NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 427:
Cập nhật lúc: 2024-09-28 14:29:35
Lượt xem: 19
Vợ của trùm buôn ma túy này không được yêu thương quát hai lần, hai vệ sĩ vẫn không động đậy!
Diệp Kiều cười trộm trong lòng.
Mặt Phan Linh đỏ lên vì tức giận, cô ta đứng lên, trừng mắt nhìn Hà Sơn đang thong thả ung dung ăn bò bít tết ở đối diện.
Hà Sơn cũng chưa liếc mắt nhìn cô ta một cái!
Phan Linh càng cảm thấy mất mặt!
“Được rồi, tao không ra lệnh được cho chúng mày đúng không? Tự tao làm!" Phan Linh nói, từ trong túi lấy ra một khẩu súng, đi đến trước mặt Diệp Kiều.
Khi đi đến trước mặt Diệp Kiều, cô ta lên nòng súng, nhắm chuẩn giữa trán Diewpj Kiều!
Lúc này, đúng lúc Lục Bắc Kiêu đi vào, nhìn thấy Diệp Kiều bị Phan Linh chĩa s.ú.n.g vào đầu, anh xúc động muốn cắt cô ta làm tám phần. Diệp Kiều cũng nhìn thấy anh đi vào, cô biết, khi điểm yếu của anh bị kẻ thù bắt lấy, anh sẽ làm ra hành vi quá kích như thế nào.
Nhưng mà, anh hiện tại không thể bại lộ!
“Chị dâu, cô đây là đang gây khó dễ cho đồ chơi của tôi?" Anh cuối cùng cũng khắc chế được, khóe miệng tà mị cười, giương giọng nói.
Hà Sơn cũng không nói lời nào, chỉ buông d.a.o đĩa xuống, lấy khăn lau miệng, một bôh dạng xem chuyện vui.
“Một món đồ chơi mà thôi, anh cần gì phải so đo với tôi!" Ánh mắt Phan Linh âm ngoan mà nhìn Diệp Kiều, lạnh lùng nói.
Đm mày!
Cố Diệp Phi
Chờ đến lúc boni họ phản kích, Diệp Kiều nhất định phải nói cho người phụ nữ Phan Linh này mình làm ai!
Trong lòng Diệp Kiều bực mình, không chút lo lắng Phan Linh sẽ g.i.ế.c cô, Lục Tiểu Cổn sẽ không bỏ qua cho cô ta!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-427.html.]
Đương nhiên, Lục Bắc Kiêu cũng không cho phép!
“Chị dâu, tuy nói là đồ chơi, nhưng tôi chưa chơi chán thì nó là vật sở hữu của tôi, ai cũng không được chạm vào! Cho dù là kẻ vào cũng không được!" Khi Lục Bắc Kiêu nói chuyện, lấy ngón tay đẩy s.ú.n.g của Phan Linh ra, nhưng đôi tay của Phan Linh chống cự lại, ngón tay anh phải dùng sức, dùng hết sức đẩy tay đang cầm lấy s.ú.n.g của Phan Linh ra, sau đó ôm lấy Diệp Kiều vào trong ngực!
“Hà Sơn! Anh thật sự tin là cậu ta mới gặp con bé mày sao?! Em nghi ngờ, boni họ đã sớm gặp nhau!" Phan Linh thấy Lục Bắc Kiêu ôm Diệp Kiều vào trong ngực, cô ta không biết làm gì phải đánh lừa Hà Sơn!
Lục Bắc Liêu không tỏ ý kiến gì, vẻ mặt bình tĩnh mà nhìn Hà Sơn.
Giải thích chính là che giấu, anh lựa chọn im lặng.
“A Linh, em có năng lực sao?!" Hà Sơn híp mắt nói, ở trước mặt người anh em A Mộc, hắn ta chỉ cảm thấy mất mặt!
Sao hắn ta lại không biết bởi vì Phan Linh quyến rũ A Mộc không thành, bây giờ thấy A Mộc có phụ nữ, cô ta tức nên mới bắt đầu chửi bới!
Phan Linh nắm chặt lấy súng, oán giận mà trừng mắt nhìn Hà Sơn, trong lòng tức giận không tiêu, s.ú.n.g trong tay nhắm vào c.h.é.m rượu "pằng pằng pằng" chén rượu nổ tung, mảnh vỡ bay vào mặt Hà Sơn, hắn ta tức giận mà vỗ cái bàn đứng lên!
Phan Linh không nói chuyện, phẫn nộ rời đi!
“Anh Sơn, anh bớt giận!" Lục Bắc Kiêu trầm giọng nói, buông Diệp Kiều ra.
“A Mộc, cái câu nói của bà điên kia cậu đừng để trong lòng! Đừng nói chuyện với một con đàn bà không có kiến thức ấy!" Hà Sơn mất mặt, nhưng vẫn khách khí với Lục Bắc Kiêu.
“Anh Sơn! Tôi hiểu mà!"
“Cô nhóc này, đúng thật là không giống người phụ nữ khác! Vẻ đẹp khác, còn rất có cốt khí! Về sau, giữ cô ấy ở trong biệt thự đi, cẩn thận bị chạy mấy!" Hà Sơn nhìn Diệp Kiều, lại nói với Lục Bắc Kiêu.
Lục Bắc Kiêu gật đầu, anh xác nhận, Hà Sơn vẫn rất tín nhiệm với anh!
Anh lôi Diệp Kiều không tình nguyện đi lên tầng e, mới vừa vào phòng, anh liền ôm cô vào trong ngực: "Bé cưng ngốc, anh đảm bảo, nhất định lúc đó sẽ để cho Phan Linh biết, em là tâm can bảo bối của anh! Không phải là đồ chơi qua đường!"
Kiêu ngạo như anh, yêu thương cô như anh, chính vì lời nói nói trước mặt Phan Linh mà tự trách!