NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1355
Cập nhật lúc: 2024-10-04 13:48:56
Lượt xem: 7
Tiêu Đề: Hy vọng sau này con cũng bị bà xã con thuần như chó!
Ý là, anh đuổi Tiểu Thất chính là đuổi cô!
Cái cặp tổ tông sống này!
Đường Thiếu Đình vội vàng bước tới ôm Ưu Ưu lại: “Ngoan, anh Đình sai rồi, anh Đình sai rồi! Nơi này mới là nhà của em, đương nhiên, cũng là nhà của Tiểu Thất! Chỉ có anh là dư thừa! Hai người ăn đi, ăn no xong rồi tiếp tục chơi, anh ra cho chó ăn!”
Nói xong, anh đi cho chó ăn thật!
Dạ Thất vội vàng chạy tới khóa cửa tầng một lại từ bên trong, bây giờ cậu có thể vô tư rồi.
Ưu Ưu lại đứng sững sờ ở bên cạnh, nghĩ lại trước đây luôn là cô mặt dày với anh, nhưng bây giờ anh ngoan ngoãn phục tùng cô, cô thật sự hơi không quen! Nhưng mà trong lòng cũng ngọt ngào lắm.
“Thím Đình, thím mềm lòng à?! Không có tiền đồ!”. Dạ Thất khinh thường nói cô.
Ưu Ưu hoàn hồn, lắc đầu, đi ăn.
“Con đã nói với thím rồi, đàn ông là phải thuần như thế! Như thuần chó ấy!”. Dạ Thất nói như thể kinh nghiệm phong phú đầy mình, bởi vì cậu biết, kiếp trước và kiếp này Lục đại ma vương bị người mẹ vĩ đại của cậu – đồng chí Diệp Kiều Kiều – thuần hóa thành con ch.ó trung thành như thế nào!
“Hy vọng sau này con cũng bị bà xã con thuần như chó!”. Ưu Ưu cãi lại cậu một câu, lần này lại đ.â.m vào tim Dạ Thất, cái chuyện mà cậu tưởng rằng đã ném lên tận chín tầng mây rồi, bây giờ lại nghĩ tới.
Nhớ đến là cậu lại cảm thấy tức tối, uất ức!
Cậu biến bi phẫn thành số lượng thức ăn, không ngừng ăn!
Bọn họ vừa ăn chưa được bao lâu thì bên ngoài đột nhiên bắt đầu mưa to, Ưu Ưu vô thức đi mở cửa cho Đường Thiếu Đình thì bị Dạ Thất ngăn lại.
“Thím mềm lòng đấy à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1355.html.]
“Đâu có!”. Ưu Ưu kiêu ngạo nói, bỗng nhiên nhớ lại trước đây, cô và hai con ch.ó bị anh đuổi ra ngoài, sau đó còn mưa to, cô không khỏi cảm thán: “Báo ứng!”.
“Đúng vậy! Chính là báo ứng!”. Dạ Thất phụ họa theo.
Cố Diệp Phi
Cậu lại cười trong lòng, nếu lần này cậu không đến đây, không cho cái tên kiêu ngạo bên ngoài kia biết chuyện của kiếp trước thì cái tên đó có lẽ bây giờ cũng không chủ động đi tìm thím Đình của cậu đâu! Mà những gì cậu làm ngày hôm nay chính là đang giúp anh đấy!
Bên ngoài, hai con ch.ó trốn dưới mái hiên, nghẹo đầu nhìn người cha thân yêu đứng dưới mưa như nhìn kẻ ngu!
Màn mưa như thác lũ xối lên người anh, toàn thân anh đã sớm ướt đẫm, khóe miệng lại nở nụ cười, nhớ lại trước đây khi dằn vặn cô, đúng là báo ứng!
Nghĩ lại lúc đó cô yêu mình, trong lòng anh lại hổ thẹn không thôi. Cũng chính đêm đó, anh đã bị tình cảm trìu mến trong mắt cô làm rung động, sau đó, cảm giác của anh đối với cô đã thay đổi đáng kinh ngạc, sau đó nữa, anh càng ngày càng chìm đắm…
Ưu Ưu ăn no xong, lúc mở cửa thì thấy anh đang đứng dưới mưa, cô nhất thời mềm lòng với anh!
“Đường Thiếu Đình! Anh đang làm gì thế?!”. Cô lớn tiếng gọi.
“Khổ nhục kế thôi!”. Dạ Thất đang cầm hộp cơm trong tay, xem chuyện vui, xen miệng vào nói.
Ưu Ưu xoay người vào nhà, lên lầu, người đàn ông toàn thân ướt đẫm cũng đã vội vàng vào nhà, anh nhìn Dạ Thất bằng ánh mắt cảnh cáo!
“Thím Đình! Thím không chơi thâu đêm với con à?!”. Dạ Thất không sợ c.h.ế.t mà còn hét, thím Đình của cậu không đáp lại cậu!
Lúc Đường Thiếu Đình tắm xong và đi ra ngoài thì Ưu Ưu đã nằm trên giường rồi.
“Bà Đường, đêm nay có cần “vịt vương” phục vụ không?”. Người đàn ông để n.g.ự.c trần màu đồng đứng bên giường, quyến rũ lau tóc, phóng điên với cô.
Bộ dạng mặt dày của anh khiến Ưu Ưu tức giận đến mức ném gối về phía anh: “Không cần, còn nữa, đêm nay mời anh xuống lầu ngủ!”
Cô nói xong rồi đưa tay tắt đèn, trở mình, đưa lưng về phía anh.
Bên trong căn phòng tối như mực, chỉ chốc lát sau đã vang lên tiếng kêu của Ưu Ưu: “Đường Thiếu Đình! Anh làm gì thế…ưm…”