NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1464:Cậu đi về phía nữ bác sĩ kia.
Cập nhật lúc: 2024-10-04 17:32:49
Lượt xem: 3
Tổng giám đốc tập đoàn Dạ thị anh Lục Chiến Kỳ tới bệnh viện thăm cô Hình Băng Tư đóng phim bị thương, trong tay cậu còn ôm một bó hoa hồng đỏ!
Đây là đang chứng thực tin đồn của hôm nay!
Phóng viên ở hiện trường, người hâm mộ cùng người qua đường đều cho là như vậy, còn có người chụp hình của Dạ Thất lại, đăng lên Weibo, rất nhanh đã lên hot search!
Cư dân mạng khắp cả nước đều cho rằng là Dạ Thất đến thăm Hình Băng Tư.
“Xin hỏi anh Lục, anh là đến thăm cô Hình Băng Tư sao?”
“Anh Lục, cô Hình Băng Tư chính là bạn gái của anh sao?”
“Anh Lục, xin hỏi, anh cùng cô Hình Băng Tư có đính hôn từ nhỏ không? Lúc trước hai người vẫn luôn hẹn hò với nhau sao?”
Phóng viên không ngừng đặt câu hỏi, nhưng mà, Dạ Thất chỉ hơi nhấp môi, vẫn không chịu mở miệng.
Người đàn ông với dáng người cao lớn, đeo kính râm, ôm bó hoa trong tay, sáu người vệ sĩ mặc vest đen luôn vây quanh che chắn cho cậu, vào đến khu nội trí, nhiếp ảnh gia trước đó vẫn liên tục chụp hình, giống như một người dẫn đường, trực tiếp đi tới trước cửa phòng bệnh của Hình Băng Tư.
“Tới thật rồi! Cô Hình, lát nữa chúng tôi phải nói về bệnh tình của cô với phóng viên thế nào?” Tiểu Ôn, Tiểu Tống kích động mà nói, nhìn thấy Hạ Hoà đứng bên cạnh, dáng vẻ như bị cho vào lãnh cung, bọn họ thấy rất vui vẻ!
“Đúng! Hai người cứ nói, tôi bị gãy xương rồi!” Hình Băng Tư kích động mà nói, sau khi xịt thuốc, chân cô ta đã hết đau từ lâu rồi!
Tiểu Ôn cùng Tiểu Tống lập tức đi ra cửa, phóng viên nhìn thấy bọn họ là bác sĩ, trực tiếp bước lên phỏng vấn.
“Cô Hình vì mệt mỏi quá độ, dẫn tới khi đóng phim, vô tình ngã bị thương ở chân, qua quá trình kiểm tra, cô ấy bị gãy xương chân!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1464cau-di-ve-phia-nu-bac-si-kia.html.]
“Xin hỏi bác sĩ, tình của cô Hình như vậy, thì cần phải nằm viện sao? Có ảnh hưởng đến việc đóng phim không?” Phóng viên hỏi.
“Ngạn ngữ có câu thương gân động cốt một trăm ngày không phải là giả, tình hình hiện tại của cô Hình đã không thể đi đứng, đương nhiên cũng không thể đóng phim. Chúng tôi kiến nghị cô ấy nên về nhà nghỉ ngơi nhiều hơn, dưỡng lành xương cốt!”
Tiểu Ôn cùng Tiểu Tống vừa dứt lời, đã bị vệ sinh mời tránh ra, lúc này, Dạ Thất đeo kính râm, xuất hiện ở cửa phòng bệnh, đèn flash máy ảnh trong tay đám nhiếp ảnh gia không ngừng chớp nháy, bọn vươn dài máy ảnh trong tay, chỉ vì để chụp được ảnh chung của Dạ Thất cùng Hình Băng Tư.
Trên giường bệnh, Hình Băng Tư nhìn thấy Dạ Thất ngoài cửa, nước mắt làm nũng lập tức nhỏ giọt: “Tiểu Thất!”
Hạ Hoà vẫn đứng bên tường, đeo khẩu trang, lẳng lặng mà nhìn màn biểu diễn vụng về của cô ta.
“Tôi không tiện đi vào, mời cô ra đây, OK?” Dạ Thất đeo kính râm, cất tiếng nói. Bởi vì cậu đeo kính râm, nên không nhìn ra là đang nói với ai, Hình Băng Tư kiều diễm rơi lệ kích động mà trực tiếp xuống giường, quên mất cái chân bị “thương”, chạy về phía Dạ Thất ở ngoài cửa.
Dáng người cao lớn của Dạ Thất lùi ra sau, tới một khoảng trống rộng rãi, Hình Băng Tư trực tiếp đuổi theo đến, mọi người nhìn thấy cô ta có thể đi đứng bình thường, liền có chút há hốc.
Vừa rồi hai người bác sĩ còn nói cô ta gãy xương, không thể đi lại, sao mới vừa xuống đường đã không què nữa rồi?!
Chuyện này làm mọi người càng hoa mắt hơn.
Cố Diệp Phi
“Tiểu Thất, cảm ơn anh đến thăm em!” Hình Băng Tư cách một khoảng ba bước chân, nhìn thấy người đàn ông cao lớn lạnh lùng liền rơi nước mắt, cảm động mà nói.
Đám nhiếp ảnh gia cứ liên tục chụp ảnh.
Dạ Thất không nói lời nào
Một bóng người màu trắng tinh tế, bước từ trong phòng bệnh, là vị bác sĩ đeo khẩu trang.
Lúc này, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Dạ Thất ôm bó hồng đỏ, vòng qua Hình Băng Tư mặc đồ bệnh đứng đó, chỉ nhìn thấy Dạ Thất đi đến trước mặt nữ bác sĩ kia, đôi tay ôm lấy bó hoa hồng, đưa qua cho cô.