Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 407

Cập nhật lúc: 2024-09-26 10:13:17
Lượt xem: 18

“Anh Sơn! Đám tôn tử đó là ai, mà dám đuổi g.i.ế.c anh, tôi mang đàn êm quay lại g.i.ế.c bọn họ!” Lục Bắc Kiêu dìu Hà Sơn từ trên xe xuống, tức giận nói. Chiếc xe của bọn họ bị b.ắ.n thành hàng trăm lỗ thủng, hai bộ t.h.i t.h.ể phía sau m.á.u chảy lênh láng.

Anh cô ý nói như thế, trên thực tế là muốn Hà Sơn quay về nước!

“Trừ Ô Sa ra còn ai nữa! Kẻ thù sống c.h.ế.t của tôi! Kết thù đã lâu rồi! Đây là địa bàn của bọn họ, A Mộc, chúng ta lập tức giản tán thôi!” Hà Sơn cắn răng oán hận nói.

“Anh Sơn! Anh cam tâm đi như thế sao?! Cái đám tôn tử này quá ức h.i.ế.p người rồi! Tôi mang người đi đánh bọn họ!” Lục Bắc Kiêu cố ý nói, nói đến đó thì muốn đi, lúc này Phan Linh từ trong phòng đi ra, vẻ mặt hoảng sợ.

“A Mộc! Chuyện báo thù, ngày dài tháng rộng mà! Cậu yên tâm, tấm lòng của cậu tôi nhận! Chuẩn bị giải tán!” Hà Sơn vổ vỗ vai anh, trầm giọng nói.

“Anh Sơn, anh không sao chứ?” Phan Linh vẻ mặt quan tâm hỏi.

“Không sao!” Hà Sơn nói, “Tối nay cực khổ cho A Mộc rồi! Nếu không lãi tử đã c.h.ế.t trên tay Ô Sa rồi!”

Nghe Hà Sơn xem trọng A Mộc đến như vậy, trong lòng hừ lạnh, tên tiểu tử này, rốt cuộc là cố ý hay đối với phụ nữ không cứn lên được?!

Có mấy người đàn ông có thể thoát khỏi mê hoặc của Phan Linh này chứ? Tên tiểu tử này là người đầu tiên!

….

Quán trà sữa “Chúng tôi” ở đôi diện đột nhiên buôn bán tốt lên, nhưng làm cho nhân viên”bọn họ” mở to mắt mà nhìn.

“Sao mà có nhiều người xếp hàng đi mua vậy? Không đi học sao? Còn có không ít cô, chú lớn tuổi nữa!” u Dương đứng ở trước cửa, nhìn phía bên cạnh, nghiêm túc nghiên cứu.

“Mang lượng khách của chúng ta đi hết rồi, mở cửa hai tiếng rồi cũng không có vị khách nào!” An Hân tức giận thở phì phò, “Cũng không biết bọn họ có hoạt động gì, đột nhiên mấy ngày hôm này lại có nhiều khách đến như thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-407.html.]

Diệp Kiều từ trên gác lửng đi xuống, vừa đi vừa nói, "Các chị em, tiếp thị đói, bài học này quên rồi sao?”

Lời của cô làm tất cả mộ người ngẩn ra.

“Chết tiệt! Đám người đó là bọn họ tiêu tiền thuê đến hả?” Từ Nhiễm lớn tiếng nói.

“Nếu không thì sao? Trà sữa khó uống như thế, danh tiếng lại không tốt, đột nhiên có nhiều người đến xếp hàng mua như thế, cậu cho rằng là cái gì?” Diệp Kiều lạnh giọng hừ một tiếng, “Nhìn người ta xem, Mỹ Viện có thể có nghĩ chiêu như thế, bọn họ là học kinh doanh đó!”

“Kiều gia, chúng ta là những cô gái chính trực mà phải không?” u Dương phản bác.

Lúc này, Đổng Nhàn đang nhìn “Bọn họ” ở bên cạnh đang nhìn trộm, cho dù bỏ tiền ra thuê đám người này đến, như thế cô cũng lấy lại được mặt mũi rồi.

“Tôi nói với các cô này, bà chủ của chúng ta, là bạn gái của Lý Thành Hề, xin mọi người ủng hộ nhiều vào!”

“Lý Thành Hề! Là tài tử đó sao!”

“Nếu đã như thế sao chưa từng thấy anh ta đến đây đoán bạn gái mình chứ?”

Cố Diệp Phi

Trịnh Hương có chút bối rối nhìn Đổng Nhàn.

“Anh ấy rất bận, hiện tại vào giới giải trí rồi, nhưng mà thức bãy này tôi sẽ mời anh ấy đến quán chơi, lúc đó mọi người nhớ đến ủng hộ nhe!” Đổng Nhàn cười nói.

Lời của cô ta làm Trịnh Hưỡng sững lại.

Tuy rằng trong miệng Đổng Nhàn, Lý Thành Hè là của cô, nhưng TRịnh Hương hiểu rỏ, bọn họ căn bản không có giao tình gì, đều là Đổng Nhàn tự biên tự diễn.

Sinh viên đại học nghe nói Lý Thành Hề thứ bãy này sẽ đến “Chúng tôi”, việc buôn bán của bọn họ liền tốt lên, lúc Đổng Nhàn quay lại phục vụ, nhìn thấy Hoa Nhụy đứng ở cửa phát tờ rơi, khóe miệng đắc ý nhếch lên, “Cho cô bán đứng chung tôi, cái quán này cuối cùng cũng đóng cửa, tôi xem cô đi làm công ở chổ nào, đến lúc đó quay lại cầu xin tôi, thì đừng có mơ nhé!

Loading...