Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1427:Cậu lại bị bên hồ Đại Minh ăn!

Cập nhật lúc: 2024-10-04 16:58:47
Lượt xem: 4

Dạ Thất dựa lưng lên tủ rượu, hai tay đưa ra giữa không trung, ôm cô không được, mà buông ra cũng không xong, trông như đang đưa tay đầu hàng vậy, cậu ngơ ngác, để mặc cô điên cuồng, nóng bỏng mà hôn cậu.

Hạ Hòa hoàn toàn không khống chế được sức mạnh hồng hoang vừa khó hiểu vừa xa lạ trong cơ thể mình, dường như chỉ khi ăn cậu thì cảm giác đói khát luống cuống này mới có thể biến mất.

Tay cô giữ lên ót Dạ Thất, dựa vào bản năng mà cạy hàm răng của cậu ra, đầu lưỡi trơn trượt ấm áp vẫn còn vương vấn một chút hương rượu làm càn một cách vô tội vạ trong khoang miệng vẫn còn sót lại mùi t.h.u.ố.c lá của cậu.

Rượu vang tinh khiết và thơm nồng tấn công mùi thuốc lá, va chạm, hòa quyện.

Cố Diệp Phi

Nhịp tim dần dần đập nhanh hơn, m.á.u nóng tuôn trào, hơi thở càng ngày càng gấp rút, nặng nề, cánh tay cứng ngắc trong không trung ma xui quỷ khiến mà ôm lấy tấm lưng cô.

“Tiểu Thất”. Cũng không giải khát được, ngược lại càng cảm thấy khát hơn, lúc cô buông ra, ánh mắt long lanh hìn vào cánh môi bị chà đạp mà dày lên rất nhiều, thì thào nói.

Đầu óc Dạ Thất trống rỗng, bị một tiếng lẩm bẩm của cô thức tỉnh, cậu rũ mắt, nhìn hai gò má bị rượu nhuốm đỏ của cô: “Bên, bên hồ Đại Minh, cô uống say à!”

Nếu không thì vì sao lại làm như thế với cậu?!

Về lí trí, cô muốn buông cậu ra, nhưng mà, trong mắt cô chỉ còn lại cánh môi đỏ hồng xinh đẹp có thể giải khát đó thôi!

Cậu đang định mở miệng thì lại bị cô hôn lần nữa!

Lần này mãnh liệt hơn lần trước, thân thể cậu liên tục lùi về sau, lùi đến ghế salon ở bên ngoài, bước chân bất ổn, ngã xuống, cô nằm trên người cậu, không chỉ có hôn mà còn giở trò!

Dạ Thất sợ ngây người lần nữa, vô thức muốn chống cự, nhưng từ tận đáy lòng cậu lại thích, thế là mặc cô làm gì thì làm.

Sáu giờ rưỡi sáng, chuông điện thoại di động reo lên, Hạ Hòa giật mình bật dậy, vén chăn lên xuống giường tìm điện thoại, cảm giác sưng ê ẩm ở nơi nào đó khiến cô nhíu mày, điện thoại vẫn đang reo, cô để trần hai chân đi tới móc áo, lấy điện thoại từ trong túi ra, sau khi nhấn im lặng thì ra ngoài bắt máy.

Bệnh viện có một ca phẫu thuật khẩn cấp cần cô làm trợ lý.

Cúp điện thoại, nhìn thấy quần áo rơi lả tả đầy đất từ ghế sofa trong phòng khách cho đến phòng ngủ của cô, cô vỗ ót, hơi ảo não.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1427cau-lai-bi-ben-ho-dai-minh-an.html.]

Tối hôm qua cô uống nhiều quá, lại ăn Dạ Thất!

Trước nay cô không biết mình uống rượu vào lại có biểu hiện kém như vậy, sau khi uống nửa chai rượu vang là hóa thân thành cầm thú luôn?!

Cô cũng hơi mộng mị.

Trên chiếc giường bừa bộn, cậu bé to xác bị chà đạp đến mức cổ và n.g.ự.c đóng đầy dấu dâu tây vẫn còn đang ngủ say, bả vai và cánh tay lồ lộ ra ngoài, bắp thịt gầy gò, mái tóc màu đen không dài không ngắn rũ rượi che đậy hai mắt của cậu.

Cô đi tới, kéo chăn lại giúp cậu, bỏ tay cậu vào, ghé vào lỗ tai cậu nhẹ giọng nói: “Tiểu Thất, tôi đến bệnh viện đây!”

Cậu không tỉnh.

Hạ Hòa cũng không có thời gian dư thừa để mà sững sờ, cô vội vàng đi rửa mặt, áo nón chỉnh tề rồi đi ra ngoài, bữa sáng cũng không kịp làm.

“Tiểu Thất, đừng dừng lại, nhanh lên một chút!”

Bên tai là âm thanh bất mãn của Hạ Hòa, trong đầu là một cơ thể trắng nõn đỏ ửng, quấn quý lấy cậu như yêu tinh, ép khô cậu.

Vốn tưởng rằng chỉ nằm mơ, Dạ Thất đột nhiên thức giấc, ngồi dậy!

Cậu cúi đầu.

Từng đốm từng đốm màu đỏ, cơn đau thoang thoảng ở sau lưng, mùi hương mờ ám trong không khí, cùng với chiếc “áo mưa” đã qua sử dụng vắt vẻo trên sọt rác ở cách đó không xa, tất cả mọi thứ đã nhắc nhở cậu, đó không phải là mơ, mà là thật.

Cậu lại bị bên hồ Đại Minh ăn!

Là cô chủ động, nhào về phía cậu, từ quầy bar cho đến sofa, xong rồi lại đến giường!

Đây là phòng của cô!

Thế người cô đâu?

Loading...