Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1659:Có người điên rồ là dựa vào bản lĩnh!

Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:26:01
Lượt xem: 4

Nghe cậu nói sẽ đua bằng chiếc Maserati chưa sửa sang bất cứ thứ gì đó, đám người Bạch Tuộc đã bật cười!

“Tiểu tử này là quá ngu ngốc hay là quá điên rồ? Cậu ta có biết là, đưa cậu chiếc xe thể thao cấu hình đỉnh nhất của anh Bạch Tuộc, cậu ta cũng không thắng được?!”

“Không phải là điên rồ, cậu ta chính là ngu ngốc!”

“Sống không tốt sao? Cứ nhất định tìm cái chết!”

“Đợi anh Bạch Tuộc ngược c.h.ế.t cậu ta!”

Các loại bình luận chế giễu truyền đến, Lục Tiểu Cổn nhảy xuống xe, liếc nhìn mọi người, khóe miệng hiện lên một nụ cười khinh thường.

Rốt cuộc ai là người có mắt không tròng?!

Cũng rất lâu rồi không thấy cậu cả nhà cô phô trương như vậy, cũng có thể cảm nhận được trong lòng cậu không thoải mái, không cần nghĩ cũng biết là vì Lâm Dương.

Anh Bạch Tuộc nhìn Lục Tiểu Cổn với nụ cười khinh thường, đưa tay ra hiệu, bảo mọi người yên lặng, “Tiểu tử, cậu có biết lời cậu vừa nói vô tri như nào không?!”

“Đừng phí lời!” Lục Tiểu Cổn tiếc chữ như vàng, sau khi nói ba chữ, lập tức xoay người, đi về phía chiếc xe thể thao màu xanh lam, mẫu xe thể thao này là chiếc chạy nhanh nhất của thương hiệu này, tốc độ tối đa có thể đạt 400 km/h, là một chiếc xe thể thao có thể tham gia đua mà không cần sửa sang.

Nhưng, cho dù cấu hình của nó cao đến đâu, cũng không so được với chiếc xe thể thao cấu hình đẳng cấp nhất đã được sửa sang.

Bất luận là xe thể thao hay xe đua chuyên nghiệp, cấu hình có cao đến đâu, đẳng cấp đến đâu mà không có một người lái/ tay đua xuất sắc thì đều là phí công vô ích.

Kỹ năng lái xe của người tên Bạch Tuộc này, cậu vừa nhìn thấy…!

“Tiểu tử đó là ai? Thật là điên rồ…” Tả Nguyên cách xe đám người, nhìn Lục Tiểu Cổn, nghĩ rằng cậu ở cùng với Diệp Nhất Mộc, chắc Trần Tiểu Quả cũng quen nên hỏi cô ấy.

Nhìn Lục Tiểu Cổn, trên mặt Trần Tiểu Quả lộ ra vẻ tự hào, “Có người điên rồ, gọi là tùy tiện, có người điên rồ là dựa vào bản lĩnh! Anh Tiểu Cổn của em chính là vế sau! Anh ấy tên là Lục Chiến Qua, trong đại viện của chúng ta!”

Trần Tiểu Quả giơ ngón tay cái với Tả Nguyên, nói một cách tự hào.

“Anh ấy không biết thực lực của anh Bạch Tuộc sao? Còn có xe của anh ta là cấu hình đỉnh nhất! Bỏ đi, nói với nhóc con nhà em cũng không hiểu.” Tả Nguyên lại nói.

“Em nói này Tả Nguyên, anh ở bên nào thế?! Không phải là anh ở bên Bạch Tuộc thối đó chứ? Vậy hai chúng ta sau này sẽ tuyệt giao!” Trần Tiểu Quả cô ấy là người trọng nghĩa khí nhất, và đám con chái đại viện bọn họ là đoàn kết nhất!

“Anh? Anh là lén đến góp vui thôi! Loại nghèo rớt như anh, sao có thể có quan hệ với anh Bạch Tuộc chứ!” Tả Nguyên vội vàng nói.

“Vậy lát nữa anh cùng em cổ vũ cho anh Tiểu Cổn của em đi!” Trần Tiểu Quả nghiêm túc nói.

Từ nhỏ đến lớn, cô ấy đều là hoạt náo viên xứng chức nhất trong đại viện của họ!

Tả Nguyên: “…”

“Anh Tả! Làn gió nào đã đưa anh đến đây?!” Lúc này, đàn em của anh Bạch Tuộc cao giọng nói với anh ta.

Tả Nguyên vội vàng nháy mắt ra hiệu với anh ta ở sau lưng Trần Tiểu Quả.

“Anh Tả! Anh không đi nước ngoài du học à?!” Tên tóc vàng không tinh ý lại nói với anh ta.

Nước ngoài, du học?

Trần Tiểu Quả tỏ vẻ kinh ngạc, nhìn Tả Nguyên.

“Vẫn chưa gom đủ tiền!” Tả Nguyên thấp giọng nói với anh ta.

“Anh Tả, chiếc xe trong nhà để xe của anh có thể cho em trai chơi vài vòng không?” Lúc này, lại một người bước tới nói.

Trần Tiểu Quả: “…”

Chỉ thấy Tả Nguyên giơ nắm đ.ấ.m muốn đánh người, và Trần Tiểu Quả vô tình nhìn thấy một tấm quảng cáo rất lớn ở rất xa bên ngoài trường đua, trên đó viết “Bất động sản Tả Thị”!

Trần Tiểu Quả nắm chặt hai tay, hai mắt nhìn chằm chằm Tả Nguyên đang cầm cốc giữ nhiệt trên tay, bộ dạng nghèo kiết xác, cô ấy giống như vũ trụ sắp nổ tung, khí thế đó khiến Tả Nguyên sợ hãi lùi lại mấy bước.

“Trần Tiểu Quả, họ nói nhảm đấy!” Tả Nguyên không tự tin nói.

Trần Tiểu Quả xoay người, sải bước như chiến sĩ robot, kìm chế ý muốn đánh người, đi về phía Lục Tiểu Cổn.

“Trần Tiểu Quả…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1659co-nguoi-dien-ro-la-dua-vao-ban-linh.html.]

“Họ Tả, tôi không quen biết anh! Cút!” Trần Tiểu Quả nghiến răng nghiến lợi nói mà không quay đầu lại.

Chết tiệt!

Hóa ra ông chủ của nhà kính chính là anh ta!

Lại giả vờ là người làm với cô ấy!

Mỗi khi gặp cô ấy đều than nghèo với cô ấy!

Đồ đê tiện này!

Hóa ra anh ta mới là tên phú nhị đại phá gia chi tử bỏ ra hàng chục triệu chơi sen đá thật sự!

“Tiểu Quả Tử, sao em lại đến đây?!” Cậu cả Diệp vừa quay lại, nhìn thấy Trần Tiểu Quả, thực sự ngạc nhiên nói.

Trần Tiểu Quả không để ý đến cậu ấy, cậu cả Diệp nhìn thấy bóng người quen thuộc ở không xa, “Tiểu Quả Tử, có phải tên đó bắt nạt em không?! Để anh đi đánh hắn!”

Cậu cả Diệp sa sầm mặt, hung dữ nói, nói xong liền hùng hổ đi về phía trước.

“Anh quay lại cho em!” Trần Tiểu Quả xoay người, ra lệnh một cách bá đạo.

Cố Diệp Phi

Cậu cả Diệp giống như robot nghe thấy chỉ thị của cô ấy, lập tức xoay người.

“Không có ai bắt nạt em! Em đến cổ vũ cho anh Tiểu Cổn!” Trần Tiểu Quả lớn tiếng nói.

……

Chiếc xe thể thao Maserati màu xanh lam và chiếc siêu xe cấu hình đẳng cấp sửa sang màu vàng đỗ ở điểm xuất phát của đường đua, hầu hết những người vây xem đều là fan cứng của anh Bạch Tuộc, đã có người đặt cược, chỉ là không có ai cược Lục Tiểu Cổn thắng, ván cược này cũng không có gì thú vị.

“Tôi cược bên chúng tôi thắng, mỗi người các anh cược bao nhiêu, tôi sẽ cược tổng của các anh, lát nữa nếu các anh thua, tiền của mỗi người đều đưa cho tôi, nếu tôi thua, tôi cũng sẽ mỗi người các anh một phần!” Lục Tiểu Vũ đi vào giữa, cao giọng nói.

Tất cả mọi người bên kia đương nhiên đều nói được!

“Tôi cũng cược bên chúng tôi thắng!” Lúc này, Trần Tiểu Quả vốn muốn gọi điện tố cáo lớn tiếng nói, có tiền mà không kiếm, đồ ngốc sao?!

Cậu cả Diệp đưa mũ bảo hiểm cho Cổn Gia, bị cậu ném ra ngoài, “Thật sự không cần anh đây làm hoa tiêu cho cậu sao?”

Lục Tiểu Cổn trong xe nhàn nhạt liếc cậu ấy một cái, không nói lời nào.

Cũng đúng!

Đường đua này, trước đây họ đã chơi không biết bao nhiêu lần, vậy còn cần hoa tiêu sao, nhắm mắt cũng biết rẽ ở đâu, ở đâu có chướng ngại vật!

Hai chiếc xe thể thao lao vút đi như mũi tên, để lại tiếng nổ khiến người ta nhiệt huyết sục sôi, Trần Tiểu Quả lớn tiếng gào thét, giọng nói của cô ấy còn lớn hơn giọng của mấy cô gái bên đối phương gộp lại!

“Đã nói rồi, tiểu tử đó quá điên rồ, xem rớt lại phía sau anh Bạch Tuộc của chúng ta bao xa rồi!”

“Tên đó đúng là làm tàng, mũ bảo hiểm cũng không đội, lát nữa đừng có tông chết!”

“E là tên đó chính là đến tự sát!”

Trong xe, Lục Tiểu Cổn mặt không biểu cảm, hai mắt không ngừng chuyển động, đồng thời sử dụng tay chân, phía trước khúc cua thứ nhất đến gần, cậu nheo mắt, tăng tốc, chỉ thấy kim trên bảng đồng hồ nhanh chóng quay đến mức tối đa, màu vàng chói mắt đó ở ngay trước mắt!

Cậu điều chỉnh vô lăng, đi vào phía trong cùng của khúc cua, như vậy có thể rút ngắng thời gian vào cua, nhưng cũng đòi hỏi nhiều kỹ năng lái xe hơn, làm không tốt sẽ tông vào lan can!

Một khoảnh khắc của chiếc siêu xe, anh Bạch Tuộc cảm thấy xe của mình bị va chạm trôi đi, suýt chút nữa tông vào lan can phòng hộ bằng lốp xe bên đường!

“Tiểu tử tối! Có hai bàn chải!” Anh ta nghiến răng nói, anh ta cũng bắt đầu nỗ lực.

……

“Khúc cua cuối cùng rồi! Tiểu tử đó chờ gọi anh Bạch Tuộc là ông đi!” Mọi người nhìn trên màn hình lớn, chiếc xe thể thao màu xanh lam tụt lại phía sau chiếc màu vàng mấy chục mét, lớn tiếng nói.

“Sau khi qua khúc cua, cậu ta phải giảm tốc độ để tránh chướng ngại vật, lần này thua chắc rồi!”

Trần Tiểu Quả cũng nắm chặt tay, đổ mồ hôi hột!

Anh Bạch Tuộc đã vượt qua khúc cua và tránh lốp xe chướng ngại vật, phóng nhanh về đích cuối cùng, khóe miệng đắc ý nhếch lên, tăng tốc một lần nữa, lao về đích!

Loading...