NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1494:Cô không biết rằng dán lên người một người đàn ông trưởng thành như thế, sẽ rất nguy hiểm sao?
Cập nhật lúc: 2024-10-04 17:43:19
Lượt xem: 5
Lúc Lục Bắc Trì thức dậy, ánh sáng trong phòng đã tối, anh nâng cổ tay trái lên, tay phải vén ống tay áo lên, nhìn thời gian trên đồng hồ, sắp năm giờ rưỡi rồi.
Đầu óc anh choáng váng, cẩn thận nhìn lại mới nhận ra mình đang nằm trên giường của mình và Ninh Giai âm!
Chiếc giường lớn kingsize này, bọn họ đã quấn quýt nhau mấy lần, nhưng chưa bao giờ ôm nhau ngủ đến hừng đông, cho dù là ôm nhau ngủ, vậy thì sao?!
Bài hát đó hát thế nào nhỉ?
Một cái giường đôi ngăn cách bởi biển cả!
Miêu tả tình trạng của anh và Ninh Giai âm một cách chân thực!
Trong phòng không có động tĩnh gì, nghĩ cũng không cần nghĩ, người phụ nữ c.h.ế.t bầm kia chắc chắn đã đi từ sớm rồi!
Người phụ nữ c.h.ế.t bầm không tim không phổi, trong lòng còn có một người đàn ông khác nữa!
Con mẹ nó, anh đang gặp báo ứng sao?!
Ký ức của Lục Bắc Trì quay về ba năm trước đây…
Ông nhỏ Thất xem mắt thất bại lần thứ ân, sau khi đỗ xe xong, anh đi vào một câu lạc bộ tên là “Thập niên chín mươi”, cũng là nơi mà thanh niên trong đại viện như bọn họ thường đến giải trí.
Ông chủ đứng sau câu lạc bộ này chính là bà chị dâu thần thông quảng đại của anh, Diệp Kiều.
Câu lạc bộ tổng cộng có sáu tầng, phòng bida, karaoke, phòng b.ắ.n súng, phòng tập thể dục, phòng tắm, phòng chiếu phim, nhà hàng, tất cả đều có! Nơi này khá là giống với cơ sở vật chất trong nhà ngang ở đại viện những năm chín mươi mà nhóm bọn họ đã chiếm đóng.
Ý định ban đầu của Diệp Kiều khi mở câu lạc bộ này là để hoài niệm!
Có không ít người đang đứng trước cửa thang máy tầng một, có thể thấy nơi đây làm ăn rất khá.
Vừa mới vào thang máy, cậu lại nhận được điện thoại thúc giục của Trình Đại Phi, đang nghe điện thoại thì một mùi thơm nức của con gái xộc vào mũi, cơ thể anh bị người ta va vào từ phía trước, thật con mẹ nó vểnh…
Lục Bắc Trì rũ mắt, chỉ thấy một đại mỹ nữ có mái tóc dài hơi xoăn, dáng người cao gầy, đỉnh đầu chỉ đến cằm anh, đang đưa lưng về phía anh, cơ thể của bọn họ gần như dính vào nhau.
Mông của cô đụng trúng cậu!
Thang máy quá nhiều người, mỹ nữ không nhích cơ thể ra được.
Trên cửa thang máy bóng lưỡng phản chiếu một khuôn mặt mỹ lệ với lớp trang điểm tinh xảo, càng tuyệt vời hơn đó chính là dáng người đầy đặn của cô!
Một gã độc thân ngoài ba mươi tuổi như anh đã không có chút hứng thú nào với phụ nữ rồi, đột nhiên lại có cảm giác ngứa ngáy trong tim!
Báu vật!
Trong thang máy thật sự rất chật chội, có người ra trước, báu vật xê dịch cơ thể, không thể không tiếp tục đụng vào Lục Bắc Trì.
“Tôi xin lỗi…”.
Báu vật không ngẩng đầu lên mà thản nhiên lễ phép nói.
“Không có gì”. Ông nhỏ Lục hào phóng nói, anh cũng không phải thánh nhân, được báu vật chạm phải là một chuyện vô cùng hưởng thụ!
Chẳng qua, người trong thang máy sắp ra hết rồi, sao báu vật vẫn không nhích người ra?
Cô cứ dính sát lên người anh, trời nóng bức thế này, hai người đều mặc ít, quả thật c.h.ế.t người rồi!
Sau khi thang máy lên tầng năm, mọi người ra hết chỉ còn hai người họ, ông nhỏ Lục khom lưng, nghiêng đầu nở nụ cười lưu manh, nói năng không đứng đắn bên tai cô: “Người đẹp, cô không biết rằng dán lên người một người đàn ông trưởng thành như thế, sẽ rất nguy hiểm sao?”
Báu vật nhếch môi lên, lúc nghiêng đầu, cánh môi gần như lướt qua người anh: “Nguy hiểm như thế nào? Tôi thật sự không biết”.
Trêu ngươi!
Chậc chậc, người phụ nữ này, quả nhiên không phải dạng hiền lành gì!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1494co-khong-biet-rang-dan-len-nguoi-mot-nguoi-dan-ong-truong-thanh-nhu-the-se-rat-nguy-hiem-sao.html.]
Thảo nào mà dính chặt lấy anh không chịu rời ra!
“Muốn biết không?”. Ông nhỏ Lục không cam lòng tỏ ra yếu kém mà trêu lại, cố ý phả hơi nóng bên tai cô.
Lúc này, cửa thang máy mở ra, báu vật mỉm cười, dịch chuyển tới phía trước một bước nhỏ: “Anh trai ơi, tóc của tôi bị mắc trên người anh, làm phiền anh gỡ ra giúp tôi với”.
Cố Diệp Phi
Lục Bắc Trì cúi đầu, chỉ thấy tóc của cô thật sự bị móc vào khóa thắt lưng của anh!
Cho nên, cô dính chặt lấy anh, là vì tóc?!
Anh còn tưởng rằng cô cố ý trêu đùa anh chứ!
Sau khi nhẹ nhàng gỡ tóc cô ra, hai người ra khỏi thang máy, báy vật cũng không quay đầu lại mà ung dung rời đi, anh đi tới phòng, tên của những căn phòng ở đây cũng được đặt rất thú vị, đều lấy tên của những bộ phim truyền hình kinh điển của thập niên chín mươi.
Phòng của bọn họ tên là “Thiên long bát bộ”, ngoài ra còn có các phòng như “Anh hùng xạ điêu”, “Tân thần điêu đại hiệp”, “Lực lượng phản ứng”…
“Trì Tử tới rồi!”
“Nhiệt liệt hoan nghênh gã ế của chúng ta!”
Đám bạn xấu xa nhiệt liệt vỗ tay.
Sắc mặt ông nhỏ Lục đen sì, chẳng khác nào Bao Thanh Thiên: “Ông đây gọi là độc thân quý tộc! Nhìn cái đám các cậu ai cũng làm cha rồi, có cái gì hay đâu? Cũng đã là ma trong mộ! Ông đây thì khác, còn có cả bó thời gian để phiêu lãng, chơi đùa!”
Anh đút hai tay vào túi quần jean, vừa đi vừa dương dương đắc ý nói, đi tới một chỗ trống, anh kéo ghế ra, đặt m.ô.n.g ngồi xuống, nhận lấy điếu thuốc mà Trình Đại Phi nhiệt tình đưa tới.
“Trì Tử! Trong nhóm chúng ta ai mà chẳng biết ông nhỏ Lục đang xem mắt chứ?!”. Hắc Tử chê cười cậu.
Một bàn toàn là các anh già, trong miệng ngậm thuốc lá, trong mắt của Lục Bắc Trì, kẻ nào cũng nở nụ cười đặc biệt đê tiện!
“Nào nào nào! Chúng ta đừng ngược đãi cẩu độc thân nữa! Trì Tử, cậu còn nhớ em gái mập họ Ninh tỏ tình với cậu ở bên cạnh sân bóng rổ năm đó không?”. Trần Đào cười híp mắt nói.
Tuy nói đã là chuyện của mười mấy năm trước rồi, nhưng Lục Bắc Trì vẫn còn ấn tượng.
“Đang yên đang lành, nói về em gái mập làm gì? Tôi nói chứ mấy cậu có ác độc quá không? Nhất quyết phải lấy lịch sử đen tối của tôi ra trêu đùa thì các cậu mới vui à?”. Thấy bọn họ lại nở nụ cười xấu xa, Lục Bắc Trì tức giận nói.
Lúc anh còn chưa kịp nói hết lời thì đã có ba người phụ nữ bước vào phòng, một người trong đó là báu vật vừa rồi, hai người khác là người trong đại viện của bọn họ, đều đã có gia đình rồi!
Ông nhỏ Lục không ngờ báu vật cũng nằm trong nhóm bọn họ, anh hơi kích động đứng lên, nhìn về phía nhóm người Trình Đại Phi đều đang ngồi: “Cái đám già các cậu, thật nhàm chán, đêm nay có người đẹp tới, cũng không nói trước một tiếng!”
Báu vật nở nụ cười: “Thì ra là anh Trì Tử, vừa rồi trong thang máy, đúng là không nhận ra được!”
“Hả, cô biết tôi? Rốt cuộc là con gái nhà ai? Mấy năm nay tôi đều ở bên ngoài, thật sự không biết trong nhóm lại có thêm một đại mỹ nữ đấy!”. Lục Bắc Trì nhìn báu vật, cười nói.
Anh vừa nói xong, đám bạn xấu đều cười.
“Anh Trì Tử! Em chính là em gái mập mà bọn họ và anh vừa nói đến, cô nhóc mập mạp nhà họ Ninh, Ninh Giai âm!”. Cô nhìn anh, tự giới thiệu một cách hết sức cởi mở và tự nhiên.
Lục Bắc Trì ngơ ra, điếu thuốc ngậm trên miệng cũng rơi xuống!
Anh hoàn toàn không ngờ, báu vật vừa trêu chọc trong thang máy, lại chính là cô nhóc mập mạp kia!
Ninh Giai âm thấy anh sững sờ thì mỉm cười, ngồi xuống một chỗ trống còn sót lại, vừa hay là chỗ bên cạnh Lục Bắc Trì.
Lục Bắc Trì sửng sốt rất lâu mới hoàn hồn lại: “Con gái lớn mười tám trổ mã! Đúng là không sai!”
“Chẳng thế à?! Trì Tử, Ninh Ninh người ta bây giờ là diễn viên phái thực lực đấy, từng nhận được giải thưởng điện ảnh rồi!”. Trần Đào nói.
“Phái thực lực? Không phải phái ngẫu tượng cộng với phái thực lực sao?!”. Để giảm bớt sự xấu hổ, ông nhỏ Lục nói năng ngọt xớt.
Ai có thể ngờ được, thiếu nữ mập mạp năm đó, hôm nay lại là một báu vật có thể khiến cho ông nhỏ Lục – cái người luôn không có cảm giác gì đối với phụ nữ: hai mắt tỏa sáng!
Đúng là đáng kinh ngạc, bây giờ vẫn còn nhớ cái cảm giác ngứa ngáy trong tim lúc ở trong thang máy vừa rồi đây này.
“Trì Tử! Hối hận không!? Mất mặt không!? Trước đây từ chối ngôi sao lớn của chúng ta một cách tàn nhẫn như vậy mà!”. Trình Đại Phi ti tiện nói.