NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1342
Cập nhật lúc: 2024-10-04 13:05:50
Lượt xem: 4
Tiêu Đề: Gọi trai bao!
Ưu Ưu cho rằng Đường Thiếu Đình sẽ không nghe hiểu hàm nghĩa “đời này” cô nói, nhưng cô không biết rằng, anh hiểu.
Anh không giận mà bật cười, vô cùng tự tin lại da mặt dày nói: “Ưu Ưu, để tay lên n.g.ự.c tự hỏi, trừ anh ra, còn có người đàn ông khác nào có thể vào được mắt em không?”
Nghe lời tự đại của anh, Ưu Ưu tức giận đến mức muốn lập tức tìm người đàn ông khác, đánh vào mặt anh!
Tuy trong lòng cô biết, sẽ không có người đàn ông khác, kiếp trước sẽ không, đời này cũng sẽ không.
“Đêm nay tôi sẽ đến hộp đêm tìm đàn ông, hy vọng anh đừng có xen vào.” Cô vỗ bàn nói, lực lớn đến độ cháo trong bát bị trào ra ngoài.
Anh không những không tức giận, anh còn cong môi, dịu dàng nói: “Được, em đi tìm, nếu em tìm được người đàn ông như vậy thật, anh sẽ tự sát.”
Cố Diệp Phi
Ưu Ưu không ngờ, thế mà anh lại đồng ý.
Nương theo những lời này của anh, đêm nay cô phải tìm đàn ông cho anh tức chết.
“Dạ Sắc” là hộp đêm cao cấp rất có danh tiếng trong nước, nơi này không chỉ có mỹ nữ như mây, mỹ nam cũng nhiều. Người tới nơi này chơi, phần lớn là du khách nước ngoài, gần như đều là người Hoa.
Sau khi ăn uống no đủ rồi ngủ một giấc dài, Ưu Ưu đã đầy m.á.u sống lại, cô thay quần jean rách, áo trong màu đen, ở chỗ n.g.ự.c dán hình xăm, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác mỏng xuyên thấu.
Hóa trang nhẹ, tóc cuốn thành cuộn sóng lớn, trang điểm gợi cảm. Cô mang theo Dạ Thất, làm trò ra cửa trước mặt Đường Thiếu Đình.
Người đàn ông mặc kệ cô “ra vẻ” vẫn luôn đi theo phía sau bọn họ, tới hộp đêm này.
Mới vào cửa, nhìn thấy cô gái ăn mặc gợi cảm múa cột khiêu khích trên sân khấu, Dạ Thất vội vàng xoay người, “Thím Đình, thím tới những nơi kiểu này, về bị chú Đình g.i.ế.c c.h.ế.t đấy.”
“Anh ta không dám!” Ưu Ưu khí phách nói, “Tiểu Thất, lúc trước cháu chưa từng tới những nơi thế này đúng không?”
Đứa nhỏ này, trông dáng vẻ có vẻ quyến rũ không kìm chế được, tới nơi này, sao cô cứ cảm thấy cậu có chút mất bình tĩnh nhỉ?
“Ai, ai nói cháu chưa từng tới chứ!” Dạ Thất ngạo kiều phản bác, dáng vẻ không sợ trời không sợ đất.
Mới vừa tiến vào sân nhảy, một vài mỹ nữ chủ động dán lên Dạ Thất, cậu mang cái vẻ né tránh như trốn ôn dịch, mà thím Đình gợi cảm quyến rũ của cậu thì đang nhảy phóng túng nóng bỏng, vặn m.ô.n.g lắc eo, tóc vung vẩy, nào có phải là thím Đình dịu dàng nhã nhặn lịch sự trong trí nhớ cậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1342.html.]
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ chú Đình đứng ở ngoài sân nhảy, nhìn chằm chằm cô lại không dám tới gần cô, sợ chọc cô tức giận mệt mỏi, Dạ Thất vui sướng khi người gặp họa cười khoái chí.
Nghiệp gây ra thì sớm hay muộn cũng phải trả lại.
Đời này thím Đình chắc chắn có thể nắm chặt chú Đình.
Mỗi khi có người đàn ông nào tới gần cô một chút, người đàn ông ngoài sân nhảy đều có loại xúc động muốn g.i.ế.c người, sợ chọc giận cô, anh đành phải chịu đựng.
Đường Thiếu Đình cảm thấy, anh đã dung túng cô tới cực hạn, nhưng lúc này chỉ vừa mới bắt đầu.
Sau khi bọn họ nhảy nóng bỏng, ra ngoài sân nhảy, Ưu Ưu mang Dạ Thất đi hát karaoke.
“Tiểu Thất, gọi mỹ nữ cho cháu được không?” Mới vừa vào ghế lô, Ưu Ưu đã đùa Dạ Thất.
“Vâng, được ạ, nhưng cháu không thích người chuyển giới nữ đâu.” Dạ Thất ngồi xuống sô pha, khoanh tay, bắt chéo chân, trông ngồi như đại gia.
Ưu Ưu trực tiếp ấn chuông, trước kia khi làm nằm vùng, cô thường tới loại địa phương này, biết rõ rành rành.
Chỉ chốc lát sau, một cô gái dáng người nóng bỏng đã tiến vào ghế lô, Ưu Ưu nâng tay chỉ vào Dạ Thất, cô gái đó nhiệt tình đi về phía anh, Dạ Thất đột nhiên đứng dậy: “Thím Đình, cháu đi toilet rồi quai lại ngay.”
Anh nói xong thì ra ngoài ghế lô, vẻ lúng túng đó chọc cho Ưu Ưu cất tiếng cười to.
Cô lại ấn chuông, gọi trai bao!
Dạ Thất trốn trong phòng vệ sinh hút thuốc, cậu hút hai điếu thuốc, chuẩn bị đi ra ngoài.
“Triệu tổng, anh có ý gì?”
“Cố tổng, tôi biết, anh vẫn luôn nhớ mãi không quên được Hạ Hòa, đêm nay, tôi để cô ấy ở một đêm với anh, nhưng không thể để cô ấy biết.”
Cái tên quen thuộc khiến Dạ Thất nhướng mày, tiếng bước chân rời đi, cậu lặng lẽ đi theo ra ngoài, chỉ thấy hai người đàn ông đi ra ngoài từ phòng vệ sinh, trong đó có một người đàn ông mặc sơ mi trắng quần tây thắt cà vạt, hình như cậu đã từng thấy.
Nhưng quý nhân hay quên, tính cậu vốn kiêu ngạo, người có thể khiến cậu nhớ kỹ, không được mấy người.
Bọn họ nói “Hạ Hòa”, là Bên hồ Đại Minh cậu quen kia sao?
Lòng hiếu kỳ nổi lên, cậu đi theo hai người đàn ông kia tìm tòi thực hư.