NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 362
Cập nhật lúc: 2024-09-21 14:37:27
Lượt xem: 31
“Cố Tuyết Yến! Từ trước đến giờ tôi cũng chưa từng công khai cô chính là con dâu tương lai của tôi! Tôi cũng chỉ là lén lút mà nói chuyện này với cha mẹ của cô mà thôi! Lục gia của chúng tôi cũng chưa từng công khai cùng hứa hẹn bất cứ điều gì với cô cả!” Bà Đỗ tức đến không chịu nổi, vỗ xuống bàn một cái, oán giận mà nói.
“Cô Cố, đã từ rất lâu về trước, tôi thật sự đã từng từ chối cô!” Lục Bắc Kiêu bồi thêm một dao, ánh mắt tỏ vẻ khinh thường.
“Cố Tuyết Yến! Ông xã tôi thật sự là đã từ chối cô, nhưng sau đó, cô không chỉ không c.h.ế.t tâm, mà còn đi khắp nơi rêu rao chính mình là con dâu tương lai của Lục gia, kết quả, là tự mình vả vào mặt của chính mình! Bây giờ cô là muốn trút đến đống bực tức lên đầu tôi, có đúng không?!” Lúc này Diệp Kiều liền quay lại giẫm cô ta một phát.
“Hóa ra là Cố gia này một lòng muốn gả con gái vào Lục gia, kết quả không gả được, nên lấy việc rút đầu tư để uy hiếp!”
“Công báo tư thù, thật đúng là vô đạo đức!”
“Thật gian trá! Bội phục!”
Cố Diệp Phi
Người phóng viên nhỏ giọng bàn tán.
Cố Tuyết yến bị ba người họ liên hợp lại nói đến mức không nên lời, cô ta vốn dĩ đã đuối lý, làm gì có thể biện luận bằng bọn họ được!
Cô ta cũng phát hiện ra, vậy mà bà Đỗ này lại mạnh miệng đến như vậy!
Một khi bà ta phá sản, vậy thì không thể không dựa vào bà cụ Cố gia bọn họ, vậy thì bà ta có tư cách gì để phản bác cô?!
“Bà Đỗ! Bà đã quên, bà đã đồng ý với điều kiện của nhà chúng tôi rồi hay sao! Chỉ cần chúng tôi giúp công ty của bà vượt qua cửa ải khó khăn này, bà sẽ cho tôi cưới con trai của bà!” Cố Tuyết Yến không chút e ngại này, hợp tình hợp lý mà kiêu ngại nói với bà Đỗ .
Cuối cùng kịch hay cũng bắt đầu rồi!
“Cô Cố! Tôi nói rõ ràng cho cô biết, cô đang là đang nằm mơ!” Lục Bắc Kiêu lạnh lùng nói, vô cùng chắc chắn, sắc mặt của anh tối đi, bàn tay trái vẫn luôn nắm chặt lấy tay phải của Diệp Kiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-362.html.]
Cố gia, các người được lắm.
Dám cmn công khai đối đầu với Lục Bắc Kiêu Anh!
“Lục Bắc Kiêu! Anh không cứu công ty của mẹ anh hay sao?! Anh ở bên cạnh Diệp Kiều, thì có cái gì tốt chứ?! Cô ta bất quá cũng chỉ là đứa con riêng của Cố gia, là đồ nhà quê từ nhỏ đã lớn lên ở dưới quê, con nhóc quê mùa!” Cố Tuyết Yến vô cùng kích động mà phản bác lại.
Cố Tuyết Yến thật đúng là là không sợ c.h.ế.t mà!
Cứ ỷ mẹ nó cha cô ta có tiền, có Lý Vận ở phía sau chống lưng, là cho rằng bản thân mình là vô địch khắp vũ trụ!
“Cố Tuyết Yến, cô không xứng để thảo luận vấn đề này với tôi!” Lục Bắc Kiêu ôm lấy Diệp Kiều, khinh thường mà nói với Cố Tuyết Yến.
“Cố Tuyết Yến! Cô đừng tự cho mình là đúng! Bây giờ, tôi nói cho cô biết, Đỗ Dĩnh tôi, căn bản là sẽ không để cho con trai tôi kết hôn với cô! Con dâu của tôi, mãi mãi là Diệp Kiều! Con bé không phải là người có thể đem đi so sánh với thứ hồ ly tinh, người thứ ba thích đi cướp chồng người ta như cô! Cô thì có là gì chứ, mà dám nói con dâu tôi như vậy?!”
Bà Đỗ lập tức lên tiếng châm chọc, mỉa mai Cố Tuyết Yến.
“Bà Đỗ, bà là đang nói đùa phải không? Ha ha……..Chẳng lẽ, bà thật sự không cần công trình của mình nữa hay sao?! Không cần giang sơn bà đã đánh đổi nửa cuộc đời để giành lấy?!” Cố Tuyết Yến ngày càng kiêu ngạo hơn, cô ta rời khỏi chỗ ngồi, đi đến trước mặt bà Đỗ, hai tay khoanh lại trước ngực, từ trên cao mà nhìn xuống bà Đỗ, vẻ mặt vừa đắc ý vừa mỉa mai.
“Tôi còn có ngọn núi vàng của cha tôi, cô ta thì có được cái gì?! Cô ta có thể giúp bà trả nợ, hay là có thể giúp bà vượt qua cuộc khủng hoảng lần này!?” Cố Tuyết Yến mặc một chiếc váy dài màu hoa hồng, trang điểm quyến rũ, cô ta vừa cất tiếng cười châm biếm, vừa nói những lời đả kích với bà Đỗ.
Cứ như vậy muốn đắc ý thế nào thì đắc ý thế đó!
“Cô ấy có thể!” Một giọng nam trầm ổn dịu dàng vang lên, ánh mắt của tất cả mọi người có mặt ở hiện trường, đều tập trung về phía cửa phòng họp, chỉ nhìn thấy một người đàn ông mặc một bộ đồ vest cổ đứng Trung Sơn đang bước tới, bên cạnh ông còn có hai người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ vest mang giày da, trông như những tinh anh giới thương nghiệp.
“Ách.”
Vị phóng viên Dương giàu kinh nghiệm nhất đến từ tạp chí Tài Chính và Kinh Tế Miền Nam cũng có mặt ở hiện trường, nhìn thấy người bước đến liền cất tiếng kinh ngạc mà cảm thán!