NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1397
Cập nhật lúc: 2024-10-04 13:59:46
Lượt xem: 8
Tiêu Đề: Hôm nay ông nhỏ Thất sẽ khiến cô không trèo cao nổi!
Dạ Thất trưng vẻ mặt tổn thương, cau mày nói: “Nói như thể con không phải con trai của cha vậy! Con vốn dĩ là con của cha mà!”
“Thằng nhóc thúi, còn dám mạnh miệng!”. Lục đại ma vương vỗ lên vai cậu, nói: “Nếu con nhát gan, ông đây sẽ không nhận con làm con trai nữa!”
“Con đã nhập hộ khẩu vào nhà họ Lục rồi, cha không muốn nhận cũng phải nhận!”. Dạ Thất càng bạo gan phản bác, nói xong thì nhanh chân bước tới trước hai bước, kẻo bị đánh.
Lục Bắc Kiêu trừng mắt nhìn cậu một cái, cười thầm trong lòng.
Hai cha con cùng nhau đi chụp phim, chốc lát sau lại tới phòng khám bệnh, cho mẹ vợ tương lai của thằng nhóc nào đó xem ảnh chụp phim, xác định khớp xương bình phục không tệ, kiến nghị chân cậu vẫn cần nghỉ ngơi nhiều, chú ý giữ ấm.
Về đến nhà, Lục Bắc Kiêu nhắc đến chuyện gặp được Hạ Hòa ở bệnh viện, Dạ Thất còn tỏ vẻ không được tự nhiên, không cho anh nói.
“Con thề! Con không có một chút cảm giác nào với Hạ Hòa hết, con thật sự hy vọng là chưa từng gặp phải cô ta! Mọi người cũng đừng nhiều chuyện nữa! Cầu xin mọi người đấy!”. Dạ Thất trông bất lực lắm rồi.
“Rồi rồi rồi, chúng ta tôn trọng con, không nhiều chuyện nữa!”. Diệp Kiều vội vàng dỗ dành: “Tiểu Thất, nay là thế kỷ 21 rồi, không phải xã hội cũ nữa, chuyện nam nữ thật ra rất bình thường, nhưng bất kể là người của thời đại nào, lạm dụng quan hệ chắc chắn là sai, con chú ý giữ mình trong sạch! Chuyện lần trước xem như là một chuyện ngoài ý muốn đi!”
Cô kiên nhẫn khơi thông tư tưởng cho con trai.
Dạ Thất nghĩ thầm, nói thì dễ lắm!
Đêm đó cậu cũng muốn quên lắm chứ, nhưng lúc nào cũng sẽ nhớ lại, không quên được!
Cái cảm giác này đã đủ buồn bực rồi!
…
Trực ca đêm, 16 giờ liên tục không chợp mắt, trở lại ký túc xá, Hạ Hòa nằm lên giường là ngủ luôn. Cho dù lúc ngủ, cô cũng nằm mơ đủ thứ, trong mơ là từng khoảnh khắc mà cô và Triệu Nghị Thần đã từng ở bên nhau.
Bọn họ lớn lên trong cùng một viện, nhưng trước đây nhà họ Triệu không bằng nhà họ Hạ, cha mẹ của Triệu Nghị Thần đều xem như là phần tử trí thức, sau này cha Kỳ ra biển làm ăn, kinh doanh cũng tạm được, Triệu Nghị Thần cũng xem như là ông chủ nhỏ của một xí nghiệp rồi.
Từ nhỏ đến lớn, bọn họ như hình với bóng, là Kim Đồng Ngọc Nữ trong mắt mọi người, sau này khi trưởng thành, tự nhiên mà trở thành một đôi được người người hâm mộ.
Hạ Hòa nhớ rằng, lúc học cấp ba, Triệu Nghị Thần đối xử với cô là tốt nhất, lúc ấy cha cô còn sống, cũng chính là lúc đường làm quan rộng mở, nhà Triệu Nghị Thần làm nhà đất, cha đã phê duyệt một số mảnh đất cho nhà anh ta.
Năm thứ hai đại học, cha cô đột ngột qua đời vì bệnh tật, sấm sét giữa trời quang…
Mơ hết lần này đến lần khác, thấy được cha, cô ôm ông khóc ròng: “Cha, sao cha lại đi sớm như vậy? Cha, cha vừa đi một cái là cả thế giới cũng thay đổi theo…Cha xem, Triệu Nghị Thần trước đây đối xử với con như thế nào, bây giờ đối xử với con như thế nào?! Anh ta thế mà lại xem con như một món hàng, tặng cho khách hàng của anh ta!”
Khóc và khóc, cô cũng chợt thức dậy, đôi mắt ướt đẫm, nằm trên giường, đờ ra nhìn ván giường của tầng trên.
Cố Diệp Phi
Thật ra cô nên cảm thấy may mắn là chưa kết hôn với cái tên cặn bã Triệu Nghị Thần kia, kịp thời ngăn chặn tai họa.
Nhưng, chuyện này đã đả kích cô rất lớn, hơn một tháng trôi qua, cô vẫn chưa thể nào thoát khỏi một cách triệt để, nhất là hơn một tháng qua Triệu Nghị Thần còn quấy rầy cô không dứt, quả thật khiến cô hoài nghi cuộc đời!
Điều khiến cô càng thêm hoài nghi cuộc đời là, vừa mới lấy điện thoại di động qua, mở QQ ra thì nhận được rất nhiều tin nhắn của cô bạn thân.
Khả Khả nói, lần trước trong một buổi tụ tập của người trong giới, Triệu Nghị Thần lại chửi bới cô, nói cô ngoại tình, tình một đêm với người con trai khác ngay trước mặt anh ta ở nước T, còn lừa đồng nghiệp của cô nói đó là bạn trai cô!
Khả Khả: Hạ Hạ, cậu định cứ để mặc cho tên khốn đó bịa đặt sao?
Khả Khả: Người trong giới đều tưởng cậu ngoại tình, đá anh ta đấy!
Ngay sau đó, cô lại thấy anh em tốt của Triệu Nghị Thần nhắn tới: Hạ Hạ, nghe nói em có bạn trai mới? Cuối tuần này sinh nhật anh, dẫn đến cho mọi người làm quen một chút nha!
Cái giọng khiêu khích không tin.
Hạ Hòa tức ngực, nhất thời không thể bộc phát ra được, cô rất muốn vạch trần bộ mặt thật của Triệu Nghị Thần trong nhóm, nhưng mà một là cô không có chứng cứ xác thực, hai là công khai chuyện đó ra chỉ sẽ khiến mình càng không chịu nổi trước mặt bạn bè thôi!
Không biết qua bao lâu, cô đang ngồi dựa vào tường, bình tĩnh lại, mở QQ ra, vào mục bạn bè, trong số mấy người chưa kết bạn, có một nick chữ phồn thể là “Thất”, chưa được xác nhận bạn bè, ghi chú viết: Bên hồ Đại Minh, cô đoán xem tôi là ai nào?
Đây là lúc trước khi Dạ Thất nằm viện, cậu có xin kết bạn QQ với cô, cũng không biết cậu làm thế nào mà biết được số QQ của cô, lúc đó cô không để ý đến cậu.
Không lựa chọn “chấp nhận” cũng không lựa chọn “từ chối”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1397.html.]
Lúc đó vừa nhìn cái đã biết là cậu.
Cũng chỉ có cậu mới gọi cô bằng biệt hiệu như thế thôi.
Cô nhấn “chấp nhận”, nhưng ngay sau đó hệ thống nhắc nhở, thông báo đã hết hạn.
Cô mở nick của cậu ra, thấy số QQ của cậu, cô ghi lại, sau đó chủ động kết bạn với cậu, ghi chú viết: Hạ Hòa.
Đêm hôm khuya khoắc, Dạ Thất vừa tắm xong trở về phòng ngủ, đúng lúc nghe thấy âm thanh nhắc nhở của QQ phát ra từ máy tính.
Lúc nhìn thấy thông báo Hạ Hòa gửi lời mời kết bạn đến, cậu sửng sốt, lúc trước cũng muốn kết bạn với cô, nhưng mà vẫn không được chấp nhận.
Hừ!
Lúc đó cậu kết bạn với cô, chẳng qua là muốn vào không gian của cô trộm đồ ăn mà thôi, đồ quỷ hẹp hòi đó không thèm chấp nhận cậu.
Cậu cũng không phải là loại người tùy tiện thêm bạn, sàng lọc lựa chọn nghiêm ngặt mới chọn trúng cô, cô thế mà lại không chịu chấp nhận cậu!
Bây giờ cũng biết chủ động kết bạn với cậu cơ đấy!
“Ồ…ngày xưa cô lờ tôi đi, hôm nay ông nhỏ Thất đây sẽ khiến cô không trèo cao nổi!”. Dạ Thất cầm con chuột, lẩm bẩm, hùng hổ bấm vào nút từ chối, không thèm viết cả tin nhắn từ chối.
Quan trọng nhất là, cô bây giờ đối với cậu mà nói là tránh không kịp!
Hạ Hòa ngồi dựa vào tường, nhìn thông báo từ chối của cậu, nhếch môi, cô lại gửi lời mời kết bạn, tin nhắn kết bạn ghi: Có việc muốn nhờ, xin chấp nhận!
Dạ Thất tiếp tục từ chối, tin nhắn từ chối ghi: Chắc chắn không có chuyện gì tốt!
Hạ Hòa tiếp tục gửi lời mời kết bạn: Đồ ăn trong nông trại của tôi năm phút nữa là chín, cậu có muốn tới trộm không?
!!!
Cô quả nhiên có trồng đồ ăn!
Thấy thế, Dạ Thất động lòng.
Thời buổi này chính là lúc nông trại QQ đang thịnh hành, là cái thời đại mà toàn dân đều chơi trộm đồ ăn!
Nhưng mà, cậu vẫn nhấn từ chối: Được thôi, tôi trộm hết đồ ăn xong sẽ xóa cô, không xóa làm chó!
“Cái đồ chảnh chọe này!”. Hạ Hòa bị cậu chọc cười, vừa cười vừa lẩm bẩm, là nụ cười xuất phát từ đáy lòng.
Ba phút sau, Dạ Thất vẫn không thấy “bên hồ Đại Minh” gửi lời mời kết bạn đến, cậu nghĩ thầm, cô ta tức giận rồi phải không!?
Tức thì tức thôi!
Cậu cũng không phải kẻ chọc tức, không có nghĩa vụ giúp cô!
Nhưng trong lòng cậu luôn có một chút khó chịu, nếu Lục đại ma vương mà biết thì chắc chắn sẽ mắng cậu là hẹp hòi!
Vì vậy, làm đàn ông, cậu chủ động gửi lời mời kết bạn, đồng thời kiêu ngạo ghi chú: Rốt cuộc có cho tôi trộm đồ ăn không?!
Thấy cậu chủ động gửi tin nhắn đến, Hạ Hòa buồn cười lần nữa, nhanh chóng nhấn “chấn nhận”!
Việc trước tiên Dạ Thất làm khi được cô xác nhận bạn bè đó chính là đi trộm đồ ăn!
Sau khi đến nông trại của cô, rau củ quả đầy đất đã chín từ sớm, bị trộm quất sạch cả rồi, cậu căn bản không được trộm!
Ông nhỏ Thất: Lừa đảo! Vốn dĩ không có đồ ăn để trộm!
Hạ Hòa nhìn tin nhắn cậu gửi tới, không nhịn được cười…
…
Tiểu Hạ: Không có đồ ăn để trộm, còn không xóa tôi đi à?
Thất Cẩu: Gâu gâu gâu!