NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 297
Cập nhật lúc: 2024-09-21 13:58:45
Lượt xem: 39
Khi Lý Vận nhìn thấy đám người này, cô ta đã có dự cảm xấu. Còn Thẩm Hi Xuyên đã sợ đến mức chân run lên.
Bà Đỗ thấy thằng cháu hư hỏng Lục Bắc Trì cũng ở đây thì cũng dừng bước.
"Lý Vận, mấy thằng này là ai?" Tiền Tổng nghi ngờ hỏi.
"Là lưu manh vùng này thôi, đừng để ý!" Lý Vận chỉ muốn nhanh chóng rời đi, xoay người muốn vào xe. Nhưng Trình Đại Phi đã sải bước nhanh đến, giữ ở bên cạnh cửa xe.
"Ôi chao! Thẩm Hi Xuyên cũng ở đây à! Tình cờ quá, mẹ nó quá là tình cờ luôn!" Trình Đại Phi nhận ra Thẩm Hi Xuyên người đã đổi kiểu tóc, mặc âu phục, lớn tiếng reo lên, mấy người Lục Bắc Trì cũng đến.
"Lý Vận! Thẩm Hi Xuyên! Hai đứa chúng mày chạy đâu một năm qua thế? Còn dám về à?" Lục Bắc Trì tiến đến, giễu cợt nói.
Cậu còn nhớ buổi tối một năm trước, hành động đáng xấu hổ của Thẩm Hi Xuyên khi xúc phạm chỉ số IQ của Diệp Kiều Kiều, nghĩ lại mẹ nó thật buồn cười!
"Các ngươi là loại người nào? Còn muốn gây chuyện sao? Tin tôi gọi cảnh sát không?" Tiền tổng cầm điện thoại di động nói muốn gọi điện, Trình Đại Phi cao lớn đã mạnh mẽ cướp lấy điện thoại của ông ta.
"Lão già, ông bị Lý Vận này lừa à? Còn có Thẩm Hi Xuyên nữa, sao ông tuyển nó làm lái xe thế? Không biết hai người bọn họ là một đôi cẩu nam nữ à?!" Trình Đại Phi lớn tiếng hét lên.
Giọng cậu ta khó nghe nhưng nói sự thật.
"Mấy cái thằng này, lại đến trêu gì đúng không?!" Bà Đỗ nghiêm túc nói.
"Mẹ nuôi, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta lên xe đi." Sợ Đỗ Dĩnh biết chuyện xấu của Lý Vận, Cố Tuyết Yến vội vàng nói. Thật ra việc đêm nay Lý Vận sẽ tìm người đến chửi bới Diệp Kiều, cô ta cũng biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-297.html.]
"Chị, bụng em khó chịu quá, em đến nhà vệ sinh đây. Chị phải chờ em đấy!" Đồng chí Đỗ Quân kịp thời diễn kịch phối hợp với Diệp Kiều.
"Mấy cậu nói nhảm gì vậy? Chúng tôi không quen biết!" Lý Vận cất giọng phản bác, còn Thẩm Hi Xuyên không nói một lời.
"Không quen?! Ôi, mày còn dám nói không quen? Năm đó mày trả lại hết thư tình tao viết cho, mày đã quên rồi sao? Khi tao bắt gặp mày và Thẩm Hi Xuyên ở trong rừng cây kia, mẹ nó tao mới biết được bộ mặt thật của mày! Đúng, khi đó Diệp Kiều là bạn thân mày, mày biết Diệp Kiều thích Thẩm Hi Xuyên, kết quả thì sao, Thẩm Hi Xuyên và mày bí mật hẹn hò! Chuyện này có ai mà không biết?" Trình Đại Phi lại cố ý hét lên.
Kỳ thật cậu ta không viết thư tình cho Lý Vận, nhưng những chuyện khác đều là thật.
Lúc này Diệp Kiều xấu hổ nhìn bà Đỗ bên cạnh, "Bác gái, để ngài chê cười rồi. Là chuyện xấu lúc còn trẻ người non dạ ạ!"
Cô chủ động thẳng thắn nói.
Cố Diệp Phi
Cho nên sự thật không phải như những gì bà nghe mấy phục vụ nói, bà Đỗ thầm nghĩ.
"Chúng mà nói bậy bạ gì đó! Tiền tổng, anh đừng nghe chúng nó nói. Chúng nó đang cố ý bắt nạt em và A Xuyên đấy!" Lý Vận vội vàng giải thích. Sao cô ta có thể ngờ được lại có một nhóm người xuất hiện, rốt cuộc sao bọn họ biết mà đến?
Chẳng lẽ là Diệp Kiều?
Sao cô có thể biết cô ta và nhân viên phục vụ diễn trò?
"Cố ý bắt nạt chúng mày thì sao?! Ban đầu là ai dùng tiền mua bọn lưu manh đánh Diệp Kiều? Kết quả còn bị giam 10 ngày, bị trường đuổi học!" Giọng Trình Đại Phi càng lúc càng lớn, có rất nhiều người đến xem.
Sắc mặt Lý Vận lúc đỏ lúc trắng, còn Tiền tổng bên cạnh cô ta sắc mặt cũng xanh mét.
Ông ta tức giận vì xung quanh mình có nhiều người quyền thế đứng xem, sau này còn muốn lăn lộn trong thành phố J không hả?