NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1564
Cập nhật lúc: 2024-10-05 12:56:50
Lượt xem: 4
Lâm Dương trong bộ đồng phục giống như cô vợ nhỏ ngồi xuống, hai tai nóng lên.
Nhất định mọi người đang bàn tán về cô.
Đợi tới khi cô nhớ ra canh còn chưa có múc thì học trưởng Lục đã bưng hai bát canh tới.
“Học trưởng Lục, anh sao lại đột nhiên tới căng tin ăn cơm vậy?”
Các nữ sinh trong lớp anh đều nói ngày thường anh không có tới căng tin trường học ăn cơm, thường là về nhà hoặc cùng nhóm Diệp Nhất Mộc ra ngoài ăn.
Cô hỏi với vẻ u ám.
Ăn cơm ở nhà ăn trường thì cứ ăn đi, còn phải ngồi cùng với cô, muốn cô bị phong sát sao?
Lục Tiểu Cổn nhìn Lâm Dương trong bộ đồng phục trước mặt trầm giọng nói: “Trước kia anh cũng thường xuyên ăn cơm ở đây.”
“Ăn cơm đi, sao không ăn vậy?” Anh cầm đũa gõ vào đầu cô.
!!!
Anh lại gõ đầu cô.
Lâm Dương nhìn anh, sợ rằng những hành động này giống như những hành động thân mật của đôi tình nhân, bị các bạn học nhìn thấy.
Cô chậm rãi cầm đũa, chỉ thấy anh bắt đầu ăn cơm. Trong khay của anh phần lớn là thịt, một khay đồ ăn.
“Động vật ăn thịt.” Cô lầm bầm.
“Ừ, anh thích ăn thịt, ăn rau chỉ để bổ sung vitamin.” Anh nhàn nhạt nói.
Thế mà anh nghe được.
Lâm Dương hoảng hốt, vội vàng lên tiếng nịnh nọt.
Cố Diệp Phi
“Ngày thường anh vận động nhiều, nếu muốn bảo trì cơ bắp cùng trọng lượng thì nên ăn nhiều thịt!”
“Em thì sao? Không ăn thịt là để giảm béo?” Lục Tiểu Cổn lên tiếng hỏi lại.
Lâm Dương vội vàng gật đầu, thành thành thật thật nói, “Em muốn duy trì thể trạng ở mức 2 con số!”
“Nhóc con, lớn rồi thì thích xấu đẹp à? Xấu đẹp cho ai xem?” Lục Tiểu Cổn buồn bã nói. Nói xong thì gắp một miếng đùi gà đặt vào bát cô.
“Nhất định phải ăn!” Anh ra lệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1564.html.]
“….” Lâm Dương.
Đã bá đạo lấy thêm một phần thịt bò cho cô, giờ còn bắt ăn thêm đùi gà.
Mà mấu chốt là, cái dáng vẻ bá đạo của anh, sao lại giống bạn trai đang quản bạn gái đến vậy?
“Học trưởng Lục, em không thích ăn da gà!” Cô nói xong thì gắp cái đùi gà để vào mâm của anh.
Bởi vì da gà rất nhiều mỡ, ăn rất dễ béo.
Lục Tiểu Cổn cầm cái đùi gà lên, lột lớp da bên ngoài ăn, sau đó lại đặt cái đùi không da vào mâm của cô.
“….”
Lâm Dương nhìn cái đùi gà đến phát ngốc.
“Ăn đi! Chê có nước miếng của anh sao?” Lục Tiểu Cổn nhướng mày hỏi.
Lâm Dương không tình nguyện mà lắc đầu. Cô không ngại ngước miếng mà là ngại cái sự thân mật này.
Cô có thể cảm nhận được vô số ánh mắt sáng quắc đang nhìn tới đây.
Anh là ai a?
Là đệ nhất giáo thảo của trường.
Đội trưởng đội bóng rổ của trường, thống lĩnh đội bóng rổ đi thi đấu đạt được giải quán quân bóng rổ cấp 3 toàn quốc.
Đệ nhất học bá của khối lớp 12.
Nói tóm lại, anh đi tới chỗ nào cũng trở thành nhân vật tiêu điểm.
Hiện giờ lại cùng cô ở trong nhà ăn toàn trường làm trò.
Ăn cơm thì cứ ăn cơm thôi, sao còn khiến người ta cảm nhận ra có hành động thân mật chứ.
Cô rũ đầu, giống như cô vợ nhỏ yên lặng ăn cơm, kỳ thực là muốn chui xuống dưới gầm bàn.
Lục Tiểu Cổn ăn vô cùng ngon miệng. Phần ăn khá lớn, nhưng mà lúc ăn không hề giống các nam sinh khác trong trường, ngấu nghiến ăn. Anh ăn không nhanh không chậm, thậm chí có vài phần ưu nhã.
Trong lúc này, có nam sinh bưng mâm đồ ăn đi ngang qua, nhìn thấy bên cạnh hai người có chỗ trống định ngồi xuống thì bị ánh mắt của Lục Tiểu Cổn quét qua, lập tức thức thời rời đi.
“Học trưởng Lục, em ăn xong rồi, có thể đi trước không?” Lâm Dương trong lúc vô tình thì phát hiện ngoài bạn cùng bàn còn có mấy học sinh nữ trong lớp, vội vàng đưa sách giáo khoa lên che mặt, lựa lời hỏi Lục Tiểu Cổn.
Lục Tiểu Cổn ngẩng đầu, trên khuôn mặt tuấn tú hiện rõ mấy chữ, “Em nói xem?”