Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1436

Cập nhật lúc: 2024-10-04 17:18:44
Lượt xem: 7

Lúc cô nói chuyện, hơi ấm phả lên cánh môi của anh, nhẹ nhàng mà vuốt ve gương mặt của cậu, cuối cùng, đầu ngón tay chạm vào cánh môi cậu, nhẹ nhàng gõ lên mấy cái, cố ý trêu chọc cậu.

“A!” Anh đột nhiên há miệng ra, cắn lấy đầu ngón tay không ngoan ngoãn của cô, Hạ Hoà kinh ngạc mà kêu lên một tiếng, muốn rút về nhưng lại không được.

Bởi vì, cún con đang cắn ngón tay cô, không đau, chỉ có chút ấm nóng ngứa ngáy, lại còn có chút mê hoặc.

Nhìn thấy Dạ Thất từ trước đến giờ vẫn luôn theo hệ cấm dục trước mặt mình, cổ áo sơ mi mở rộng mấy nút, cà vạt buông thả, trong miệng lúc này còn đang ngậm ngón tay của cô, nhẹ nhàng mà gặm cắn.

Hạ Hoà không nhịn được mà động đậy yết hầu khô khan, lúc này, vậy mà cô lại cảm thấy thật gợi cảm c.h.ế.t người.

Trong gợi cảm đó, lại còn có chút cấm kỵ.

“Tiểu Thất, cậu cho rằng, thế này gọi là thất tình lục dục hay sao? Theo suy nghĩ của tôi, trong thật giống như chú cún con đang chơi đùa mà gặm ngón tay của tôi vậy, ngoan này, đừng phá nữa!” Cô chịu đựng cảm giác rục rịch, ngoe nguẩy trong trái tim, nở nụ cười mà nói, lại còn đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc đen của cậu.

Răng cùng lưỡi của Dạ Thất đồng loạt dừng lại, khuôn miệng vẫn ngậm lấy ngón tay ngọc ngà của cô, đôi mắt ngày càng tối đi mà khoá chặt lên người cô, đôi mắt đó sâu không thấy đáy, giống như muốn nuốt chửng cô vào bên trong!

“Sao cậu lại nhìn tôi như vậy? Không thừa nhận bản thân mình là cún con sao? Vậy cậu là gì chứ?” Cô không kiêng nể gì mà cất tiếng chế nhạo cậu.

Cún con cũng sẽ không thật sự cắn người.

Dạ Thất thả ngón tay ngọc ngà của cô ra, lấy từ trong túi áo vest ra chiếc khăn cùng màu với chiếc cà vạt của cậu, giúp cô lau nước bọt dính trên ngón tay.

“Tiểu Hạ Tử, tôi đã nói rồi, Thất gia tôi chính là chó săn!” Cậu vô cùng nghiêm túc mà nói.

Cô muốn tiếp tục lên tiếng châm chọc cậu, nhưng rồi lại cảm thấy, dù sao thì cậu cũng là con trai, cô cứ liên tục lấy chuyện này ra để đả kích cậu, thì cũng là một cách làm tổn thương lòng tự tôn của cậu, tuy rằng, tên hèn nhát này cũng chưa bao giờ biết được lòng tự tôn của đàn ông là gì!

“Ừm, là tôi đã hiểu lầm Tiểu Thất gia rồi, cậu là một chú chó săn hiền lành cùng vô hại nhất từ trước đến giờ!” Cô khéo léo mà nói.

Hiền lành cùng vô hại?

Ha ha

Dạ Thất hừ lạnh trong lòng một tiếng.

Cậu cũng không nói gì, chỉ nhìn thấy Hạ Hoà cười đến run rẩy tay chân!

Chiếc xe dừng lại, trên loa truyền đến giọng nói của tài xế, đã đến hầm xe bên dưới tòa nhà chung cư.

“Tiểu Thất, căn hộ ở gần bên kia của tôi đã có thể vào ở được từ lâu rồi, tôi quyết định đến khi nghỉ ngơi sẽ dọn qua bên đó, không thể tiếp tục ở với cậu nữa, nếu không mỗi ngày đều lên hotsearch với cậu, tôi sẽ mất luôn công việc cùng cuộc sống thôi!” Hạ Hoà ôm bó hồng đỏ kia trong người, vừa chờ thang máy vừa nói với cậu.

Hơn một năm trước, cô đã phải dọn đi rồi, kết quả là cái tên này lại lên mạng tra một đống thông tin cho cô xem rồi nói, tác hại của đồ trang trí không bay mùi trong hai năm, lại còn nói, nếu như cô ngại tiền thuê quá mắc, vậy thì cậu có thể giảm thêm cho cô một nửa.

Thất cún câu đối xử với cô rất tốt, chỉ duy nhất không có chút tình yêu nam nữ nào với cô!

Hỏi thử xem có tức không?!

“Ngày mai tôi sẽ ra lệnh cho toàn bộ truyền thông không chú ý đến chuyện của chúng ta nữa! Về chuyện này, chị có thể yên tâm được rồi!” Dạ Thất nghiêm túc mà nói.

Hai người cùng bước vào thang máy.

“Không được, vấn đề là, tôi cũng đã già đầu rồi, cũng nên tìm bạn trai thôi, bên phía bà cụ cũng thúc giục tôi đi xem mắt từ lâu rồi! Nếu như để bà biết được tôi sống chung một nhà với cậu suốt mấy năm, vậy thì không được hay lắm!” Cô cố ý kích thích cậu mà nói.

Đúng là bà cụ có từng giục, nhưng mà, từ trước đến nay cô vẫn luôn từ chối.

Trái tim cô, đã có nơi thuộc về từ lâu rồi.

Hạ Hoà đột nhiên cảm thấy không khí trong thang máy có hơi lạnh, lạnh đến mức làm cho hơi thở của cô cũng trở nên khó khăn, vừa ngẩng đầu lên là nhìn thấy sắc mặt của Dạ Thất đã đen đến cực độ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1436.html.]

Cố Diệp Phi

Cậu là đang ghen đó sao?

Tuy rằng cậu không có tình cảm nam nữ với cô, nhưng mà, dục vọng chiếm hữu đối với cô lại mãnh liệt đến mức thành biến thái!

“Tiểu Thất, cậu ghen rồi sao? Sao cậu lại ghen chứ? A!” Hạ Hoà đang hỏi lại cậu, đột nhiên cậu quay sang nắm chặt lấy cánh tay của cô, có chút thô lỗ mà kéo cô ra khỏi thang máy, đi tới trước cửa nhà bọn họ.

Cậu nhanh chóng nhập mật mã vào mở cửa ra, sau đó lôi cô bước vào bên trong.

Vừa vào đến cửa, Dạ Thất đã đột ngột xoay người lại, gương mặt tối sầm đến đáng sợ, dọa cho Hạ Hoà phải liên tục lùi về sau, lưng áp lên cửa, đến khi dáng người cao lớn tiến gần đến trước mắt, một tay chống lên cánh cửa, áp sát cô lên cửa!

“Chị nói là chị phải đi xem mắt?” Dạ Thất đen mặt mà hỏi, trong giọng nói lại lộ ra chút uy hiếp.

“Cậu ghen rồi sao? Cậu ghen cái gì? Cậu cũng chỉ là chủ nhà của tôi thôi, ghen cái gì chứ?” Hạ Hoà cố ý kích thích cậu, sao cậu lại không hiểu được khái niệm bạn trai bạn gái này chứ?

Chuyện mà cả đứa ba tuổi cũng hiểu được, vậy mà cậu lại không hiểu!

“Tôi chỉ là chủ nhà của chị?” Dạ Thất hỏi lại, ngón tay năm lấy chiếc cằm xinh đẹp lại có hơi vểnh lên của cô.

Trong mắt Hạ Hoà, trông biểu cảm của cậu lại có hơi hung dữ.

“Tiểu Hạ Hạ, chẳng lẽ chị đã quên là sự trong sạch của tôi đã bị chị huỷ hoại rồi hay sao? Tất nhiên, sự trong sạch của chị cũng đã cho tôi! Chị đã bị tôi ăn hết hai lần rồi, vậy mà lại nói, tôi chỉ là chủ nhà của chị?” Dạ Thất liên tục chất vấn cô.

Đôi môi của hai người như dán vào nhau, Hạ Hoà không những không sợ hãi, ngược lại còn nở nụ cười, “Ý của cậu là, cậu là * của tôi sao?”

Dạ Thất ngây người ra một chút, cuối cùng cũng hiểu được ý cô muốn nói!

!!!

Cậu nghiến chặt hàm răng lại, sắc mặt cũng ngày càng tối đi.

“Hơn nữa là đã từng *, dù sao thì hai năm nay chúng ta cũng có làm với nhau đâu!” Cô cất tiếng nói, còn cố ý vuốt ve gương mặt tuấn tú của cậu.

“*, rất tốt, tôi rất thích từ này. Chi bằng, bây giờ chúng ta làm một hiệp luôn đi?” Cậu cất tiếng xấu xa.

Ngàn vạn lần Hạ Hoà cũng không ngờ tới, Thất cún con có thể nói ra được mấy lời như vậy, hơn nữa, thoạt nhìn trông cậu vô cùng tà mị, hệ như một tổng giám đốc bá đạo!

Bàn tay cô trượt xuống chỗ n.g.ự.c cậu, cách một lớp áo sơ mi mà vuốt ve cơ bắp đã cường tráng hơn so với trước kia, “Tiểu Thất, cậu là đang chọc cười tôi sao? Còn muốn làm nữa, cậu có trốn cũng không kịp đâu!”

Sau khi trêu chọc cậu một phen, cô liền đẩy cậu ra, “Đừng làm loạn nữa, tôi đi ngủ dưỡng nhan đây, phải bảo dưỡng cho thật tốt, để mấy hôm nữa đi xem mắt!”

Cô vừa nói, vừa tháo khuyên tay, bước đi về phòng của mình.

Rất nhanh đã đi vào phòng, cô đưa tay muốn kéo dây khóa ở sau lưng xuống, nhưng làm thế nào cũng không với tới được, lúc này, đột nhiên có người đẩy cửa phòng bước vào, “Tiểu Thất, cậu đến đúng lúc lắm, giúp tôi kéo khoá lưng váy xuống đi!”

Đến tận trong hoàn cảnh như vậy, cậu thật sự vẫn cô cùng hiền lành và vô hại, rõ ràng là chỉ cần cô cởi váy ra, thì chỉ còn có miếng dán n.g.ự.c cùng quần đùi mà thôi, nhưng có như vậy cô cũng không sợ bị cậu ăn đậu hũ.

“Tiểu Thất, cậu nhanh lên đi, hay là thấy ngượng sao? Không sao cả, tôi không quay đầu lại, cậu không nhìn thấy, như vậy cũng sẽ không doạ cậu!” Cô nói tiếp, nhưng trong lòng làm thầm cười gượng một tiếng, mỗi lần cô mặc đồ ở nhà có hơi thoáng mát, tên nhóc thúi này cứ tỏ ra vẻ như vô cùng tủi thân.

Cảm giác được cậu đi đến phía sau, ngón tay cậu xoa nhẹ lên lưng cô, cách một lớp vải mỏng, nhẹ nhàng mà vỗ lên, nơi đầu ngón tay như có mang theo điện, đột nhiên, cậu đưa cánh tay ôm lấy eo cô, sau đó bên tai cô vang lên hơi thở nóng rực.

“Bảo tôi giúp chị cởi áo, không sợ tôi ăn luôn chị sao?” Giọng nói vô cùng có sức hút, chứa đựng đầy tràn hơi thở tình dục.

“Cậu ăn tôi? Tiểu Thất, cậu lại chọc……….”

Hạ Hoà còn chưa dứt lời, một bàn tay đột nhiên xuất hiện trong mắt cô, bắt đầu xâm nhập vào cổ áo chữ V xẻ sâu của cô, ngay sau đó, nơi sườn cổ cũng truyền đến cảm giác ướt át, là đôi môi của cậu đang hôn lên cổ cô.

Bác tài xế Nhan: Năm 011 tôi đã bắt đầu lái xe (đánh chữ)!

Loading...