuyện với ông vài câu, ông lão mới chịu tin cô.
“Kiều Thiêm, chuyện em giao cho anh anh làm đến đâu rồi?!” Diệp Kiều kéo Kiều Thiêm qua một bên, thấp giọng hỏi.
“Anh bảo A Chí phụ trách chuyện đó rồi!” Kiều Thiêm nói đã bảo A Chí đi chụp ảnh.
Một lát sau, A Chí chạy tới, nói là bị đau bụng nên vội vàng đi nhà xí, Diệp Kiều hỏi máy ảnh cùng đoạn video quay được đâu, cô cần phải về gấp còn mở buổi họp báo!
Lúc này A Chí mới vội vàng đưa cho cô.
Diệp Kiều mở máy ảnh ra xem, bên trong nhắc nhớ, chưa bỏ thẻ lưu trữ!
Máy quay phim cũng thế!
“Sao có thể được! Chị Kiều, lúc em chưa đi nhà xí, mọi thứ bên trong đều còn mà!” A Chí vỗ trán nói, gương mặt không khỏi lo âu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-468.html.]
Diệp Kiều lòng như lửa đốt.
“Cậu đi nhà xí, lúc đó, bỏ máy ảnh ở đâu?” Cô lớn tiếng hỏi.
Cố Diệp Phi
“Thì, em để chỗ chứa đồ dùng trên xe…” A Chí thành thật khai báo.
!!!
Mẹ nó, chắc chắn có kẻ trộm mất thẻ lưu trữ rồi!
Diệp Kiều vỗ vỗ trán, cố gắng kiềm chế, cô như muốn phát điên lên! Không có hình ảnh tư liệu thì buổi họp báo chiều nay làm sao có thể thuyết phục được mấy tên nhà báo kia?!
Cô ý thức được, việc xảy ra lần này, chắc chắn là có người cố ý muốn hại!
“Mấy người, bây giờ lập tức đi quanh một vòng, ghi chép lại từng khu có gì rồi để mấy người chịu trách nhiệm ở đó kí tên xác nhận!” Diệp Kiều thấp giọng giao công việc cho họ, tuy chứng cứ này có thể bị kẻ địch nói là giả, nhưng tình huống bây giờ thì có còn hơn không!
Ngay lúc Diệp Kiều đang lo lắng không biết làm sao thì có một nhà báo tóc vàng, có vẻ là người ngoại quốc, cầm máy ảnh đi đến chỗ cô…
−−−
Đúng giờ, buổi họp báo bắt đầu diễn ra.
Mấy ngày nay, ca sĩ Tô Mục gặp không ít mệt mỏi với mấy bài báo, anh ăn mặc đơn giản, áo sơ mi và kính râm, cả người uể oải suy sụp, đây là lần đầu gặp thị phi trong sự nghiệp ca hát của anh ta! Nhiều nhà báo của những tờ báo lớn đã xuất hiện, chờ sẵn, chĩa đầy micro trước mặt anh.
Tại buổi họp báo, mãi mà không thấy Diệp Kiều đâu. Buổi họp báo bắt đầu mà cô vẫn chưa xuất hiện.
“…Một lần nữa, Tô Mục tôi xin nhấn mạnh, cam kết quyên góp toàn bộ số tiền mà tôi công bố cho tổ chức từ thiện ‘Người một nhà’! Đồng thời, tôi cũng tin rằng, ‘Người một nhà’ sẽ dùng toàn bộ số tiền kia để giúp bà con gặp nạn! Ngoài ra, tôi và cô Diệp Kiều chỉ là bạn bè, chúng tôi chưa hề có bất cứ một hành động nào không đứng đắn!” Tô Mục hướng về phía micro trả lời vô cùng chân thành.
Lúc này anh ta mới nhớ lại lời Lục Bắc Kiêu đã từng nói, anh ta và Diệp Kiều không được đi quá gần nếu không sẽ mang lại cho cô những rắc rối không cần thiết, tới lúc này anh ta mới hiểu ra, lòng vô cùng áy náy.
“Tô Mục, có người tố cáo rằng, tổ chức Người một nhà nhận tiền quyên góp nhưng không đi cứu trợ, mà chính là để bỏ túi riêng, chuyện này, anh giải thích như thế nào?” Một nhà báo đưa micro về phía anh mà hỏi.