NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1559:Cảm giác như tôi ôm được chân của đại thần vậy!
Cập nhật lúc: 2024-10-05 12:54:59
Lượt xem: 2
Anh thay cô lấy lại công bằng
Lâm Dương dừng bước, ngẩng đầu nhìn bóng lưng cao lớn, vừa nãy anh còn nghĩ những bạn học hiểu lầm cô sao này sẽ nghĩ như thế nào về cô nên anh mới nói như thế.
Anh ấy là ai, là Cổn gia đó.
Anh ấy nói sẽ lấy lại công bằng cho cô thì nhất định sẽ làm như thế.
“Sững người ở đó làm gì vậy?” Cậu đi lên góc cầu thang, thấy cô dừng lại cậu liền nhìn cô hỏi.
Lâm Dương hổi thần lại, miệng nhếch lên tiếp tục leo lên cầu thang.
“Nhóc con này, cười cái gì?” Cậu từ trên cao nhìn xuống hỏi.
Nhìn ra cô rất vui vẻ!
Nhìn cô vui vẻ cậu cũng nhịn không được mà miệng cũng nhếch lên.
“Tôi cảm thấy ôm được chân đại thần nên rất là vui vẻ” Cô cười, ánh mắt nhìn thẳng thật lòng nói.
Cậu còn không phải là đại thần đó sao?
Lục Tiểu Cổn nghe cô nói như thế miệng đầy ý cười, hai mắt sáng lên nhìn cô đầy thâm ý.
Trong lòng lại nghĩ, cả người đều cho cô ôm cả huống chi là chân.
Lại sợ làm cô sợ nên không nói, duỗi tay ra xoa xoa đầu cô, “Nói thừa, em không phải luôn được tôi bảo vệ sao?”
Lâm Dương:”…”
Lúc cô đi qua góc cầu thang vào trong phòng sách, miệng lẩm bẩm, “Nhất định là sợ tôi nói bí mật ra ngoài nên mới đối xử tốt với tôi như thế, muốn thuần phục tôi thành con ch.ó trung thành sao!”
“Em lẩm bẩm cái gì đó?” Cầu vào phòng trước nghe cô lẩm bẩm thì hỏi
Lâm Dương vội lắc đầu, đầu vừa quay qua liền đụng vào kệ sách.
Nhóc con này chắc chắn là định nói gì không dể nghe đây mà.
Phòng sách ở hướng nam, ánh sáng rất tốt, trên trần nhà có giếng trời trong suốt có thể mở ra đóng lại, máy lạnh mở khoảng 26 độ.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng của học trưởng Lục thỉnh thoang vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1559cam-giac-nhu-toi-om-duoc-chan-cua-dai-than-vay.html.]
Cô gái mặc áo trắng, tóc cột đuôi gà ngồi bên bàn học chăm chú nghe giảng.
Học trưởng Lục cúi người xuống bên cạnh cô, tay cầm bút viết lên bản nháp phân tích đề cho cô nghe.
Cố Diệp Phi
Sau khi cậu giảng xong nghiêng đầu nhìn cô hỏi có hiểu không?
Cô thành thật gật đầu.
Lông mi dài khẽ rung, cô nói, “Tôi hiểu rồi, hai cái lực này triệt tiêu lẫn nhau.
Cô vừa dứt lời, nghiêng đầu qua thì đụng phải gương mặt tuấn tú của cậu làm cô giật cả mình.
Tuy rằng vẻ ngoài của cậu rất nam tính, hơi bá đạo nhưng làn da màu đồng nhãn mịn không thấy cả lỗ chân lông.
Không giống như nhiều thằng con trai khác, lỗ chân lông trên mặt to, cảm giác lúc nào cũng bóng nhờn chưa rửa sạch.
Cô nhìn anh, anh nhìn cô, tim đập loạn nhịp.
Chẳng lẽ cô đã rơi vào lưới tình rồi sao.
“Học trưởng Lục, có thể hỏi anh thêm một vấn đề nữa không?” Lâm Dương hồi thần nhẹ hỏi.
Cậu gật đầu.
“Anh có tỉa lông mày không, nhìn như chân mày kiếm vậy, còn lông mi nữa, có bôi thuốc dưỡng dài sao?”?!”
Cậu còn tưởng cô đã động lòng rồi, làm cậu kích động một hồi.
Lâm Dương vội cuối đầu nhìn vở, lẩm bẩm: “Tò mò thật mà”
Lục Tiểu Cổn đang muốn nói tiếp thì cảm giác có người đang ở ngoài cửa, cậu cau mày: “Tôi lại tìm đề tương tự em làm thử xem”
Nói xong câu đó liền đi ra cửa.
Nhất định là có người nhiều chuyện nghe lén ngoài cửa đây mà.
Cậu đi đến cửa mở mạnh cửa ra thì bà cố tóc trắng xóa đang đứng ở cửa, bộ dạng như bị cậu làm giật cả mình.
“Chiến Qua à, nhanh mời học muội con ăn trái câu đi” Bà cụ vội đưa dĩa trái cây ra.
Bà cụ vừa nói xong liền liếc vào phòng một cái, còn tưởng tiểu tổ tông này không cảm nhận được.