NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1548:Cô gái tên Lâm Dương là người của tôi.
Cập nhật lúc: 2024-10-05 11:28:49
Lượt xem: 4
Cổn gia!
Tên du côn sửng sốt, sợ tới mức khói từ khóe miệng rớt ra, ngây người nhìn chằm chằm người trên xe đạp, ngồi một chân trên mặt đất, không nói lời nào, nhưng là lạnh lùng đáng sợ.
Không tính đến bối cảnh gia đình, một mình cậu ta cũng có thể đánh bọn họ răng rơi đầy đất.
“Bốp!”
Tên du côn đen tự tát mình với khát vọng sống sót mãnh liệt, nhìn Lục Tiểu Cổn cầu xin lòng thương xót:”Cổn gia, là tôi có mắt mà không thấy thái sơn, anh đừng giận, anh hút điếu thuốc đừng trách nhặt với đám người chúng tôi”
Lục Tiểu Cổn liếc mắt nhìn điếu t.h.u.ố.c lá do tên du côn đưa, không nhận lấy mà nhìn về phía tên cao nhất, “Cô một cô gái tên Khương Dao Dao kêu các người bắt nạt một cô gái, đây là chuyện gì?”
Cậu lên tiếng hỏi.
“Không có!”
“Có!”
Người kêu anh Đông và tên du côn vừa nãy đồng thời trả lời nhưng đáp án không giống nhau.
Trên khuôn mặt anh tuấn của Lục Tiểu Cổn hiện rỏ vẻ không vừa ý, anh Đông vội cuối người cười nịnh với cậu.
“Tóm lại là có hay không?” Cổn gia nghiêm nghị lên tiếng.
“Cổn gia, quả thật có chuyện này nhưng mà chúng tôi thấy hình như cô gái đó là bạn gái của anh, nên không dám làm gì.” Anh Đông làm gì dám nói dối, chỉ có thể nói thật.
“Coi như các người có mắt nhìn, nhớ lấy, cô gái tên Lâm Dương là người của tôi, sau này ai dám bắt nạt cô ấy thì biết tay tôi.” Lục Tiểu Cổn trầm giọng nói, giọng điệu nghiêm túc.
“Cổn gia, chúng tôi làm sao mà dám, anh nguôi giận!” Anh Đông vội nói.
Lục Tiểu Cổn híp mắt nhìn một vòng cảnh cáo, cả đám người vội đảm bảo với cậu xong thì cậu mới đạp xe rời đi.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1548co-gai-ten-lam-duong-la-nguoi-cua-toi.html.]
“Các người không cso xử lý giúp tôi mà còn đòi tiền, lí gì lại vậy, tôi không có tiền!” Khương Dao Dao nghe điện thoại xong thì tức giận nói, sau đó cúp máy, cúp xong thì kéo người nọ vào danh sách đen.
Cố Diệp Phi
Thật là tức c.h.ế.t mà!
Khương Dao Dao tắt điện thoại xong thì ném điện thoại lên giường.
Đám du côn này đã gọi điện thoại đến hai lần hối thúc cô đưa tiền.
Việc không làm xong mà còn muốn tiền, những tên khốn này.
Kết quả là Khương Dao Dao bị bọn du côn này chặn đường sau khi tan giờ tự học tối hôm đó.
“Đám lưu manh thối các người không làm xong chuyện mà còn muốn tiền, làm gì có chuyện tốt như thế!” Khương Dao Dao ngạo nghễ nói, “Biết tôi là ai không?”
“Cô là ai chứ?” Anh Đông đi lên trước nắm lấy cổ áo Khương Dao Dao hung hăn nói.
“Tôi là cháu của Khương lão thủ trưởng, các người không đi nghe ngóng xem ông tôi là ai!” Khương Dao Dao còn chưa nói xong, mũi con d.a.o đã chĩa chĩa vào mũi cô, hai mắt cô nhìn con d.a.o nhãn cầu như muốn lồi ra.
“Tôi không cần biết ông cô là ai, nếu cô không đưa tiền cho ông đây, có tin ông đây đem chuyện cô kêu chung tôi chặn đường em gái cô nói cho ông cô biết không!” Lời anh Đông nói trúng điểm yếu của Khương Dao Dao, hắn ta mới không sợ con nhỏ này.
Khương Dao Dao sững ra, nếu để ông biết cô có ý đồ làm hại Lâm Dương, cô còn không c.h.ế.t chắc ư!
Hơn nữa còn tổn hại hình tượng của cô nữa!
“Anh, anh Đông, anh yên tâm, tôi quay về nhà chuẩn bị tiền, ngày mai đưa cho các anh!” Khương Dao Dao bị dọa đến ngoan ngoãn nói.
Anh Đông cầm chủy thủ vổ vổ vào mặt cô, “Thiếu một phân tiền thì đừng trách tôi tố cáo cô với ông cô!”
Khương Dao Dao vội gật đầu sao đó chạy thật nhanh.
…
“Dương Dương, em nước trái cây đi!” Khương Dao Dao cầm ly nước trái cây vừa vắt xong đem đén trước phòng Lâm Dương gỏ gỏ cửa, nhưng không có ai trả lời, cô đi vào phòng thì nghe thấy tiếng Lâm Dương đang tắm trong nhà tắm.
Sau khi đặt cốc nước trái cây xuống, cô lặng lẽ đi đến bàn của Lâm Dương, vừa mở ngăn kéo vừa nhìn về hướng phòng tắm.